Đệ tam thập ngũ chương: Tiểu thư trở về thật là tốt~~~ ta lại cảm thấy an toàn hơn.
Lúc quản gia đại nhân nhận được tin tức Nhậm Yên Vũ muốn thi vào trường sơ trung của Nhậm Bình Sinh, trái tim tức khắc liền lạnh lẽo.
Vốn là một ngôi nhà náo nhiệt cỡ nào a~~~ nhưng hôm nay thì sao? Tiểu thư đi, nhị tiểu thư cũng đi. . . tương lai của Nhậm gia quạnh quẽ biết nhiêu a. . . rõ ràng trường sơ trung gần đây tốt mà~~ tuy cao trung gần đây hơi kém một chút. . .
Quản gia đau buồn. . . quản gia cảm thấy nhị tiểu thư chính là bị tiểu thư phá hủy! Bằng không nhị tiểu thư tuyệt đối sẽ không rời nhà. . . hức hức hức hức! Cho nên quản gia hạ quyết tâm! Đợi đến khi lên đại học, nhất định phải không từ thủ đoạn để Nhậm Bình Sinh thi vào trường đại học ở thành phố này!
Đại học ở thành phố này là phi thường phi thường tốt, cũng là trường điểm! Chíp chíp chíp chíp!
Kỳ thực. . . quản gia đại nhân, ngài nghĩ vậy là không đúng, trẻ con luôn phải ra ngoài rèn luyện mừ~
Nhưng mà vẫn là không nên nói cho ngài biết. . .
Những ngày bận bù đầu sẽ cảm thấy mỗi ngày trôi qua vô cùng nhanh, cho nên mỗi ngày đọc sách nha đến trường nha làm bài tập nha đủ thứ, khí trời cũng vội vàng chuyển lạnh. Vì vậy năm mới một lần nữa đến rồi.
Tết năm nay, Nhậm Bình Sinh đã 16 tuổi, Nhậm Yên Vũ cũng đã 13 tuổi rồi.
Nhậm Yên Vũ 13 tuổi rồi, trong dịp tết năm Nhậm Yên Vũ 13 tuổi, một lần nữa Nhậm Bình Sinh ý thức được một vấn đề rất quan trọng.
13 tuổi a~~~ tuổi 13 xinh đẹp cũng đại diện cho, tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ sắp đi vào thời kỳ nổi loạn rồi!
Thời kỳ nổi loạn!
Đây thật sự là thời kỳ đặc biệt khiến mỗi một phụ huynh đều vô cùng đau đầu a. Vì luôn vội vàng đến trường đồng thời bởi vì có một muội muội chưa bao giờ nguyện ý yên tĩnh, thời kỳ nổi loạn của tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh có vẻ vô cùng yếu ớt, trên cơ bản đã bị tình cảm đặc biệt giữa mình và muội muội làm tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh xoắn quẩy, bị tàn ác cán dẹp lép. Chỉ nhớ Nhậm Yên Vũ sắp bước vào thời kỳ nổi loạn, tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh hoàn toàn quên mất kỳ thực mình cũng đang ở trong thời kỳ nổi loạn quan trọng này! Tiểu thư ngài vì nhị tiểu thư cỡ nào mất ăn mất ngủ a~~ mặc niệm vì khổ cực của ngài.
Bởi vì tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh mất ăn mất ngủ, khiến quản gia và Nhậm gia một đám người không đáng tin cậy may mắn không gặp phải Nhậm Bình Sinh thời kỳ nổi loạn, thế nhưng Nhậm Bình Sinh không có thời kỳ nổi loạn, không có nghĩa là tiểu quỷ luôn dằn vặt người kia cũng không có, chuyện này bây giờ chưa xảy ra, thế nhưng đã trở thành mối bận tâm của tất cả mọi người trong Nhậm gia đồng thời còn suy nghĩ các loại biện pháp nên giải quyết thế nào nếu chuyện xảy ra. Cho nên, năm Nhậm Yên Vũ 13 tuổi, đã được định trước là một năm mới không yên tĩnh.
Nhậm Bình Sinh đại diện cho một phụ huynh tốt thời đại mới, đương nhiên sẽ không xem nhẹ thời kỳ quan trọng của Tiểu Vũ nhà mình.
Thời kỳ nổi loạn rất quan trọng, đồng thời còn là thời kỳ cần phải chú tâm xem trọng, nếu xử lý không tốt, có thể ảnh hưởng đến cuộc đời của trẻ nhỏ nha! Luôn luôn già dặn tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh tại một năm mới như vậy, bị quản gia kéo đi, lo lắng về vấn đề làm sao đối mặt với thời kỳ gần nổi loạn của Nhậm Yên Vũ.
"Tiểu thư à, qua năm nay nhị tiểu thư đã 13 tuổi rồi, rất nhanh sẽ lên sơ trung a." Quản gia lôi kéo Nhậm Bình Sinh lôi hết ruột gan ra nói.
