Uông Xưởng Công

Cuộc thi bắt đầu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hiện giờ, con gái bà đang gắng sức cho cuộc thi vì muốn giành được vị trí thủ khoa

Chuyện này khiến bà cảm thấy có gì đó không bình thường, nhưng lại không nói ra được không bình thường thế nào

Vươn lên là chuyện tốt, nhưng cố gắng quá sức khiến cơ thể suy sụp thì bà sẽ không cho phép

Diệp Tuy gật đầu, nghiêm túc đáp: “Mẹ, con gái rất muốn giành được ngôi vị đứng đầu, con thật sự rất muốn điều đó ạ.” Chỉ khi giành được vị trí đứng đầu, nàng mới có thể nhận được ban thưởng của Hoàng hậu nương nương, mới có thể có được cuốn sách quý giá kia! Thấy con gái như vậy vào thị cũng hết cách, đành phải dặn Quý ma ma tận tâm chăm sóc Diệp Tuy hơn3nữa, nào là phải hầm canh bồi bổ, nhắc cô nương phải chú ý sinh hoạt điều độ, sau đó không nói gì thêm nữa

Cuộc so tài Khuê Học lần này chắc chắn có ẩn giấu gì đó

Thân nhi à, con đừng tham gia, mẹ lo sẽ gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.” Diệp Thân vâng theo ý mẹ mình

Nàng ta đã lên đến bậc tam đẳng của Khuê Học, cũng không muốn hao tâm tổn sức làm gì nữa

“Điều quan trọng nhất hiện giờ chính là việc cưới xin của con, con không cần phải để tâm đến cuộc so tài kia đâu

Thân nhi của mẹ đã lớn rồi, còn xinh đẹp thế này

Diệp Thân ở Đại phòng nghe chuyện Diệp Tuy đang ra sức cố gắng thì cười mỉa, nói với giọng điệu khinh2thường: “Dù cho nó có cố gắng nữa thì cũng không giành được thứ hạng cao

Thành tích như vậy mà cũng dám tham gia so tài Khuê Học, nó điên rối chắc?” Nàng ta không tham gia là vì nàng ta phát hiện có rất nhiều cô nương, trong đó có không ít con cái nhà trọng thần quyền quý cũng không tham gia

Tuy không hiểu tại sao, nhưng hẳn là cuộc so tài này có chuyện gì đó nên mới khiển bọn họ kiêng kị như vậy

Diệp Thân kể cho Chu thị nghe thái độ của các cô nương Khuê Học đối với cuộc so tài này

Vừa nghe xong, Chu thị liền nói: “Điều này thật kì lạ

Trong hội thơ Minh Chiểu lần trước, rất nhiều phu nhân hỏi thăm Thân nhi của chúng ta đấy.” Chu thị2cười nói.

Diệp Thân nghe xong không khỏi đỏ mặt, thẹn thùng rúc vào lòng mẹ mình.

***

Tất cả tinh thần của Diệp Tuy dồn hết vào cuộc so tài đến nỗi không nhận ra rằng tháng mười một tháng quyết định số phận của nàng và nhà họ Diệp kiếp trước đã trôi qua một cách bình yên.

Cuối cùng, đã đến ngày cuộc thi diễn ra

Diệp Thân nghe xong không khỏi đỏ mặt, thẹn thùng rúc vào lòng mẹ mình.

***

Tất cả tinh thần của Diệp Tuy dồn hết vào cuộc so tài đến nỗi không nhận ra rằng tháng mười một tháng quyết định số phận của nàng và nhà họ Diệp kiếp trước đã trôi qua một cách bình yên.

