*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Diệp Tuy đưa ba trăm lượng bạc cho Ngô Bất Hành, nói: “Ta thật sự chỉ có bấy nhiêu thôi. Đây là tin tức về nhà họ Cố ở Nam Bình, còn là tin tức về công tử Chu Sa, chắc hẳn có rất nhiều khách hàng muốn biết những tin tức này, toàn là những điều có thể hái ra tiền.”
Ngô Bất Hành không nhận ba trăm lượng Diệp Tuy đưa, y lắc đầu, tính từ chối vụ làm ăn này.
Diệp Tuy cũng không cố ép, cầm bạc về, trầm ngâm một lát rồi nói: “Chi bằng thế này, huynh thử đi hỏi chủ tử của huynh trước, xem có thể nhận vụ giao dịch này được không. Hôm khác ta lại tới?”
Diệp Tuy biết rõ đạo lý tiến3lùi, cũng chẳng gấp gáp. Tuy Cam Diệu đã đính hôn với Cố Nhiễm, nhưng trên hắn ta còn có Cố Chương. Thế nên nàng ấy và Cố Nhiễm sẽ không thành thân nhanh như vậy, đợi thêm cũng không sao.
Ngô Bất Hành đang định từ chối thì bỗng nhớ tới sự tò mò của chủ tử, liền ma xui quỷ khiến mà gật đầu. Cho đến khi Diệp Tuy đã rời khỏi Vận Chuyển Các, y mới lấy lại tinh thần, thầm nghĩ lần này hỏng rồi, việc nhỏ như thế sao phải làm phiền đến chủ tử?
Sau đó, y lại nghĩ: Nhà họ Cố ở Nam Bình là danh gia vọng tộc, tin tức của nhà họ Cố đúng là rất đáng tiền, có lẽ chủ tử cũng2sẽ nghĩ vậy?
Thế là, tối hôm đó, Ngô Bất Hành lẻn vào nhà họ Uông, bẩm báo việc liên quan đến nhà họ Cố. Điều kế tiếp khiến y cảm nhận sâu sắc rằng, nhận vụ làm ăn này của Diệp cô nương quả nhiên là đúng, và cái giá ba trăm lượng là được rồi!
Dù có là ba mươi lượng thôi cũng đủ. Bởi lẽ, sắc mặt chủ tử dần dần thay đổi, dù chỉ trong nháy mắt nhưng vẫn bị Ngô Bất Hành phát hiện ra.
Y quả thực muốn khóc ròng. Phải biết rằng, y ở bên cạnh chủ tử nhiều năm như vậy, trước giờ chưa từng thấy sắc mặt chủ tử thay đổi. Y chỉ toàn nhìn thấy gương mặt trắng tuyết lạnh lùng… như thể1người chết của chủ tử. Chao ôi, dung mạo tuấn tú như “Cô Xạ thành nhân*”.
(*) Cô Xạ thành nhân là một thành ngữ chỉ người tu tiên đắc đạo trên núi Cô Xạ. Về sau dùng để nói về người con gái xinh đẹp.
Uông Ấn không bận tâm đến sự chấn động của Ngô Bất Hành, nét mặt vẫn lãnh đạm như cũ, hắn hỏi: “Nhị công tử nhà họ Cố, người này ở trong triều thế nào?”
Uông Ấn thầm nghĩ trong lòng: Nhà họ Cố ở Nam Bình cách Kinh Triệu khá
xa, bổn tọa còn không biết có vị Nhị công tử này, vì sao tiểu cô nương này lại muốn điều tra về nhà họ Cố?
Trước khi tới bẩm báo với Uông Ấn, Ngô Bất Hành1đã điều tra qua tin tức về Nhị công tử nhà họ Cố, lập tức đáp: “Người này là công tử Chu Sa, đã đính hôn với con gái út của Cam Hoành Ngôn - thiếu doãn Thái Nguyên. Diệp cô nương muốn biết, bên cạnh công tử Chu Sa từng có cơ thiếp, nha hoàn nào chết không.”
Dĩ nhiên, Uông Ấn biết Cam Hoành Ngôn là ai, ngay cả việc phủ doãn Thái Nguyên Triệu Quan Thù đã nhiều lần tiến cử Cam Hoành Ngôn với hoàng thượng, hắn cũng biết. Việc nhà họ Cố ở Nam Bình đính ước với nhà họ Cam, chắc chắn là ý của phủ doãn Thái Nguyên.
Phủ Thái Nguyên chính là trấn quan trọng của Đại An, chiếm cứ vị trí chủ chốt,1là con đường chủ yếu của Hà Đông, cũng là chốn nhà binh giao tranh. Ai lại không coi trọng nơi này?
Có điều, bàn tay của nhà họ Cố ở Nam Bình đang duỗi quá dài, hoàng thượng sẽ không thích điều đó.
Còn tiểu cô nương nhà họ Diệp cố ý muốn điều tra những thứ này, là bởi vì nhân phẩm của công tử Chu Sa có vấn đề sao?
Uông Ấn gõ ngón tay thon dài trắng nõn lên mặt bàn sách, hạ lệnh: “Nhận vụ ủy thác này. Cố gắng hết sức tra tỉ mỉ chính xác về người kia, sau đó trình tình hình của nhà họ Cố lên đây.”
Hừm, hắn không ngại chém bớt những cánh tay duỗi quá dài.
Vận Chuyển Các là cơ quan tình báo bí ẩn nhất của triều Đại An, bởi vì không có nhiều người biết sự tồn tại của nó nên sức uy hiếp của nó dĩ nhiên không sánh được với Đề Xưởng.
Nhưng về phương diện tình báo và điều tra, Vận Chuyển Các không hề thua kém Đề Xưởng, thậm chí còn vượt trội hơn trên một số phương diện khác.
Nguyên nhân rất đơn giản. Vì Vận Chuyển Các và Đề Xưởng đều do Uông đốc chủ - Uông Ấn nắm giữ.
Một ngoài sáng, một trong tối, là hai lực lượng cực kỳ quan trọng trong tay hắn, cũng là một trong những nơi để yên thân gửi phận.
Đề Xưởng là bộ máy khổng lồ của nước nhà, chuyên làm những vụ án lớn, những nhiệm vụ quan trọng. Còn điều tra mấy chuyện xấu xa của các gia tộc lớn thì đương nhiên là giao cho Vận Chuyển Các rồi.
Vận Chuyển Các rốt cuộc sẽ tra ra được gì đây?