Đệ ngũ chương: "Ngu ngốc! Năm nay ngươi 2 tuổi rồi! Bánh kem cũng đã ăn rồi."
Có thể nói, cuộc sống của Nhậm Bình Sinh chính là từ nhỏ đã bẻ cong tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ của chúng ta. Sau sự kiện đó Nhậm Yên Vũ không đồng ý làm vợ của mấy đứa nhóc khác nữa.
Trong lòng Nhậm Yên Vũ đáng yêu nghĩ, nàng đã là vợ của tỷ tỷ, đương nhiên không thể làm vợ người khác rồi (Thật ra là do không dám đấy có được hay không?). Hơn nữa, tỷ tỷ cũng đã nói, không được làm vợ của con trai, cho nên chỉ có thể làm vợ của tỷ tỷ. Hơn nữa, làm vợ của tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng có thể lấy kẹo từ trong cặp ra cho nàng ăn.
Ngôi sao nhỏ Nhậm Yên Vũ cứ như vậy biến thành chỉ có thể từ xa nhìn đến, không thể khinh nhờn trêu ghẹo tình nhân của quần chúng, mà Nhậm Bình Sinh cũng vì vậy mà biến thành bá vương không thể chọc đến trong lòng của tất cả tiểu quỷ.
Thời gian trôi qua, bầu không khí càng ngày càng nóng lên, đến lúc Nhậm Bình Sinh nghỉ hè. Bảo mẫu và quản gia một lần nữa nội ngưu đầy mặt, rốt cuộc a! Rốt cuộc cũng có người áp chế được nhị tiểu thư của bọn họ thôi khóc rồi!
Sắp sửa được nửa năm sống bên nhau, rốt cuộc Nhậm Bình Sinh đã chấp nhận sự thật mình có một muội muội, hơn nữa bây giờ Nhậm Yên Vũ trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều, cả ngày đều hớn hở chạy theo Nhậm Bình Sinh, sùng bái Nhậm Bình Sinh như là thần tượng, dùng lời Nhậm Yên Vũ mà nói, chỉ cần Nhậm Bình Sinh nói, nhất định là đúng. Thái độ đó khiến Nhậm Bình Sinh rất là đắc ý, cho nên cũng rất cam tâm tình nguyện cho Nhậm Yên Vũ lẽo đẽo đi theo.
Kỳ thực tuy Nhậm Bình Sinh có hơi tàn bạo một chút, tính khí tệ một chút, thế nhưng lúc nghiêm túc, Nhậm Bình Sinh cũng có thể tính là một tỷ tỷ tốt.
Sáng sớm đúng giờ sẽ gọi Nhậm Yên Vũ thức dậy, tránh cho nàng sinh tật ngủ nướng.
Sau khi thức dậy sẽ kiên trì giúp Nhậm Yên Vũ thay quần áo, trong nửa năm này, Nhậm Bình Sinh thông minh đã học được cách làm sao giúp người khác mặc và cởi quần áo, hơn nữa tốc độ đã nhanh hơn.
Sau khi mặc quần áo sẽ đưa Nhậm Yên Vũ xuống lầu ăn sáng, lúc tâm tình tốt sẽ cho Nhậm Yên Vũ một viên kẹo, hoặc là bánh kem. Cảm giác rất giống cho cún ăn.
Sau đó thừa dịp khí trời buổi sáng không quá nóng, sẽ đưa Nhậm Yên Vũ và bảo mẫu ra ngoài tản bộ.
"Tỷ tỷ. . ." Nhậm Yên Vũ hớn ha hớn hở đi theo Nhậm Bình Sinh, ánh mắt nhìn chiếc cặp trên lưng Nhậm Bình Sinh.
"Bây giờ không thể ăn, ăn nhiều sẽ sâu răng."
"Dạ. . ." Ngoan ngoãn trả lời, nhưng ánh mắt vẫn còn chăm chú nhìn chiếc cặp của Nhậm Bình Sinh, bên trong có kẹo, ngọt ngọt ăn ngon, còn có rất nhiều thứ thần kỳ. Nhậm Yên Vũ nhìn chằm chằm, muốn được ăn kẹo, cảm giác nước bọt cũng nhỏ lộp độp xuống rồi.
Nhậm Bình Sinh thấy Nhậm Yên Vũ như vậy, trên gương mặt nho nhỏ là biểu tình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, "Ai da da, ngươi xem ngươi, nước bọt cũng nhỏ xuống rồi." Khinh bỉ như vậy, sau đó lại rất bất đắc dĩ nói rằng: "Chỉ có thể ăn một viên nha." Nàng là tỷ tỷ, nên rộng lượng một chút.
Nhậm Yên Vũ nuốt nước bọt, lập tức gật đầu, "Ừm~ "
Nhậm Bình Sinh lấy một viên kẹo từ trong cặp mình ra, dùng tay lẫn miệng cố sức mở gói kẹo, sau đó đem viên kẹo dính đầy nước bọt của mình, bỏ vào miệng Nhậm Yên Vũ. Nhậm Yên Vũ cũng không để ý cái gì, lập tức vui vẻ ăn.
