Uy Lực Chiến Thần

32: Cảm Ơn Chồng Yêu!


trước sau


“Biết điều với lũ dân nghèo các anh sao, nhìn dáng vẻ nghèo hèn của hai anh, ba đời tổ tông
đều là nông dân chứ gì?”
“Vừa nhìn đã thấy chẳng có chút kinh nghiệm trải đời nào rồi, thật sự cho rằng văn phòng bất động sản của núi Long Đằng là nơi mà ai cũng có tư cách bước vào sao?”
“Nhân lúc bảo vệ còn chưa đuổi thì nhanh cút ra ngoài đi”.

“Em yêu, đừng lãng phí thời gian với hai kẻ ăn mày này nữa, em muốn căn nào, anh dẫn em đi xem trước”.

Lúc này người đàn ông bên cạnh cô gái mới lên tiếng.

Vừa nghe thấy lời này, khuôn mặt nhăn nhó của cô gái lập tức trở nên nũng nịu, ôm lấy người đàn ông hôn liền mấy cái.

“Cảm ơn chồng yêu!”
Đột nhiên cô ta như nghĩ ra việc gì đó, chỉ vào căn biệt thự trên đỉnh núi: “Người ta, người ta thích căn biệt thự này nè”.

Người đàn ông đẹp trai chợt biến sắc, lập tức sững sờ.

Đừng đùa thế chứ, cô ta cũng vừa nói căn biệt thự đó ngay cả nhà giàu nhất ở Giang Thành cũng không mua nổi, nhà hắn mặc dù có tiền nhưng cũng
đâu có thể so sánh được với nhà giàu nhất Giang Thành!
Đương nhiên cô gái này không phải gây sự vô cớ, cô ta ghé vào tai người đàn ông thì thầm mấy câu, hắn vừa nghe đã lập tức hiểu ra.

“Người đẹp, có tiện đưa chúng tôi đi thăm quan một lát không?”

Người đàn ông gọi một cô nhân viên kinh doanh đứng bên cạnh.

“Được ạ, rất vui có thế phục vụ anh”.

Cô nhân viên kinh doanh lập tức tiến lên phía trước, cúi chào nói.

“Chúng tôi muốn thăm quan căn biệt thự này, cô dẫn chúng tôi tới đó một chuyến đi”.

Người đàn ông chỉ vào căn biệt thự duy nhất trên đỉnh núi, roi nói.

Nhân viên kinh doanh lập tức biến sắc, định nói căn biệt thự ấy đã bán rồi.

Người đàn ông lại bí mật rút vài tờ tiền từ trong túi áo ra.

“Được không thành vấn đề,
đế tôi dẫn hai vị đi thăm quan”.

Nhân viên kinh doanh trở nên vui vẻ, vội đáp lời.

Mặc dù căn biệt thự đó đã bán,

nhưng chủ nhân của nó vẫn chưa chuyển tới, chỉ mới cầm chìa khóa đi.


Cô ta đoán trong thời gian ngắn chủ nhân biệt thự sẽ không chuyển đến, nên dẫn người tới tham quan chắc cũng không có vấn đề gì.

Lâm Hữu Triết và Long Diệu đứng một bên không nói một lời.

Bọn họ cũng đã nhìn thấy
động tác vừa nãy của người đàn ông đó, nhưng không rõ hắn muốn giở trò gì.

Lúc này, cô gái lắc mông đi tới trước mặt hai người họ, kiêu căng nói: “Hai kẻ nghèo hèn các anh nghe đây, tôi rủ lòng từ bi dẫn các anh đi thăm căn biệt thự kia, đế cho các anh mở rộng tầm mắt, khỏi phải nói người thành phố chúng tôi bắt nạt hai người”.

Long Diệu sa sầm mặt mày, định dạy dỗ cho cô ta một bài học lại bị Lâm Hữu Triết dùng ánh mắt ngăn cản.

“Vậy làm phiền hai người
Lâm Hữu Triết tự nhiên nói.

Anh lại muốn xem thử, mấy người này muốn dùng nhà của anh giờ trò gì.

Ngay sau đó, dưới sự chỉ dẫn của nhân viên kinh doanh, bốn người đã đi tới trước biệt thự trên đỉnh núi.

Không thể không nói, căn biệt thự này quả thật vô cùng xa hoa.

Không chỉ có diện tích hơn nghìn mét vuông, còn nằm ở vị trí tốt nhất trên núi Long Đằng.

sảnh trước và sân sau đều có hồ bơi và vườn hoa, trên tầng thượng còn có một sân thượng rộng, trên đó có đặt một chiếc kính viễn vọng lớn.

Thiết kế bên trong cũng cô cùng thời thượng.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện