Edit: Sa Tuy kỳ nghỉ đông trôi qua không mấy an ổn, hơn nữa do nhà có việc đột ngột, Thi Âm bỏ một nửa khóa học thêm ở trung tâm luyện thi để phụ giúp chuẩn bị tang lễ nhưng cô thi khảo sát đầu kỳ tốt bất ngờ.
Bùi Thời Khởi.
Ninh Từ.
Cái tên thứ ba là Thi Âm.
Nói xúi quẩy thì nó hơi giống “hồi quang phản chiếu”.
Lão Dương là một giáo viên chủ nhiệm rất ân cần, tuy không nói trước cả lớp nhưng luôn đối xử với cô thái độ “người chết đã yên nghỉ, người sống nén bi thương” , mỗi lần cô lên văn phòng giáo viên để nộp bài tập, thầy đều vỗ vai cô, nói mong cô điều chỉnh tâm trạng. Thi Âm không thể nói với người ngoài là quan hệ của cô với bà ngoại tương đối lạnh nhạt, chỉ có thể gật đầu thưa vâng.
Đồng thời, thật hiếm hoi khi Lão Dương đứng cùng chiến tuyến với Bùi Thời Khởi. Không biết người này đã tưởng tượng ra tình tiết hoa lỗ băng(1) gì mà trong một thời gian dài vô cùng chú ý tới lời hay ý đẹp ở xung quanh mình. Mỗi lần Quý Uy nói “Phiền muốn chết” hoặc Hứa Tập An ngồi ở bàn trên than thở “Chán chết đi được” đều sẽ bị cậu ném quyển sách giáo khoa vào đầu.
Hứa Tập An ôm đầu, không thèm gọi “ca” nữa: “Bùi Thời Khởi mày điên hả?!”
Thiếu niên liếc mắt nhìn Thi Âm đang lấy nước ngoài hành lang, ngữ điệu biếng nhác: “Con rùa nhà tao mới chết, trước khi tao hồi phục tâm lý, nếu để tao nghe chữ chết là tao đánh.”
… Mẹ nó đây chính là ngôn luận ngục tù ôi ngục tù ngôn luận!
Càng khiến người ta dở khóc dở cười là mấy tuần sau, môn Ngữ văn học tới bài “Thanh thanh mạn” của Lý Thanh Chiếu.
Mỗi lần Thi Âm nhìn ra ngoài cửa sổ học thuộc lòng “Cảm cảm thương thương nhớ nhớ. Thời tiết ấm lên lại rét. Càng thêm khó ở.”(2) trong giờ tự học sáng thì bên trái sẽ đột ngột thòi ra cái tay. Ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, lòng bàn tay có quả trứng kẹo.
“Ăn hông?” Nam sinh nhướn mày mấy cái liên tục.
Trong mắt Bùi Thời Khởi, tâm trạng tốt hay xấu đều có thể dùng câu “Muốn ăn cái gì không?” để xác định, hơn nữa, trên quả trứng còn dán cái nhãn: trẻ con không vui thì không được ăn. Cậu trẻ con cho rằng Thi Âm cũng sẽ trẻ con tin vào cái nhãn trẻ con ấy.
Cuối cùng, Thi Âm không chịu nổi nữa mà nói sự thật cho cậu biết: “Tớ không thân thiết với bà ngoại lắm, hồi bé ở nhà ngoại tớ còn bị bà ngoại bạo hành, lúc chạy trốn còn suýt rơi xuống núi, tới bây giờ bắp chân vẫn còn sẹo. Cho nên, nói hơi bất kính là tuy tớ buồn vì bà ngoại qua đời thật nhưng không phải là quá buồn, cậu hiểu chứ?”
Thiếu niên quan sát cô: “Ờ, hiểu.”
Sau đó, trong lòng cậu, Thi Âm từ “hoa lỗ băng” biến thành “cải thìa”(3). Mồ côi cha khi tuổi đời còn quá nhỏ, bị mẹ đối xử bất công, thuở bé còn bị trưởng bối bạo hành, đích thị là cô bé Lọ Lem phiên bản đời thực. Tội nghiệp ghê.
Từ nhỏ đã được sống hạnh phúc êm ấm nên đối với bất cứ bạn bè đồng trang lứa nào có hoàn cảnh bi thảm, Bùi Thời Khởi đều mang lòng thương xót theo tiêu chuẩn chủ nghĩa nhân đạo, huống chi người đó lại là Thi Âm.
(1) Hoa lỗ băng: Trong bộ phim Đài Loan “Hoa lỗ băng” kể về gia đình ở một thôn quên nọ được sản xuất năm 1989, hoa lỗ băng tượng trưng cho người mẹ. Ngoài ra, vì hoa lỗ băng nở vào tháng 5 – tháng có Ngày của Mẹ, nên người dân Đài Loan còn gọi hoa này bằng cái tên “Hoa mẫu thân”.
(2) Đây là ba câu thơ nằm trong bài thơ “Thanh thanh mạn” của Lý Thanh Chiếu do Nguyễn Xuân Tảo dịch.
(3) Cải thìa: là biệt danh của nữ chính trong bộ phim “Dương Nãi Vũ và Cải thìa”, kể về cuộc sống vất vả của nữ chính và chuyện tình gian truân của nam nữ chính.
Tóm lại, ở lần nhận được quả trứng kẹo thứ ba mươi hai, Thi Âm đã từ bỏ ý định tẩy trắng cho mình trước mặt Bùi đại thiếu gia vì dẫu sao hiểu lầm đó vẫn mang lại điểm tốt, ít nhất là sau sự việc này, lúc cô hỏi bài tập Hóa học, Vật lý thì Bùi Thời Khởi không còn xoa thái dương biếng nhác cười nhạo cô: “Bé Khăn Đỏ, đầu cậu dùng để chứa xốp hả? Có biết lực ma sát không? Sao, bộ cậu tưởng bề mặt mà chiếc xe chuyển động về phía trước là động cơ hả? Cậu bị ngu hay gì?”, mà là sau khi giải thích xong sẽ nhướn mày hỏi: “Hiểu không? Có cần ông giảng lại không?” hoặc vô cùng tự nhiên lật qua trang khác: “Bài tiếp theo.”, sau đó Thi Âm hoàn toàn không ngại ngần gì mà tiếp tục làm phiền hoàng tử khối tự nhiên.
À, không đúng, bây giờ Bùi Thời Khởi không còn là Hoàng tử khối tự nhiên nữa rồi. Trong học kỳ này, đã ba lần thi liên tiếp cậu giành được hạng nhất toàn khối, biến thành học thần danh xứng với thực trong mắt mọi người, chẳng những thế mà còn là học thần không cần học hành, nhắm mắt cũng có thể thi hạng nhất khiến người ta tức chết.
Cậu và cô bạn cùng bàn Ninh Từ là sự đối lập rõ rệt.
Ninh Từ cũng là học bá(4), tuy bảng xếp hạng toàn khối thay đổi liên tục nhưng ít nhất là cô ấy vẫn luôn xếp hạng hai điểm Tổ hợp Khoa học tự nhiên của Nhất Trung.
(4) Học bá: nghĩa là học giỏi.
Bùi Thời Khởi hơn Ninh Từ mười điểm, Ninh Từ hơn người thứ ba mười điểm. Mỗi lần Nhất Trung công bố thành tích, số điểm ở ba hàng đầu tiên chênh lệch đều nhau một cách thần kỳ. Nhưng theo tin tình báo nội bộ của học sinh lớp thử nghiệm, trạng thái học tập của học thần và học bá sẽ là như vầy:
Bùi Thời Khởi đọc truyện tranh, Ninh Từ học bài.
Bùi Thời Khởi chơi bóng rổ, Ninh Từ làm bài.
Bùi Thời Khởi ngủ trưa, Ninh Từ soạn bài.
Bùi Thời Khởi đánh cờ ca rô, Ninh Từ giải đề.
…
Nói tóm lại, Ninh Từ đứng hạng hai là nhờ vào cố gắng, điều này có thể hiểu được, dù sao số học sinh chăm chỉ hơn cô ấy chỉ đếm trên đầu ngón tay, còn Bùi Thời Khởi thi được hạng nhất thì vượt tầm hiểu biết, là hiện tượng bất thường không thể lý giải bằng khoa học. Thậm chí mỗi lần sinh hoạt lớp trao đổi kinh nghiệm học tập, ngay cả thầy chủ nhiệm cũng tự động quên người đứng đầu toàn khối Bùi Thời Khởi, bởi vì: “Nhìn sao cũng thấy trò ấy không có kinh nghiệm học tập.”
Thi Âm cũng thắc mắc và từng hỏi cậu, Bùi đại gia vô cùng khảng khái chia sẻ phương pháp lội ngược dòng trong “cuộc thi chạy giữa rùa và thỏ” của mình, nhưng sau khi nghe xong, nữ sinh tự động bỏ qua.
Không phải Bùi Thời Khởi không học hành gì, chẳng qua là đầu óc của cậu quá siêu, hiệu suất quá cao mà thôi. Quy trình nắm vững kiến thức của người bình thường là: thu nạp lý thuyết và công thức căn bản, làm bài tập vận dụng để củng cố, giải đề thi để hoàn toàn nắm vững; còn cậu thì rất đơn giản, hai bước sau hoàn toàn không cần thiết. Tương tự như công thức toán học, ngữ pháp Tiếng Anh yêu cầu phải nhớ rõ cấu trúc câu, cậu hoàn toàn có thể ứng dụng phương pháp học toán vào Tiếng Anh.
Với cái đầu đó, thi không được hạng nhất mới là trời đất bất dung.
Nhưng trên thực tế, trừ năng lực học tập trái đạo trời của hotboy thì quần chúng ăn dưa càng quan tâm về vấn đề tình cảm của hotboy hơn cả. Trong một đống tin đồn ở Nhất Trung, tin khiến người ta bàn tán say sưa nhất là chuyện tình tay ba đình đám của khối mười một.
Bản phổ biến nhất là như này: Hotboy được bạn bàn trên và bạn cùng bàn theo đuổi, bạn bàn