Đệ ngũ thập cửu chương: Năm mới về nhà chơi cướp tiền càng chơi càng cháy túi vừa phải thôi a, buồn chịu không nổi!
=.="
Kỳ thực rất nhiều thời gian, Nhậm Bình Sinh hoài nghi Nhậm Yên Vũ không phải mẹ nàng sinh ra, không nói đến Nhậm Yên Vũ hoàn toàn không có chỗ nào giống nàng và mẹ, trong ký ức của Nhậm Bình Sinh, nàng không có ấn tượng bụng mẹ mình từng to ra. Quản gia cũng không hề đề cập đến.
Lại nói thêm, khi Nhậm Yên Vũ xuất hiện thật sự giống như một ngày nào đó Nhậm Thanh Nghiên đi chợ mua một củ cải trắng, bỗng chốc đã bị ném vào Nhậm gia.
Đến quá bất ngờ, không một lời giải thích hợp lý, tại sao đột nhiên xuất hiện được đây.
Nhưng mà vì lúc đó Nhậm Bình Sinh còn nhỏ, cho nên vấn đề sâu xa như vậy nàng không thể nào nghĩ ra, hơn nữa lại sau nhiều năm như vậy cũng chưa từng nảy sinh nghi vấn với Nhậm Yên Vũ, giống như là Nhậm Yên Vũ cần phải xuất hiện, cho nên dần dần Nhậm Bình Sinh cũng quên chuyện Nhậm Yên Vũ làm sao chào đời.
Có lẽ khi mẹ đi chơi phát sinh tình một đêm với người ngoại quốc nào sau đó làm ra một đứa trẻ.
Có lẽ gần sinh nhật nàng, nên mẹ đoạt về? Mua về? Lừa về? Từ trong nhà người ta.
Hoặc có lẽ mẹ bổ cải trắng phát hiện ra. Nhậm Bình Sinh đại nhân đã từng nghĩ như vậy.
Dù sao thì cũng có đủ loại khả năng, đương nhiên những cái này không còn quan trọng nữa, dù sao Nhậm Yên Vũ đã thành món quà sống trong Nhậm gia nhiều năm như vậy, dù không phải ruột rà cũng đã biến thành thân thích.
Có thể không phải Nhậm Bình Sinh thật sự quên vấn đề Nhậm Yên Vũ chào đời, mà là nàng cố gắng quên đi. Nếu nhiều năm như vậy cũng không có ai đến tìm, có lẽ mãi mãi cũng sẽ không có ai đến tìm.
Cho nên khi người đàn ông này xuất hiện ngay trước mặt, đồng thời nói với Nhậm Bình Sinh, thật ra Nhậm Yên Vũ là cháu gái nhà ông, cả người Nhậm Bình Sinh đều chấn động.
Rốt cuộc mẹ nàng làm sao xách Nhậm Yên Vũ về được a?!!
Dù người đàn ông này nhìn qua cũng đã có tuổi, nhưng vô cùng nhã nhặn phong độ, trong lúc dường như Nhậm Bình Sinh vẫn chưa thể tiếp thu ông đã đưa danh thiếp của mình cho nàng, sau đó nói, nếu như Nhậm Bình Sinh bình tĩnh lại có thể gọi điện cho ông.
Chuyện này xảy ra vô cùng bất ngờ, bất ngờ không thua gì việc Nhậm Bình Sinh vậy mà lại bị Nhậm Yên Vũ công. Theo lý thuyết loại chuyện này không phải là tìm phụ huynh, tìm Nhậm Thanh Nghiên chứ? Không phải mẹ ở nhà sao? Còn cố ý đến tìm nàng?
Buổi tối Nhậm Bình Sinh liền gọi điện thoại tìm mẫu thân đại nhân của mình.
Cả chục cuộc mới có người bắt máy, thì ra người đàn ông kia đã sớm đến Nhậm gia, mà còn làm ầm ĩ một thời gian rất dài, sau đó bị Nhậm Thanh Nghiên đuổi đi, thật không ngờ bây giờ vậy mà lại đến trường học tìm Nhậm Bình Sinh. Nhậm Thanh Nghiên nhận được cú điện thoại này, lập tức bày tỏ nàng sẽ tự mình xử lý.