Cuối cùng, đã đến ngày cuộc thi diễn ra

Thời tiết tháng mười hai rất lạnh, Kinh Triệu đã lần lượt đón9mấy trận tuyết dày, đâu đâu cũng trắng xóa

Khuế Học cũng phải đóng cửa mấy lần

Nhưng trời chiều lòng người, hai ngày trước, gió tuyết bắt đầu với nhẹ dần

Đến ngày diễn ra cuộc thi, trời hửng nắng ấm, khiến tâm tình mọi người vô cùng khoan khoái

Lúc tiễn Diệp Tuy ra khỏi phủ, Đào thị còn cười nói: “Đây là điềm lành

Tuy nhi, mẹ chờ tin tốt của con.” Tất nhiên, bà không tin con gái mình có thể giành được
vị trí đứng đầu, nhưng vẫn nói lời khích lệ, bởi hiếm khi thấy con gái bà hăng hái thế này

Diệp Tuy thì lại rất bình tĩnh, vẫn thong dong đi đến Trạc Tú Viên giống như mọi ngày bình thường, chẳng hề thấy căng thẳng

Tuy nàng mong muốn giành được vị trí đứng đầu để có được4cuốn sách quý giá kiếp trước, nhưng đã đến lúc này rồi, nàng cũng không còn gì để mà căng thẳng nữa

Những cố gắng nên làm, sự vất vả nên có đều đã biến thành hành động thực tế

Bây giờ chính là lúc nghiệm thu thành quả

Trạc Tú Viên không vì cuộc thi này mà có bất kỳ thay đổi nào, vẫn giữ nguyên cấu trúc cũ, đâu đâu cũng cảm nhận được sự tận tâm của người chăm sóc

Cây tùng trong sân viên vẫn xanh ngắt, tuyết đọng trên cành cây thỉnh thoảng rơi xuống, tăng chút tiếng vang cho Trạc Tú Viên u nhã tĩnh mịch

Tuy vậy, trong Khuê Học thì lại khác

Khuê Học dạy bảy môn kỹ nghệ, đương nhiên có bảy giảng đường

Bây giờ, những giảng đường này đều được trang hoàng lại để các cô nương Khuế Học biết nơi nào sẽ thi môn nào

Cuộc so tài bắt đầu từ giờ Thìn, kéo dài tới giờ Dậu

Trong thời gian đó, các cô nương phải cố gắng phát huy hết sức thể mạnh của mình, từ đó thủ khoa mỗi bậc sẽ được chọn ra

Nói cách khác, cuộc so tài Khuê Học này có tổng cộng ba thủ khoa

Diệp Tuy phải thi tài ở bậc tam đẳng

Nàng dễ dàng tìm thấy địa điểm thi tài đầu tiên của mình, đó là viện Kỳ nằm ngay cạnh viện Cầm, nơi mà thỉnh thoảng nàng hay đi ngang qua

Đúng vậy, nội dụng đầu tiên mà nàng thi chính là “kỳ”

Mà môn “soạn”, môn mà tất cả mọi người đều phải tham gia thì bị xếp thi cuối cùng

Đây có lẽ là vì suy nghĩ cho hình ảnh và tâm trạng các cô nương

Thử nghĩ mà xem, nếu tổ chức thi môn “soạn” đầu tiên, cô nương nào cũng ám đầy mùi khói dầu, mùi thức ăn, rồi lại đi thi những môn tao nhã khác như cầm kỳ thi họa..

thật sự khó mà có thể chấp nhận

So với sáu môn khác, hình thức thi tài môn đánh cờ là đơn giản nhất, hơn nữa cũng không dễ gian lận

Bởi vì tiêu chuẩn thi tài đánh cờ chỉ có một, đó là: Trong thời gian quy định, vượt qua tất cả mọi người, ở lại đến phút cuối cùng, như vậy là thắng! Thậm chí không cần tới các quan giám khảo phân xử về tài chơi cờ để đưa ra quyết định cuối cùng, chỉ cần có tiên sinh của viện Kỳ ở bên cạnh giám sát là được

Diệp Tuy khá thích loại hình thi tài đơn giản trực tiếp này

Ai thắng ai thua, chỉ cần nhìn là biết

Trong viện Kỳ rộng lớn đã bày mấy chục bàn cờ, đang chờ các cô nương tham gia kiểm tra đánh giá của Khuê Học đến so tài.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện