Đệ ngũ thập lục chương: Lại một chương bị khóa, không có gì đâu luận võ trên giường thôi.
Tết năm nay Nhậm Bình Sinh 21 tuổi rồi, năm tháng không buông tha một ai, bất tri bất giác đã qua lâu như vậy. Năm nay Nhậm Thanh Nghiên cũng đã hơn 40, dù mẫu thân đại nhân vẫn giữ gìn vô cùng tốt, nhưng đã có thể nhìn ra vết tích của năm tháng trên người nàng, không phải trên mặt, mà là những nơi rất nhỏ nhặt trên cơ thể.
Vẫn luôn lưu lạc bên ngoài, rốt cuộc Nhậm Thanh Nghiên cũng đã muốn ổn định.
Cho nên mới nói, giao thừa năm nay vô cùng đặc biệt, thấy đặc biệt thấy kích động không ai hơn được nhị tiểu thư, bởi vì qua cái giao thừa này, nhị tiểu thư của chúng ta cũng đã 18 tuổi rồi, độ tuổi có thể làm rất nhiều chuyện, có thể cần làm gì là làm đó.
Cho nên nhị tiểu thư bày tỏ kích động vô cùng, đương nhiên còn có rất nhiều người cũng bày tỏ vô cùng vô cùng kích động. Ví dụ như tác giả và độc giả.
Nhậm Bình Sinh cảm thấy khẩn trương, khắc khắc nào cũng có một ý nghĩ, đến rồi à? Quả nhiên trốn không thoát được.
Ngày càng gần đêm 30, dây thần kinh của Nhậm Bình Sinh hoàn toàn căng thẳng. Đối với chuyện Nhậm Yên Vũ muốn, đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta luôn không nguyện ý, nhưng hiện tại không phải là vấn đề nàng không chịu tiếp thu, mà là vấn đề nàng phải nắm thế chủ đạo như nào.
Không xx hôn nhân không hạnh phúc, trong nhiều năm kháng cự như vậy, đồng chí Nhậm Bình Sinh mới được cho là tu thành chính quả, đương nhiên nàng sẽ không nguyện ý trồng ra quả lại không ăn mà cứ như thế vứt đi. Đương nhiên nếu như muốn nói đơn giản hơn một chút, dùng câu đầu tiên đã có thể khái quát rồi: Thật ra tiểu thư không phải kẻ cấm dục.
Trên nhu cầu, dù không mãnh liệt, cũng có cần.
Cho nên 'vận động tình yêu' là phải có, nhưng vận động này làm sao bắt đầu đủ để hai bên đều thỏa mãn? Vì vậy trong một ngày hè rảnh rỗi, đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta lao lực vắt óc suy nghĩ, nói bóng nói gió vân vân để thám thính ý tứ của Nhậm Yên Vũ.
"Tiểu Vũ, tết năm nay là 18 tuổi rồi, ngươi muốn quà gì?" Tiểu thư không thuần khiết vô cùng thuần khiết hỏi.
Nhị tiểu thư không thuần khiết vô cùng không thuần khiết nhìn tiểu thư, nụ cười mang theo chút làm xương cốt người ta mềm nhũn nhưng lại có chút sợ sệt, nói: "Tỷ tỷ chính là món quà tốt nhất rồi."
Đúng là một câu trả lời vừa thuần khiết vừa không thuần khiết a.
Nhậm Bình Sinh nghiêm trọng cảm giác được nguy hiểm! Nghiêm trọng! Rất nghiêm trọng! "Tiểu Vũ có thể muốn món khác."
"Tiểu Vũ có tỷ tỷ là đủ rồi."
". . ." Đơ mặt.
"Tỷ tỷ. . ." Mỉm cười.
". . ." Tiếp tục đơ mặt.
". . ." Tiếp tục mỉm cười.
Cứ tiếp tục như vậy thật sự rất không hay, phương thức khéo léo dường như không có tác dụng, cho nên cần phương thức trực tiếp tiến hành trò chuyện?!
"Rất đau, ngươi còn nhỏ." Tiểu thư nói như vậy.
Gương mặt nhị tiểu thư có chút khó xử, "Cái này. . ."
