Những lời nói của đám nhân viên kia vô tình lọt vào tai của Thẩm Hạo và Triệu Cửu Uyên.
Thẩm Hạo nghe được câu “trời sinh một cặp” liền rất cao hứng, anh cúi người nói nhỏ vào tai cô :”Cửu Uyên, em nói xem chúng ta có phải trời sinh một cặp không?”
Nghe câu nói của anh, cô khẽ rùng mình đánh nhẹ vào tay anh :”Anh đừng nghe lời nói của bọn họ”
“Sao có thể không tin chứ? Anh cảm thấy bọn họ nói rất đúng”: Anh xoa càm cười cười lên tiếng.
Khóe môi của cô giật giật nói :”Chưa thấy người nào tự luyến như anh”
“Này này, anh không có tự luyến nhé, là bọn họ nói mà”
[…]
Thẩm Hạo ngồi trên sô pha chờ cô chọn váy cưới.
Nhìn cô gái trong lòng tỉ mỉ chọn từng chiếc váy cưới do mình thiết kế, trong lòng anh liền tràn ngập ấm áp.
Triệu Cửu Uyên nhìn những chiếc váy cưới trắng tinh được cắt may nhiều kiểu dáng không biết nên chọn cái nào
Cuối cùng cô chán nản đi đến ngồi bên cạnh anh than thở :”Thẩm Hạo, em không biết chọn cái nào cả.
Cái nào cũng đẹp hay là anh chọn cho em đi”
Nghe lời khen của cô, anh nhướng mày cười cười ôm lấy vai cô nói :”Em nói mấy chiếc váy kia đẹp sao? Hay chúng ta dùng tất cả để chụp ảnh cưới, sẽ không cần lựa chọn nữa”
“Hả? Nhiều như vậy sao? Còn váy cho hôn lễ thì sao?”: Cô nhíu mày bĩu môi lên tiếng.
Nhìn gương mặt đáng yêu trước mắt, anh cười dịu dàng đưa tay nhéo má cô :”Anh đưa em xem cái này”
Quản lý cửa hàng dẫn hai người họ đến một căn phòng khác sau đó rời đi chừa lại không gian cho hai người bọn họ.
Thẩm Hạo quay đầu nhìn cô khẽ cười rồi tay cầm tay nắm cửa đẩy vào trong
Bên trong có đặt một chiếc váy cưới thật sự rất rất đẹp, vừa hở hang lại vừa kín đáo, vừa sang trọng lại vừa đơn giản.
Triệu Cửu Uyên há hốc miệng đi đến sờ tay vào chiếc váy cưới kia rồi quay lại nhìn anh
“Cái này?”
“Là váy cho hôn lễ, anh đã đặc biệt thiết kế”: Thẩm Hạo đút tay vào túi quần ôn nhu nhìn cô gái trước mắt :”Anh giúp em mặc thử nhé?”
“Mặc… mặc thử? Bây giờ luôn sao?
Triệu Cửu Uyên nhìn chiếc váy cưới rồi nhìn xuống thân thể của mình mím môi, lập tức bên tai cô vang lên giọng nói của người đàn ông kia :”Thân thể của em có chỗ nào anh chưa thấy chứ, chúng ta còn gì phải ngại”
“Thẩm Hạo, từ khi nào anh lại không biết liêm sỉ như vậy chứ?”
Cô vừa ngại ngùng vừa tức giận nhìn anh lên tiếng.
Anh còn dám nhắc lại chuyện đó sao? Chưa kịp nói gì, cánh tay người kia đã đặt trên eo cô kéo cô dán chặt vào lòng ngực của anh.
Cô ngẩn đầu liền đón nhận đôi môi lạnh của anh đang áp xuống
[…]
Mọi chuyện xong xuôi, Thẩm Hạo ôm cô trong lòng ngồi trên sô pha, cô gái nhỏ bị anh làm cho khàn cả giọng mà mệt mỏi tựa đầu vào