Đệ thập tam chương: Tới một điệu Tango "Bến Thượng Hải" nha~
Bởi vì thấy bản thân đã vênh váo được một chút trước mặt muội muội, cho nên ngày hôm sau tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh vô cùng vui vẻ, mỗi ngày đúng giờ đi đón muội muội tan học, làm lão sư tinh thần rối loạn một phen, sau đó sáng sớm ngoan ngoãn đưa muội muội tới trường, làm lão sư lần nữa tinh thần rối loạn một phen, lão sư bày tỏ mỗi ngày rối loạn tinh thần hai lần khiến thần kinh của nàng trở nên vô cùng yếu đuối.
Xuyên Không-kun, ngài có thể trở về thế giới của mình không a~
Đương nhiên Xuyên Không-kun sẽ không trở về thế giới của mình rồi, thế nhưng, các lão sư thì sắp giải thoát, chí ít lão sư chủ nhiệm có thể giải thoát, cũng bởi vì, tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh tốt nghiệp nhà trẻ!
Lúc tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ vào mẫu giáo, tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh 7 tuổi của chúng ta rốt cuộc tốt nghiệp rồi. Mặc kệ là nhà trẻ, tiểu học, trung học hay là đại học, bất cứ buổi tốt nghiệp nào cũng làm trái tim các lão sư xao động không yên, nhất là nhà trẻ.
Lễ tốt nghiệp ở một ngày nào đó tháng 6 luôn có một sân khấu, các tiểu quỷ có thể tự mình nghĩ ra ý kiến gì? Cho nên các lão sư lớp lá không ngừng vắt óc nghĩ a nghĩ a, cuối cùng hợp lại thành một tiết mục.
Năng giả đa lao* tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh muốn khiêu vũ lại muốn hợp ca, mặc dù tế bào âm nhạc của tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh, thật ra rất yếu. . . thế nhưng với trẻ con, không ai yêu cầu trình độ phải cao chỉ cần có thể phối hợp theo nhịp nhạc là được rồi, cũng may dù tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta không có tế bào âm nhạc gì, nhưng đại não của tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh dùng rất tốt, đều có thể ghi nhớ rõ ràng các động tác của lão sư, cho nên rất may mắn là, dù Nhậm Bình Sinh hoàn toàn không có tế bào nghệ thuật gì được lão sư kiên trì 'không trâu dắt chó đi cày'**, đối với điểm này, dù tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh cảm thấy có chút vất vả, nhưng tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta luôn chăm chỉ chịu khó cho nên mỗi ngày đều cố gắng.
*Người giỏi thì nhiều việc
**Chỉ những việc không thể nào nhưng vẫn làm
Bởi vì muốn cố gắng tập luyện, cho nên tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh không có cách nào khác, chỉ có thể mỗi ngày về muộn hơn nửa giờ, như vậy tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ trở thành tiểu bảo bảo không ai đưa đón, ở nhà trẻ nếu như còn một bé chưa về, lão sư không thể về, cho nên như vậy tạo thành rất nhiều phiền não cho lão sư chủ nhiệm, cuối cùng thật sự là không có cách nào khác, mỗi ngày tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ ở trong lớp khi các bảo bảo đã về hết, bị lão sư đưa đến lớp lá, xem tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh tập văn nghệ.
Dù sao tiểu quỷ này ngoại trừ tỷ tỷ đến đón, cho tới bây giờ cũng không chịu theo ai, cho nên trực tiếp ném tới lớp lá thôi.
Tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh nhảy vũ đạo tên là 《Bến Thượng Hải》 vì lão sư có sáng ý để các bé gái mặc sườn xám, và các bé trai mặc tây trang đeo cà vạt cùng nhảy điệu Tango, tuy động tác không đủ lực, thế nhưng các tiểu quỷ vẫn nhảy khá là ra dáng, tiểu quỷ nhà trẻ hoàn toàn không có khái niệm nam nữ thụ thụ bất thân, cho nên vào toilet, đi ngủ đều ở bên nhau, làm gì mà không thân?
