Uông Xưởng Công

Tiến cử người


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mong mẹ đừng trách tội!” Đào thị lắc đầu, cảm thấy khóe mắt cay cay, vội đáp: “Con bé ngốc này, đây là việc nên làm

Mẹ vui còn không kịp, sao lại trách tội chứ?” Sinh sống trong cung gian nan thế nào, Đào thị đương nhiên có thể mường tượng được

Mãi đến giờ Diệp Tự mới cho tin mang thai lộ ra, tức là con gái bà đã suy tính cẩn trọng, khiến bà cảm thấy vừa vui mừng vừa xót xa, sao trách tội con bé được? Diệp Tự xoa nhẹ lên bụng, nói tiếp: “Thái hậu nương nương nhân từ, lúc ở Phật đường đã có ơn che chở cho con, nhờ đó con mới tránh được một lần bắt mạch bình an, mới có thể an ổn qua3ba tháng đầu.” Trước đó mấy ngày, nàng ước đoán thời gian đã đủ, mới cho gọi thái y tới bắt mạch, và cho truyền tin nàng đã có tin vui rồi chuyển về điện Lâm Hoa để an tâm dưỡng thai

Đào thị vui mừng, không ngừng gật đầu nói: “Tốt, tốt, được Thái hậu nương nương che chở, đây âu cũng là cái phúc của con

Qua được ba tháng rồi, về sau sẽ dễ chịu hơn.” Đợi Đào thị nói xong, Diệp Tuy liên tiếp lời bà, lo lắng hỏi: “Tỷ, sau khi tin tức tỷ có thai được lan truyền, những phi tần khác có phản ứng thế nào?” Vừa nghe, Diệp Tự liền hài lòng gật đầu, đáp: “Tuy tỷ nhi đúng là đã trưởng thành rồi,2biết hỏi những câu như thế này..

Muội yên tâm, những việc này trong lòng tỷ đã có dự tính hết rồi.” Chuyện nàng có thai tất nhiên đã gây ra tác động rất lớn đến nhóm phi tần trong cung

Dù sao, địa vị của nàng cũng không phải là thấp, nhà mẹ đẻ lại là nhà họ Diệp, như vậy chắc chắn sẽ khiến các phi tần khác phải kiêng dè ít nhiều

Tất cả đều nằm trong dự liệu của Diệp Tự, vì thể nàng đã sớm có sự chuẩn bị

Mọi đồ ăn thức uống của nàng đều phải mời thái y kiểm tra qua nhiều lần, tránh có kẻ chớp cơ hội ra tay

Đào thị không yên lòng, lo lắng hỏi: “Tự nhi, người hầu kẻ hạ trong điện Lâm2Hoa có thể tin dùng được không? Hiện giờ con đang mang thai, hết thảy đều phải cẩn thận!” Diệp Tự cười đáp: “Xin mẹ yên tâm, người hầu kẻ hạ trong điện Lâm Hoa không nhiều, lại luôn hầu hạ bên cạnh con

Con nhất định sẽ chú ý.” Diệp Tuy khẽ mấp máy môi định nói, nhưng nghĩ đến tâm trạng đang tốt của Đào thị, lại không nói ra nữa

Chị gái nàng nói người hầu trong điện Lâm Hoa không nhiều, phần lớn là để mẹ nàng yên tâm

Có lẽ trước đây, người hầu ở điện Lâm Hoa ít người đơn giản thật, nhưng hiện tại chị gái nàng đã mang thai rồi, trong cung nhất định sẽ đưa thêm cung nữ và nội thị tới

Đám người mới đến này,9ắt hẳn sẽ có tai mắt của các phi tần khác

Chị gái nàng đã tiến cung bốn năm, hẳn là hiểu rất rõ những điều này, chắc chắn không cần nàng phải nhắc nhở

Nhưng có một chuyện, nàng nhất định phải nói! Một lúc sau, nhân lúc mẹ nàng nhắc đến việc trong cung ban thưởng, Diệp Tuy liền chớp cơ hội nói: “Lần trước Ngu huynh vào Nghi Loan Vệ, trong cung đưa lễ vật ban thưởng tới, vị nội thị đưa lễ vật đến giờ muội vẫn còn nhớ rõ.”

Diệp Tự không hề nghi ngờ, tiếp lời: “Ô? Vị nội thị đó có gì đặc biệt mà Tuy tỷ nhi chúng ta lại có ấn tượng sâu sắc vậy?” Diệp Tự không biết người lần trước đến đưa đến4lễ vật ban thưởng là ai

Lại nói, nội thị chỉ là chức quan dưới bát phẩm, số lượng quá nhiều, không có bất cứ điểm nào đáng để nàng chú ý

Diệp Tuy liền kể chuyện nàng muốn tặng trà Diệm Khê cho Cầu n, nhưng y đã khéo léo từ chối, cuối cùng còn nhấn mạnh: “Sau cùng vì để muội yên tâm, y đã nói với muội rằng, tỷ ở trong cung vẫn ổn

Nhưng có một chuyện, nàng nhất định phải nói! Một lúc sau, nhân lúc mẹ nàng nhắc đến việc trong cung ban thưởng, Diệp Tuy liền chớp cơ hội nói: “Lần trước Ngu huynh vào Nghi Loan Vệ, trong cung đưa lễ vật ban thưởng tới, vị nội thị đưa lễ vật đến giờ muội vẫn còn nhớ rõ.”

