-Chào mọi người ! Con phải về nhà rồi ạ. Mọi người nhớ giữ gìn sức khỏe..._ nó bước đi trên lối mòn của thị xã nhỏ, tay không ngừng vẫy chào tạm biệt, trên khuôn mặt nở một nụ cười xinh xắn.
Bên cạnh nó là một anh chàng tuấn tú với khuôn mặt tươi cười và một cô bé đáng yêu cũng đang vẫy tay tạm biệt mọi người giống nó. Nó đã đi được một quãng nhưng mắt vẫn nhìn về phía sau, có cả tộc trưởng của bộ tộc phía bên kia rừng núi và một vài người khác đến để chào tạm biệt nó. Nó vẫn nhìn, ánh mắt luyến tiếc không nỡ xa nơi này và những người đã luôn bên cạnh nó.
Cảm ơn mọi người vì...tất cả. nó nói thầm trong lòng, chân vẫn tiếp tục bước trên con đường đã quen thuộc dưới ánh nắng chói chang của ánh mặt trời.
---------------------------------------
-Dúhu về tới nhà rồi. Mệt quá đi thôi._ Thanh hồng mở cổng chạy ào vào nhà.
Từ xa xa Lucky với bộ lông màu vàng rực óng ánh lê cái thân ục ịch chạy tới. Thanh Hồng ôm lấy Lucky vuốt ve âu yếm.
-Cảm ơn cậu đã đưa chị em tớ về._ nó nhìn hắn rồi nở một nụ cười tươi.
-Không có gì đâu._ hắn mỉm cười lại với nó.
-Cậu đi về cẩn thận nha.
-Ừm, Mi nhớ ngủ sớm nha! mai sẽ là một ngày vui đó._ hắn nói rồi vẫy tay chào tạm biệt nó, trên khuôn mặt tuấn tú không ngừng nở nụ cười quyến rũ.
Nó đứng nhìn theo bóng lưng của hắn, nhìn mãi nhìn mãi cho đến khi cái bóng kia khuất sau một bức tường thì nó mới nhẹ nhàng đóng cổng lại rồi quay bước đi vào nhà. Hắn khuất sau bức tường liền lấy điện thoại ra gọi ột dãy số quen thuộc.
-Đón tôi ở chỗ cũ._ hắn lạnh lùng ra lệnh.
Hắn bây giờ thật khác xa so với lúc ở cạnh nó. Những nụ cười của hắn đã không còn trên gương mặt tuấn dật mà thay vào đó là một gương mặt lạnh lùng vô cảm hệt như một sát thủ giết người không chớp mắt. Hắn rơi vào trạng thái trầm tư bước đi trên con đường đầy nắng. Vài phút sau một chiếc BWM sang trọng đến bên cạnh