Tự mình xử lý? Không phải Nhậm Bình Sinh không tin tưởng mẫu thân đại nhân nhà mình, nhưng trong ấn tượng của nàng mẫu thân đại nhân thật sự ngoại trừ chơi và không đáng tin cậy ra, không có gì đáng để tin tưởng.
Nhậm Bình Sinh không có nhắc đến chuyện này với Nhậm Yên Vũ, cho nên Nhậm Yên Vũ đối với việc mẫu thân đại nhân đột nhiên đến thăm vẫn có hơi bất ngờ, đương nhiên Nhậm Yên Vũ đại nhân của chúng ta lúc nào cũng ngoan ngoãn nghe lời, cho nên dù rất muốn đá mẫu thân đại nhân ra khỏi nhà, nhưng vẫn ngoan ngoãn cùng tỷ tỷ dọn đến phòng khách ngủ.
Sáng ngày hôm sau, Nhậm Thanh Nghiên liền ra ngoài.
Nhậm Bình Sinh cũng không có gọi điện cho người đàn ông kia, chuyện này dường như chỉ là một giấc mộng đối với nàng, hoàn toàn không có đoạn sau. Tuần kế tiếp, ngay khi Nhậm Bình Sinh cảm thấy mẫu thân đại nhân của mình đã giải quyết chuyện này triệt để, người đàn ông kia lại gọi điện cho Nhậm Bình Sinh trước, đồng thời còn hẹn Nhậm Bình Sinh sau khi tan học gặp mặt ở quán cafe đối diện trường.
Nhậm Bình Sinh cúp điện thoại trở về nhà tìm Nhậm Thanh Nghiên, hiển nhiên Nhậm Thanh Nghiên cũng biết, sắc mặt thật sự không tốt nói với nàng: "Ta nói với hắn rất nhiều lần rồi, thế nhưng ông già đó không chịu hết hy vọng, con đi gặp hắn cũng tốt, ta nghĩ hắn muốn con có thể nói với Tiểu Vũ một chút, tốt nhất là khuyên Tiểu Vũ về với hắn. Con đi nói chuyện đi, sợ là vài ngày nữa hắn có thể tìm đến Tiểu Vũ, trở về rồi chúng ta nói với Tiểu Vũ sau."
Trái tim Nhậm Bình Sinh chợt thắt lại, nàng thậm chí còn không dám tưởng tượng nếu như Nhậm Yên Vũ biết được chuyện này, nếu như Nhậm Yên Vũ muốn đi cùng người đàn ông đó, để lại một mình nàng thì phải làm sao?
Hoặc là, nếu như người đàn ông kia bắt buộc Tiểu Vũ đi cùng hắn thì sao? Nàng có cách nào ngăn cản?
Lúc này sắc mặt Nhậm Bình Sinh tái nhợt vô cùng, nhìn nàng như vậy Nhậm Thanh Nghiên đau lòng tiến đến ôm Nhậm Bình Sinh vào lòng, vuốt đầu nàng, dịu dàng nói: "Tiểu Sinh đừng sợ, Tiểu Vũ đã trưởng thành rồi, cho nên nếu như nàng không muốn ông ta cũng không thể ép buộc, nếu là dùng sức mạnh, Nhậm gia chúng ta không hề sợ." Nàng nói như vậy, ôm Nhậm Bình Sinh, e rằng trong cuộc đời Nhậm Bình Sinh đây là lần đầu tiên nàng thấy Nhậm Thanh Nghiên giống như một người mẹ.
Sắc mặt Nhậm Bình Sinh vẫn tái nhợt: "Vậy nếu như Tiểu Vũ đi cùng hắn thì làm sao bây giờ?" Nếu như Nhậm Yên Vũ nguyện ý đi, vậy phải làm sao bây giờ?
Nhậm Thanh Nghiên nhẹ vỗ lưng nàng, nói: "Con nên tin tưởng Tiểu Vũ một chút a. Nhất định Tiểu Vũ sẽ không đi. Hơn nữa mẹ của Tiểu Vũ đã sớm qua đời, cha của con bé cũng lập gia đình