Nhậm Bình Sinh rất có ý thức bảo vệ môi trường, kéo Nhậm Yên Vũ đi tìm thùng rác, bỏ giấy gói kẹo trong tay mình vào thùng rác, sau đó dùng khăn lông lau nước bọt dính trên tay, sau khi lau khô cho mình, lại cầm khăn lông, lau nước bọt trên miệng Nhậm Yên Vũ.
Gần đây trong trường luôn dạy về ý thức bảo vệ môi trường, cho nên Nhậm Bình Sinh để trong cặp một chiếc khăn lông, lão sư nói nếu lau mặt có thể dùng khăn lông lau, như vậy bảo vệ môi trường~
"Ăn kẹo không được chảy dãi." Nàng vừa cẩn thận lau, vừa rất trưởng thành căn dặn Nhậm Yên Vũ.
"Ừm." Nhậm Yên Vũ ngoan ngoãn để Nhậm Bình Sinh lau nước bọt cho mình, chỉ lo nhấp viên kẹo trong miệng. Tỷ tỷ nói chỉ có thể ăn một viên, cho nên không thể nhấp quá nhanh, nếu không lâu lắm mới có thêm viên nữa.
Bảo bảo ăn mặc sạch sẽ vẻ mặt người lớn dạy dỗ bảo bảo áo hồng đang ăn kẹo bên cạnh. Chỉ thấy gương mặt của bảo bảo kia trắng trắng mập mập, mang theo chút phấn hồng, gương mặt nho nhỏ trơn nhẵn thế nhưng mơ hồ có thể thấy được đó là gương mặt trái xoan, đôi mắt tròn vo vì hốc mắt có hơi sâu, cộng thêm mái tóc gợn sóng, có hơi xoăn, nhìn sơ cực kỳ giống con lai. Nhưng mà loại này là con lai Nga cực phẩm!
Thật sự là nhìn. . . A a a a rất đáng yêu a!
Càng nhìn. . . A a a a vẫn là rất đáng yêu a!
Sau đó lại nhìn tương tác của hai tỷ muội!
A a a! Thật sự là quá tình thương mến thương rồi!
"Bảo bảo đáng yêu quá!"
"Tại sao mama lại không ở bên cạnh đây?" Trong lòng bảo mẫu chợt đau thương.
"Ai da, ngươi xem tỷ tỷ còn giúp muội muội lau mặt a!"
"Làn da tốt ghê, còn hồng hồng!"
"Ngươi xem muội muội nhìn như là con lai a!" Trên quảng trường từ từ rối loạn.
Nếu như lúc này bảo mẫu chỉ mang Nhậm Yên Vũ ra, quảng trường đã hoàn toàn rối loạn rồi, thế nhưng vì bên cạnh Nhậm Yên Vũ có một Nhậm Bình Sinh. . . nhớ lại sự kiện trước đó. . .
Các phụ huynh tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình lại sợ một tiểu quỷ 5 tuổi. . . tuyệt đối không thừa nhận!
Đúng là hết nói, các bà đi tới đâu nơi đó liền ầm ĩ! Đưa muội muội đi tản bộ, trong lòng Nhậm Bình Sinh hết sức xem thường.
Ở bên này trong lòng Nhậm Bình Sinh rất khó chịu, ở bên kia lại hoàn toàn không phát hiện nàng đang khó chịu, mấy cô gái váy ngắn đã cầm lấy di động bắt đầu vọt qua, cười tủm tỉm hỏi: "Bảo bảo thật đáng yêu a, bảo bảo bao nhiêu tuổi rồi?"
"5 tuổi." Tuy trong lòng vô cùng khó chịu, đồng thời đã có điềm báo muốn nổi giận rồi, thế nhưng vì gia giáo tốt cho nên Nhậm Bình Sinh vẫn rất lễ phép trả lời các tỷ tỷ líu ríu trước mặt khiến nàng rất bực bội.
Tuy đối với Nhậm Bình Sinh từ khi chào đời còn chưa cai sữa đã bị Nhậm Thanh Nghiên vứt bỏ mà nói, gia giáo gì đó thật sự rất đáng lo.
"5 tuổi a~ 5 tuổi đã giỏi như thế a~~ thật là lợi hại nha." Nữ sinh oa oa kêu, cầm lấy điện thoại tách tách chụp vài tấm ảnh Nhậm Bình Sinh.
Sau đó quay đầu qua hỏi Nhậm Yên Vũ, "Vậy bảo bảo bao nhiêu tuổi rồi?" Còn chưa đợi Nhậm Yên Vũ trả lời đã đưa camera lên tách tách chụp mấy tấm. Đáng yêu quá đáng yêu quá á á á! Tuy tỷ tỷ cũng đáng yêu, nhưng quả nhiên vẫn là con lai càng đáng yêu hơn~~ các nàng hưng phấn chụp, cứ như thế lập tức đẩy văng bảo mẫu ra khỏi hai đứa nhỏ.
Trong miệng Nhậm Yên Vũ vẫn còn ngậm kẹo, viên kẹo này thật vất vả nàng mới xin được, cho nên nàng vô cùng cẩn thận, chỉ sợ hé miệng ra thì rớt mất, vì