"Cho nên hay là thôi đi." Tiểu thư tiếp tục nói như vậy.
Nhị tiểu thư vô cùng khó xử. "Bọn họ nói lần đầu tiên sẽ rất đau, nhưng mà ta nhất định sẽ rất cẩn thận, tỷ tỷ, bọn họ nói sau đó làm nhiều sẽ không đau nữa, sẽ rất thoải mái." Nhị tiểu thư vẻ mặt kiên định tiếp tục nói: "Tỷ tỷ nhất định sẽ thích."
". . ." Đối thoại cái nồi gì vậy!? Cho tới bây giờ ta cũng không ghét cảm giác đó, nhưng quan trọng ta là công! ! ! ! ! !
Nội tâm tiểu thư rít gào.
Rít gào mất bình tĩnh.
Nhị tiểu thư luôn rất chờ mong chuyện này, nhưng rất rõ ràng, nhị tiểu thư thật không ngờ Nhậm Bình Sinh sẽ chủ động bàn luận với mình, đương nhiên nếu như Nhậm Bình Sinh chịu giao lưu với nàng, đợi đến khi các nàng thật sự không muốn thuần khiết nữa, bảo đảm có thể càng thêm vui vẻ, cho nên nhị tiểu thư rất vui vẻ nói với Nhậm Bình Sinh: "Tỷ tỷ yên tâm đi."
Yên tâm cái nồi nha!
Nội tâm tiểu thư rít gào nói. Ngươi phải làm thụ ta mới yên tâm có được không?
Đương nhiên nội tâm tiểu thư rít gào nhị tiểu thư của chúng ta không có nghe, Nhậm Bình Sinh nhìn vẻ mặt chờ mong của Nhậm Yên Vũ trong lòng thầm quyết định, nếu như không có khả năng thỏa hiệp với đối phương, vậy chỉ có thể dùng bạo lực để giải quyết.
Đến lúc đó trực tiếp đập nhau đi!
Nhậm Bình Sinh thầm đánh giá chênh lệch thực lực đôi bên, cảm thấy nàng vẫn không thay đổi, dù bây giờ thực lực của Nhậm Yên Vũ đã cao hơn lúc trước rất nhiều, nhưng với mình thì hẳn vẫn có chút chênh lệch, tự biết bản thân mấy năm nay vì học tập mà không có luyện tập, nhưng dù sao vẫn còn bản lĩnh, huống chi sức lực của mình vẫn rất mạnh.
Tiểu thư đã hạ quyết định hạ quyết tâm đột nhiên cảm thấy cũng không có gì phức tạp lắm, vì vậy rất bình tĩnh và chờ đợi đêm 30 đến, thậm chí còn có chút chờ mong.
Vì vậy trong lúc hai vị tiểu thư đều chờ mong, đêm 30 rốt cuộc cũng vang tiếng pháo nổ.
Trong tiếng pháo ngày giao thừa. Nhậm Bình Sinh 21 tuổi, Nhậm Yên Vũ rốt cuộc cũng thành niên rồi!
Giao thừa, bốn người Nhậm gia đều vô cùng kích động, bởi vì ôm ý xấu trong người, hơn nữa đều cho rằng mình nắm chắc phần thắng, cho nên ai cũng có chút không giữ được mình, không cẩn thận ăn hơi nhiều một chút, uống hơi quá một tí.
Bởi vì sắp sửa có chuyện xảy ra cho nên Nhậm Bình Sinh khẩn trương chút chút, cũng bởi vì có ý định đánh nhau với muội muội của mình cho nên nhiều ít cũng có chột dạ chút chút. Buổi tối thấy Nhậm Thanh Nghiên uống rượu, liền muốn mượn rượu đánh bạo, cũng uống một chút, sau đó lại nghĩ, người say dễ bị lật kèo, cho nên liền khuyên Nhậm Yên Vũ uống rượu. Sau đó bản thân uống một ngụm nhỏ thì khuyên Nhậm Yên Vũ uống ba ngụm.
Nhưng mà rất đáng tiếc, rõ ràng vì chột dạ mà tiểu thư quên mất nhị tiểu thư giống như Nhậm Thanh Nghiên, ngàn ly không say a cưng!
Vì vậy, làm bộ