Cậu là thư ký chứ đâu phải dịch vụ chuyển phát đâu
Thẩm Hạo nâng mí mắt lên nhìn thư ký của mình, tay thải cho cậu một sấp tài liệu :”Làm việc đi, tôi thấy cậu rảnh rỗi quá nhỉ, còn quan tâm đến chuyện của tôi?”
Cậu thư lý nhìn anh thở dài, sếp không vui sao? Chẳng phải lúc nào cũng muốn gần vợ sao, bị người ta nói trúng tim đen nên nổi giận sao?
“Vâng, tôi đi làm việc đây”: Nói rồi câu thư ký chuồn đi.
Thẩm Hạo tựa lưng vào ghế, trên đầu là một đám mây vô cùng âm u.
Nghĩ đến việc bà xã xinh đẹp của mình đóng phim cùng người đàn ông khác, anh không nhịn được mà tức giận
Nghĩ đến việc hai người kia diễn cảnh thân mật hệt như trong cái cuốn tiểu thuyết cô viết.
A a a tức chết mất thôi, cuốn tiểu thuyết ‘Tương Tư’ kia đặc biệt còn nhiều cảnh thân mật nhất trong các tác phẩm của cô
Thẩm Hạo cầm điện thoại gõ vài chữ đăng lên mạng xã hội :”Làm sao để khiến bà xã không thể đóng những cảnh thân mật với người khác?”
“Vậy anh đừng cho bà xã mình diễn nữa”
“Giữ bà xã khư khư trong người là được rồi”
“Vậy anh phải làm sao có thể thu hút sự chú ý.
Để chị ấy cảm thấy anh thú vị”
Anh xoa cầm lẩm bẩm :”Thú vị?”.
Trong đầu anh liền xuất hiện ra những hành động vô cùng kì dị.
Quyến rũ cô ấy sao? Làm cho cô ấy thấy mình hài hước? Hay biểu hiện sự đàn ông của mình?
...
Cảnh diễn của Triệu Cửu Uyên cũng đến, cô bình tĩnh mà nhập vai.
Đầu tiên trong bộ phim chính là cảnh giữa nam nữ 9 hôn nhau, sao mình có thể viết như thế này nhỉ? Chậc chậc phải rút kinh nghiệm thôi
Cố Khải từ từ nâng mặt cô lên, ánh mắt nhìn cô vô cùng dịu dàng :”Lộ Lộ, anh về rồi”
“Thần… anh”: Cô ngạc nhiên thốt lên, anh lấy tay che môi cô lại, cong môi cười :”Anh không đi nữa, sau này đều ở lại cùng em”
Cô chưa kịp thoát ra khỏi sự bàng hoàng, môi anh đã áp xuống.
Triệu Cửu Uyên bất ngờ mà trợn tròn mắt, cùng lúc đó bên tai cô vang lên tiếng hô của đạo diễn :”Cắt”
“Hai người làm rất tốt, có thể nghỉ ngơi rồi”
Đúng vậy, cảnh đầu tiên chỉ có như vậy thôi.
Triệu Cửu Uyên ngẩn đầu lên thì nhìn thấy người đàn ông phía xa đã đen mặt.
Cô chột dạ mà cúi đầu đi đến đó :”Ông xã, anh đến khi nào vậy?”
Cô cười cười nhìn Thẩm Hạo :”Ông xã, em chỉ là diễn thôi mà.”
Lúc này Thẩm Hạo mới chịu nhìn đến cô, anh lấy khăn giấy lau môi cô vài lần đến khi nó sưng đỏ lên mới thôi :”Tại sao không dùng đóng thế chứ? Đúng là tức chết anh rồi”
“Ông xã, anh đang ghen sao?”
Cô vẫn duy trì nụ cười trên môi lên tiếng trêu chọc, anh hít một hơi sâu kéo cô đến chỗ vắng người, ép cô vào tường.
Vốn dĩ anh đã cao hơn cô 1 cái đầu, lúc này người nào nhìn vào