Thẩm Hạo vuốt tóc cô khẽ cười :”Cửu Uyên em nghĩ đi đâu vậy? Chúng ta quen nhau chẳng phải là tiến đến kết hôn sao? Bây giờ em chưa muốn cũng không sao, đợi vài năm nữa cũng không vội”
Anh thở hắt ra một hơi :”Chuyện này bỏ qua một bên đi.
Chúng ta ăn uống vui vẻ trước”
“Được”: Triệu Cửu Uyên mím môi thành một đường thẳng đáp lại
[…]
Xe dừng lại ở bãi đỗ, Thẩm Hạo nắm tay Triệu Cửu Uyên bước vào trong
Cả hai chọn một phòng riêng vì không muốn bị làm phiền.
Vừa ngồi vào bàn không lâu, Thẩm Hạo liền đứng dậy bước ra ngoài :" Anh đi vệ sinh một chút"
" Được"
Mãi một lúc lâu, Thẩm Hạo vẫn chưa trở lại.
Cô buồn chán liền đi xung quanh trong căn phòng đánh giá từng chút.
Căn phòng được trang trí theo phong cách Trung Hoa cổ đại.
Trên tường treo bức tranh thủy mặc, cô đứng nhìn nó một lúc lâu rồi thiết dài ra
Triệu Cửu Uyên bước đến cái cửa sổ đang mở nhìn xuống không gian bên dưới sảnh của nhà hàng
Một nam một nữ đang đứng đó trò chuyện, hành động có vẻ như rất thân mật.
Ánh mắt của cô trầm xuống, Triệu Cửu Uyên lại thở dài rồi đóng cửa sổ lại
Sau đó, cô ngồi trở lại vào bàn bấm điện thoại.
Một lúc sau, cánh cửa được mở ra.
Thẩm Hạo cuối cùng cũng trở lại
" Anh xin lỗi, để em chờ lâu rồi.
Chúng ta ăn thôi"
Anh cười cười giải thích, rồi gắp một miếng cá đã lấy xương cho vào chén của cô
" Em ăn đi.
Thức ăn sắp nguội rời"
" Được, anh cũng ăn đi"
Triệu Cửu Uyên mỉm cười bắt đầu ăn.
Trong lúc cô không chú ý, Thẩm Hạo luôn liếc mắt về phía cô, ánh mắt mang 3 phần sáng 7 phần tối.
Trong đôi mắt ấy, có lẽ đang ẩn chứa một chuyện gì khó nói
[…]
"Thẩm Hạo, anh yêu em không?"
Khi chiếc xe dừng lại trước cổng Triệu gia, Triệu Cửu Uyên khẽ lên tiếng hỏi
Câu hỏi khiến cho trong mắt Thẩm Hạo loé lên một tia ngạc nhiên nhưng nhanh chóng bị anh giấu đi :" Sao em hỏi như vậy?"
" Không có gì.
Chỉ là em thấy chúng ta như thế này nếu muốn kết hôn thì cũng nên cần có một nền tảng tình yêu vững chắc"
Cô liếc mắt sang anh khẽ đáp lại , bàn tay cô vân vê chiếc túi xách trên tay :"Em thấy hiện tại chúng ta vẫn chưa đạt đến mức tình cảm đó"
" Chuyện tình cảm không phải nói nhiều là nhiều được.
Anh thấy chúng ta cũng cần có thời gian vung đắp.
Chi bằng nhân khoảng thời gian này, hằng ngày đều bồi dưỡng một chút, em thấy sao?"
Anh vuốt nhẹ mái tóc của cô :" Em yên tâm, anh sẽ không làm em thất vọng "
" Được rồi, em vào nhà đây "
Cửu Uyên mỉm cười đẩy cửa bước ra khỏi xe.
Thẩm Hạo nhìn theo bóng lưng của cô mấp môi phát ra từng chữ rất khẽ đáp lại câu hỏi lúc nãy của cô :"Anh yêu em"
Lời nói này cô không thể nghe được, anh biết như vậy nhưng bản thân vẫn nói ra.
Cửu Uyên, anh yêu em.
Nhưng em có yêu anh không? Cô chưa từng nói yêu anh, chưa từng nói thích anh.
Cô cũng chẳng đua đòi như những