"Ừ." Nhậm Bình Sinh cau mày, buông quyển sách giáo khoa trong tay xuống, nghiêm túc đối mặt với quản gia, "Tiểu Vũ còn chưa dậy à?"
". . ." Nhất thời quản gia không biết phải trả lời làm sao. Tiểu thư, những lời này của ngài cùng chuyện ta muốn thảo luận hoàn toàn không có liên quan gì tới nhau, xin đừng cố ý nói sang chuyện khác! Điều này làm người ta rất khó bắt kịp suy nghĩ của nàng, đối với người đã lớn tuổi mà nói, như vậy là không tốt. . . không tốt.
"Nhị tiểu thư vẫn chưa dậy, muốn ta đi gọi nhị tiểu thư dậy chứ?" Bảo mẫu ở bên cạnh chăm chú hỏi. Cho nên mới nói muốn đối mặt với kiểu suy nghĩ đột nhiên bộc phát của Nhậm Bình Sinh, kẻ ngốc sẽ có ưu thế hơn à? Bởi vì kẻ ngốc chưa bao giờ suy nghĩ nhiều! Cho nên thế giới của kẻ ngốc mặc kệ chuyện gì xảy ra cũng tự nhiên được hả?
Nhậm Bình Sinh suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: "Quên đi, cũng khó có được ngày nghỉ, sang năm nàng sẽ bận rộn nhiều việc, để nàng ngủ thêm một hồi đi." Bởi vì cũng ở trong lớp sắp tốt nghiệp, Nhậm Bình Sinh càng hiểu rõ sự bận bịu của Nhậm Yên Vũ, cho nên hiếm khi quan tâm như vậy.
Bảo mẫu tuân lệnh, ngồi một bên không nói. Rốt cuộc quản gia cũng bắt lại được mạch suy nghĩ đứng đắn, tiếp tục nói: "Tiểu thư à, nhị tiểu thư sẽ lên sơ trung, thời kỳ này rất là quan trọng, rất nhiều đứa trẻ vốn rất ngoan ngoãn nghe lời bởi vì lên sơ trung phụ huynh không chú ý dạy dỗ, khiến con trẻ bị thế giới bên ngoài mê hoặc, từ đó về sau bước đi trên con đường không có lối về." Quản gia tiên sinh, ngài nghĩ nhiều quá!
"Phải đó phải đó tiểu thư, ở sơ trung trẻ nhỏ sẽ tiếp xúc rất nhiều người, nếu không an bài tốt, nhị tiểu thư của chúng ta. . ." Sắc mặt của bảo mẫu còn khó coi hơn quản gia, cho nên các thành viên Nhậm gia từ khi Nhậm Yên Vũ còn bé đã lo lắng vấn đề nghiêm trọng Nhậm Yên Vũ có thể biến thành thiếu nữ bất lương hay không cho tới bây giờ cũng chưa từng ngừng nghỉ? Cho nên mới nói a, nhị tiểu thư a, ngài có bao nhiêu không đáng tin cậy a? Lúc nào cũng làm người ta cảm thấy ngài sẽ bất lương.
Nhị tiểu thư bày tỏ mình rất vô tội, nhị tiểu thư khóc thầm, nàng thề ngoại trừ có tâm tư không thuần khiết với tỷ tỷ ra, thật sự không có suy nghĩ không thuần khiết nào cả.
Lần này Nhậm Bình Sinh đã hoàn toàn buông quyển sách giáo khoa trong tay, tuy hiện tại là lúc gần thi cử việc học hành rất quan trọng, thế nhưng luôn tự xưng là phụ huynh của Nhậm Yên Vũ tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh cảm thấy chuyện giáo dục con trẻ càng quan trọng hơn, cho nên nàng lập tức kêu bảo mẫu đi lấy cuốn sách gần đây không hay đụng đến 《300 cách trở thành phụ huynh tốt》.
"Ta và Tiểu Vũ không học cùng trường, cho nên rất nhiều phương diện ta không thể trông coi, nhưng mà ta sẽ để Tiểu Vũ vào trường mình, như vậy lúc trực tiếp vào cao trung chúng ta có thể chung một trường, cũng có thể quan tâm Tiểu Vũ đầy đủ. Nhưng bình thường vẫn cần các ngươi tỉ mỉ quan sát, nếu Tiểu Vũ có thay đổi gì, nhất định phải báo cho ta biết." Tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh nói như vậy, bày tỏ mình đã sớm quan tâm đến vấn đề này trước những người lớn nhưng không đáng tin cậy ở Nhậm gia, cũng đã chuẩn bị xong kỹ năng đối mặt với Nhậm Yên Vũ sắp đến thời kỳ nổi loạn.
Vì vậy một lần nữa chứng minh đám người Nhậm gia giải quyết mọi chuyện còn chậm hơn một người còn chưa thành niên