Cho nên tụi nhỏ ôm nhau giống như ôm mẹ, tự do thoải mái nhảy, tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ cứ như vậy xa lạ ngồi một góc nhìn tỷ tỷ và một cậu nhóc ôm tới ôm lui, xoay tới xoay lui.
Không biết là bởi vì tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ của chúng ta bị tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh hủy hoại nên thần kinh có hơi sai không, nhưng mà bởi vì tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ của chúng ta trời sinh khá là đa sầu đa cảm cộng thêm có tế bào nghệ thuật, nàng vậy mà lại cảm thấy. . . có chút buồn bã, lại có chút hay ho.
Buồn bã là vì thấy tỷ tỷ của mình vậy mà lại ôm ôm ấp ấp với người khác, nhưng mà rõ ràng tỷ tỷ là vợ của mình. . . tại sao có thể ôm ôm ấp ấp với người khác a? Tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ thiệt buồn bã, thiệt khổ sở, nàng muốn nổi giận~
Hay ho là vì thấy, nếu như tỷ tỷ cũng ôm ôm ấp ấp với Tiểu Vũ như vậy, sau đó hôn hôn một cái, thì càng tốt. . . baba mama khác đều ôm hôn bảo bảo của họ, nhưng mà tỷ tỷ chưa bao giờ ôm hôn Tiểu Vũ một cái~ nàng kịch liệt yêu cầu hôn một cái, ôm một cái~
Còn nữa, tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ mê gái nghĩ, tỷ tỷ mặc sườn xám trông rất xinh đẹp~ đi nhà trẻ rồi có khác, cái từ đẹp này thoáng cái đã hiểu được.
Vì vậy hôm đó khi tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh khiêu vũ xong thì đi về nhà cùng tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ, tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ liền ôm lấy chân tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh, vẻ mặt đáng thương giả đáng yêu: "Tỷ tỷ~ Tiểu Vũ cũng muốn ôm tỷ tỷ một cái giống như hồi nãy. . ."
"Tỷ tỷ vì khiêu vũ mới ôm một cái, không thể ôm một cái như vậy với Tiểu Vũ." Thật ra giữa hai cái đó không có bất cứ liên quan gì có được hay không?
"Vậy tỷ tỷ khiêu vũ với Tiểu Vũ, tỷ tỷ có thể ôm một cái với Tiểu Vũ rồi." Người phía sau vậy mà còn tưởng thật hai thứ đó có liên quan với nhau. . . cho nên mới nói tiểu quỷ y như phụ nữ, ngươi vĩnh viễn không biết họ đang nói cái gì, đừng đoán đừng đoán đừng đoán~ giống như tỷ muội Nhậm gia còn nhỏ thì là tiểu quỷ còn trưởng thành thì là phụ nữ. . . vĩnh viễn đừng đoán.
"Không muốn, ngươi không biết khiểu vũ." Khiêu vũ là một chuyện rất nghiêm túc, tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh cảm thấy đây là nguyên tắc, nàng sẽ không tùy tiện nhảy cùng người khác! = =|||
Nhậm Yên Vũ ôm chân Nhậm Bình Sinh tiếp tục giả đáng yêu, "Tỷ tỷ~ xin ngươi, Tiểu Vũ cũng muốn khiêu vũ~ tỷ tỷ xin ngươi mà, ôm một cái với Tiểu Vũ đi~~ "
"Dù cho ngươi có xin ta đi nữa cũng. . ." Tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh có chí khí cự tuyệt!
"Tỷ tỷ, xin ngươi mà tỷ tỷ~ xin ngươi tỷ tỷ~ " Mắt to chớp chớp nha, hai mắt ngấn lệ nha.
". . . Được rồi~ qua đây ta dạy cho ngươi nhảy~ " Tiểu thư tại sao ngươi cứ như vậy một lần nữa bị mỹ nhân kế bắt làm tù binh? Không phải nói có nguyên tắc sao? Còn có giọng điệu khoái trá đó của ngươi là ý gì? Tại sao trong lời nói còn mang theo hai cái "~" ?
Từ điểm này có thể nhìn thấy được. . . sau nay tỷ tỷ ngươi nhất định sẽ bị chết trong mỹ nhân kế, trên đầu chữ sắc một cây đao a một cây đao!
Cuộc sống của tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh