Chap 22: Bối Rối
"Cô tính sai rồi, Vivian vẫn chưa chấp nhận cô nhanh như vậy được đâu." - Freen ngồi xuống trên chiếc ghế gỗ bên cạnh Becky ở khu vườn phía trước nhà của mình.
"Tôi biết!" - Becky mệt mỏi trả lời, cô đưa ly cà phê nóng lên hớp một ngụm: "Khụ khụ... sao nóng quá vậy?"
Freen thở dài nhìn vẻ mặt lo âu của Becky, dường như cô ấy còn hoang mang hơn cả cô nữa: "Không phải là tôi an ủi cô đâu, nhưng trước mắt tôi và cô sẽ đến gặp mẹ tôi trước đã. Chuyện của Vivian từ từ tính sau cũng được."
"Sao tự dưng cô gấp thế?" - Becky chột dạ, Freen đưa cô giới thiệu với chủ tịch khác nào đưa cô lên giàn hỏa. Becky chưa muốn chết sớm như vậy đâu.
"Đừng sợ, chỉ là quản gia Niran vừa báo với tôi, tình hình sức khỏe của bà ấy càng ngày càng tệ, tôi muốn xúc tiến chuyện này nhanh hơn."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cô tin quản gia Niran như vậy sao?" - Becky hờ hững đáp, sáng nay cô vừa gặp chủ tịch xong, tuy sức khỏe không phải thực tốt nhưng cũng chưa phải là tệ như Freen vừa nói với mình. Xem ra bà lão này cũng nôn nóng quá rồi, còn nói không thúc ép cô nữa. Hài thật!
"Chuyện sức khỏe của mẹ tôi chẳng lẽ quản gia Niran lại lấy ra đùa. Cô đó, ngày mai hãy chuẩn bị thật tốt vào!"
"Tôi như thế còn chưa đủ tốt sao?" - Becky đưa mắt nhìn mông lung phía trước, cho dù cô không cần làm gì cũng cầm chắc trong tay tấm vé trúng thưởng này rồi, Becky có muốn từ chối cũng không thể.
"Còn nữa!" - Freen nhích người tới để khuôn mặt sát vào khuôn mặt Becky hơn, đến khi cả hai chỉ còn cách nhau một làn hơi thở cô mới dừng lại, ánh mắt sắc lạnh như muốn cảnh cáo: "Tôi nghĩ tình hôm qua hiểu lầm nên mới bỏ qua cho cô lần này. Lần sau còn tự ý nắm tay hay đụng chạm khi chưa được sự cho phép của tôi, tôi sẽ trừ lại tiền trong hợp đồng đấy!"
Becky nhoẻn miệng cười thích thú, đặt ly cà phê xuống bàn, nâng tay lên đưa ra sau đầu tựa vào thoải mái, đôi mắt xinh đẹp toát lên vẻ ma mị, dưới ánh đèn nơi ban công rọi vào càng thêm phần lung linh và cuốn hút. Freen lại bị đôi mắt ấy làm cho bối rối, cô lục tục tách khỏi tư thế nhạy cảm này, không ngờ lại bị kéo ngược về.
Ngón trỏ bàn tay của Becky đang móc lấy khe rãnh cổ áo ngủ của người trước mặt cố định lại không cho cô ấy có cơ hội bỏ chạy, nụ cười trên môi cô càng đậm hơn, thấp thoáng đâu đó ẩn hiện lên tia gian ác: "Nhìn cô cũng xinh đẹp như vậy, đừng hở chút là dùng hợp đồng ra uy hiếp tôi có được hay không?"
"Cô... bỏ ra coi, tôi sẽ trừ tiền hợp đồng của cô vì tội dám động chạm vào người tôi đấy !" - Bực bội và ngượng làm Freen đang dần mất đi sự bình tĩnh của mình, cô ấp úng lại lấy bản hợp đồng ra làm cớ để giấu đi những nhịp đập đang gia tốc nơi lồng ngực của mình.
Khóe môi mỏng