Diệp Tự không hề nghi ngờ, tiếp lời: “Ô? Vị nội thị đó có gì đặc biệt mà Tuy tỷ nhi chúng ta lại có ấn tượng sâu sắc vậy?” Diệp Tự không biết người lần trước đến đưa đến lễ vật ban thưởng là ai

Lại nói, nội
thị chỉ là chức quan dưới bát phẩm, số lượng quá nhiều, không có bất cứ điểm nào đáng để nàng chú ý

Diệp Tuy liền kể chuyện nàng muốn tặng trà Diệm Khê cho Cầu n, nhưng y đã khéo léo từ chối, cuối cùng còn nhấn mạnh: “Sau cùng vì để muội yên tâm, y đã nói với muội rằng, tỷ ở trong cung vẫn ổn

Muội cảm thấy người này rất biết cách làm việc, lại biết nhìn sắc mặt người khác, cho nên mới nhớ rõ như vậy.” Ngập ngừng một lát, nàng nói tiếp: “Tỷ đã mang thai, chắc điện Lâm Hoa sẽ được tăng thêm người hầu hạ nhỉ? Tỷ có thể sẽ cần một nội thị như thể ở bên cạnh!” Không sai, sở dĩ Diệp Tuy nói nhiều như vậy chính là muốn để chị gái nàng gọi Cầu Ân đến làm nội thị trong điện Lâm Hoa

Hiện tại, Cầu An chỉ là một nội thị dưới bát phẩm, nhưng sau này y sẽ là thủ lĩnh của nội thị, kiêm chức phó tướng quân của Nghị Loan Vệ, là đại hoạn quan được coi trọng bên cạnh Vĩnh Chiêu Đết Cầu Ân có thể đạt được quyền thể hiển hách như vậy, nhất định là một người có bản lĩnh đặc biệt

Nếu có một nội thị như thế bên cạnh, chị gái nàng chắc chắn sẽ an nhàn hơn

Hiện tại Cầu Ân không nổi bật, chị gái nàng vừa khéo có thể nhân cơ hội đang mang thai mà thu nhận Cầu An cho bản thân

Như vậy, nàng cũng yên tâm

Diệp Tự thoáng ngẩn người, không nghĩ rằng em gái mình lại tiến cử một tên nội thị

Cho dù em gái nàng vẫn còn ít tuổi, chưa hiểu sự đời, nhưng một tên nội thị lại có thể lưu lại ấn tượng sâu sắc cho con bé đến vậy, ắt hẳn cũng là người có bản lĩnh

Vừa nghĩ thế, Diệp Tự liền cười híp mắt hỏi: “Tuy tỷ nhi, muội có nhớ rõ tên của nội thị đó không?” Diệp Tuy giả vờ như phải cố gắng nhớ lại, giọng điệu không mấy chắc chắn: “Hắn tự nói mình họ Cầu..

tên hình như là Cầu Ân thì phải? Muội không nhớ rõ

Mẹ, mẹ còn nhớ không?” Ngay đến dáng vẻ nội thị đó thể nào, Đào thị cũng không còn ấn tượng, đương nhiên chẳng nhớ được tên của người này là gì

Diệp Tự cũng không gặng hỏi nữa, chuyển đề tài sang chuyện khác

Ban thưởng trong cung đều được ghi chép lại, đã biết nội thị họ Cầu, chỉ cần tốn chút công sức là có thể tra ra được, việc này không vội

Chẳng mấy đã đến thời gian xuất cung, Đào thị và Diệp Tuy lưu luyến từ biệt Diệp Tự

Trong lòng tràn đầy cảm giác lưu luyến không nỡ mà rời khỏi hoàng cung

Sau khi hai người rời đi, Diệp Tự liền gọi An Nghi cô cô tới phân phó: “Cô cô đi tra xem, trong cung có người nào tên là Cầu Ân đang làm nội thị không

Lần trước là hắn đưa lễ vật ban thưởng đến nhà mẹ của bổn cung

Điều tra kĩ nhân phẩm của hắn, đặc biệt chú ý xem đãng sau hắn có người nào không.” Diệp Tự biết điện Lâm Hoa sau này nhất định sẽ có thêm không ít cung nữ và nội thị

Đã vậy dùng ai thì cũng là dùng, nếu tên nội thị này thật sự giống như những gì Tuy tỷ nhi đã nói, chỉ cần sau lưng hắn không có ai, nàng sẽ vui vẻ thu nạp hăn

An Nghi cổ cô cung kính đáp: “Vâng, thưa nương nương

Nô tỳ nhất định sẽ tra xét cẩn thận, xin nương nương yên tâm!” Tuy rằng An Nghi cô cô không rõ vì sao chủ tử mình lại muốn điều tra một tên nội thị, nhưng chắc chắn là có lý do nào đó, cứ làm theo lời căn dặn của người là được

Diệp Tự gọi lại An Nghi cô cô đang định lui xuống, dặn dò thêm: “Nếu có người tìm cô cô dò hỏi về chuyện ban thường hay chuyển cung, thì cô cô cứ nói bổn cung rất thích điện Lâm Hoa, và mong muốn cùng Trinh tần chăm sóc lẫn nhau

Cứ như vậy mà từ chối, hiểu không?”

“Yêu ma quỷ quái” ở trong cung quá nhiều, hiểm có người ngốc nghếch lại “thú vị” như Trinh tân, nhất định phải giữ lại bên mình.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện