Uông Xưởng Công

Máu tanh


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hơn tám mươi mạng người lìa đời không một chút tiếng động ngay tại Kinh Triệu, nơi có đầy rẫy mật thám của Đề Xưởng vậy mà lại xuất hiện vụ án mạng lớn thế này

Quả thật là không thể tưởng tượng nổi! Trong vòng nửa khắc, hơn mười để kỵ đã tập trung tại ngõ Lạc Phượng

Họ mặc trang phục Minh Xà màu đỏ, eo dắt đao Thất Tinh, mặt lạnh như băng, khí thế mạnh mẽ, những nơi họ đi qua đều yên lặng như tờ

Không có người nào dám phát ra tiếng động, những người gào khóc lúc trước đột nhiên im bặt, ngay cả nước mắt cũng chỉ có thể đảo quanh trong hốc mắt

Đề kỵ dẫn đầu là Thẩm Trực - trưởng ban Đề Xưởng

Y băng qua tiền viện ngổn ngang xác chết đi thẳng vào trong hậu viện nhà họ Triệu

Lúc nhìn3thấy xác một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi, y liền ngồi xổm xuống

Sau khi cẩn thận xác nhận, y bèn gật đầu, hạ lệnh: “Lập tức bẩm báo lên xưởng công, là Triệu phu nhân - Mục thị!” Một đề kỵ cấp dưới nhận lệnh, lập tức lao như bay về hướng phủ họ Uông ở phía Tây thành

Nửa canh giờ sau, thượng thư Hình Bộ - Hàn Bá Trang dẫn thuộc hạ chạy đến

“...” Hàn Bá Trang không còn lời nào để nói, sắc mặt lại càng đen hơn

Đây là án mạng! Ngài đừng nói với giọng điệu tán thưởng và khâm phục như vậy có được không? Ngài thế này rất dễ khiến bổn quan nghĩ nhiều..

Nghĩ đến đám người của Đề Xưởng toàn là những kẻ làm việc điên rồ, Hàn Bá Trang liền cố gắng kiềm chế bản năng xỉa xói lại, trực2tiếp ra lệnh cho những quan viên của Đỗ Quan Ti bắt tay vào kiểm tra

(*) Đô Quan Ti: Tùy triều đại sẽ là nơi làm việc hoặc một bộ phận của Hình Bộ Những kết luận mà quan viên Đô Quan Ti đưa ra hiển nhiên cũng giống với lời vừa rồi của Thẩm Trực

Nói một cách ngắn gọn, vụ án giết hại cả nhà này chẳng để lại chút manh mối nào.

Nhìn thấy những thi thể la liệt trên mặt đất, sắc mặt ông ta liền tối sầm

“Chuyện..

chuyện này là sao?” Hàn Bá Trang thở dốc, hỏi Thẩm Trực

“Một đao mất mạng, cách thức ra tay tàn nhẫn chứng tỏ được huấn luyện bài bản

Hành động không kinh động đến bất cứ ai, làm việc rất gọn gàng đẹp đẽ.” Thẩm Trực trả lời ngắn gọn đơn giản, trong ánh mắt còn lóe lên tia sáng

Đây là2án mạng! Ngài đừng nói với giọng điệu tán thưởng và khâm phục như vậy có được không? Ngài thế này rất dễ khiến bổn quan nghĩ nhiều..

Nghĩ đến đám người của Đề Xưởng toàn là những kẻ làm việc điên rồ, Hàn Bá Trang liền cố gắng kiềm chế bản năng xỉa xói lại, trực tiếp ra lệnh cho những quan viên của Đỗ Quan Ti bắt tay vào kiểm tra

(*) Đô Quan Ti: Tùy triều đại sẽ là nơi làm việc hoặc một bộ phận của Hình Bộ Những kết luận mà quan viên Đô Quan Ti đưa ra hiển nhiên cũng giống với lời vừa rồi của Thẩm Trực

Nói một cách ngắn gọn, vụ án giết hại cả nhà này chẳng để lại chút manh mối nào.

Sắc mặt của Hàn Bá Trang lúc này đã không thể dùng từ “đen như mực” để hình dung được nữa

Hơn9tám mươi mạng người, thảm án giết hại cả nhà ngay mùng một đầu năm, bất cứ một từ ngữ nào trong đó cũng đủ khiến ông ta khiếp sợ

Huống hồ, “nhà” này lại không phải hạng bình thường, mà là phủ đệ của đại tướng quân Nhạn Tây Vệ

Ông ta có thể đoán được hoàng thượng sẽ tức giận tới mức nào, Hình Bộ sẽ phải chịu áp lực lớn đến đâu

Vấn đề là, không có manh mối nào cả, gặp hoàng thượng ông ta sẽ phải mở miệng như thế nào đây? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Ông ta cuống như kiến bò trên chảo nóng, tuy nhiên khi nhìn thấy bộ trang phục Minh Xà màu đỏ, ông ta lại bình tĩnh, trong lòng âm thầm thở phào

Sao ông ta lại quên mất còn có đề kỵ, Đề
Xưởng nhỉ? Xảy ra án mạng4đẫm máu thế này, Để Xưởng nhất định sẽ nhúng tay vào, Uông đốc chủ chắc chắn sẽ đến

Uống đốc chủ là nhân vật thế nào? Có hắn ở đó, trời sập xuống cũng chống đỡ được

Có Đề Xưởng và Uông đốc chủ tham gia điều tra vụ thảm án này, Hình Bộ còn gì phải lo lắng nữa? Sau khi dặn thuộc họ tiếp tục điều tra hiện trường, Hàn Bá Trang quay sang hỏi Thẩm Trực: “Khi nào Uông đốc chủ đại nhân mới đến?” “Hành tung của xưởng công, hạ quan không rõ.” Thẩm Trực đáp xong liền mím chặt môi

Hễ cứ chuyện liên quan đến xưởng công, đám để kỵ đều cảm như hến, không để lộ bất kì thông tin gì

Hình Bộ và Đề Xưởng xưa nay hay qua lại với nhau, Hàn Bá Trang cũng không để bụng thái độ của Thẩm Trực, đang định nói tiếp thì đột nhiên thấy sau lưng rét lạnh

Ông ta lập tức quay lại, phát hiện có hơn mười người đã lặng yên xuất hiện

Uông Đốc chủ đến rồi! Uông Đốc chủ cao lớn đứng giữa đám đề kỵ, tuy khí thể không nổi bật nhất, nhưng cảm giác tồn tại quá mạnh mẽ khiến người khác phải nghẹt thở

Không ai có thể xem nhẹ hắn, càng không có ai xem nhẹ sự khiếp sợ phát ra từ tận đáy lòng này

Hàn Bá Trang không khỏi rùng mình, lập tức tiến lên: “Tham kiển Đốc chủ đại nhân” Uông Ấn hờ hững gật đầu, chẳng nói chẳng rằng gì nhìn về phía những thi thể đẫm máu, ánh mắt không chút gợn sóng

Thẩm Trực bước lên, cung kính nói: “Bấm xưởng công, tổng cộng có tám mươi hai người, phu nhân và con dâu tướng quân đều bị giết hại, chỉ có một gia nhân may mắn thoát nạn

Hiện trường không có bất cứ dấu vết nào lưu lại, hung thủ hẳn là đã được huấn luyện bài bản, có lẽ là ám vệ, hoặc là tử sĩ...” Giọng nói Thẩm Trực rất điềm tĩnh

Y thuộc nhóm để kỵ đầu tiên đi theo Uông Ấn, có thể làm được đến chức trưởng ban Đề Xưởng, đương nhiên là đã trải qua vô số vụ án đẫm máu

Thảm án giết hại cả nhà như này đương nhiên cũng gặp qua không ít rồi

Còn về phủ đại tướng quân..

Những người làm việc trong Đề Xưởng, có ai không thuộc nhà quyền quý trong triều? Nghe thấy mấy từ “ám vệ”, “tử sĩ”, Hàn Bá Trang cau chặt mày lại

Nếu kẻ giết người là kẻ cướp điên rồ còn đỡ, chứ nếu là ám vệ hoặc tử sĩ thì phiền phức to rồi

Những nhà dùng được ám vệ, tử sĩ đâu phải thuộc diện bình thường? Nhất định phải xuất thân từ gia tộc lớn quyền quý trong triều

Làm sao để phá vụ án này của nhà họ Triệu đây? Hàn Bá Trang đau đầu, ông ta có một loại dự cảm không lành: Trong triều lại sắp nổi lên mưa máu gió tanh rồi, vụ án này chỉ là khởi đầu mà thôi

Ông ta hi vọng vụ “mưa tanh gió máu” này đừng có lan đến Hình Bộ

Ông ta đã nhiều tuổi, cũng sắp đến tuổi về hưu rồi, không chịu nổi sóng gió nữa đâu...

g Ấn lạnh nhạt nói: “Hàn đại nhân, bổn tọa đã nhận được một lệnh của hoàng thượng, vụ án này sẽ do Đề Xưởng tiếp nhận

Mời Hàn đại nhân dẫn thuộc hạ rời khỏi đây.” Hàn Bá Trang mở to mắt, không tin vào vận may rơi từ trên trời xuống này

Lẽ nào trời cao thương cho cái thân già này của ông ta, nên cố ý giúp ông ta tránh khỏi trận tai họa này?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện