Va Phải Của Nợ

Chương 35


trước sau


Chap 35: Về hay không đây?

Becky bực bội tháo một bên tai nghe trên tai của người đang đứng tựa lưng lên bức tường ở cuối con phố, nhưng khi nhận thấy ánh mắt lạnh băng đang lườm mình, cô có chút sợ sệt trả tai nghe về lại vị trí cũ.

"Em nói đi, chị vẫn nghe được!" - Đợi thêm một lúc nữa Isra cuối cùng cũng chịu lên tiếng khi nhìn nét mặt khẩn trương sắp chịu hết nổi của Becky.

"Chị có thể bình thản như thế sau những chuyện đã làm với em sao?"

Isra nhún vai, cô tháo luôn tai nghe đút vào túi áo khoác của mình: "Theo như lời kể của Nam thì những gì chị đã làm hoàn toàn đúng với ý đồ của em mà. Em muốn chị chọc tức cho Freen ghen lên, sau đó sẽ xác nhận lại tình cảm của cô ấy với mình."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Becky nghiến chặt răng lại để không phải phát tiết nói trắng ra những gì cô đang nghĩ trong đầu.

Đương nhiên kế hoạch sẽ thật hoàn hảo nếu như người xuất hiện là Nam và không có thêm sự lộ diện của Apinya. Làm sao Becky có thể dửng dưng để cho Apinya nhìn thấy mình thử lòng Freen, và còn cái khuôn mặt non chẹt của Isra, người chị họ này vốn bằng tuổi với Becky nhưng nhìn sao cũng giống một đứa nhóc thôi.
1

"Có gì cứ nói thẳng đi, chị nhìn ra được suy nghĩ của em đó." - Isra nheo mắt lại nhìn sắc mặt sa sầm của Becky, cô nói tiếp: "Trời sinh chị có khuôn mặt trẻ mãi không già này chị cũng không muốn đâu, cho nên em đừng khó chịu nữa."

"Dù sao mọi chuyện cũng đã qua rồi, quên nó đi!" - Becky thở dài không muốn nghĩ tới nó nữa, tưởng tượng tới cảnh trở về nhà cô lại thấy đau đầu rồi.

Isra gật nhẹ đầu đồng tình, bàn tay chìa ra trước mặt Becky: "Nếu đã OK rồi thì chuyển tiền vào tài khoản của chị đi, số tiền em hứa sẽ cho Nam ấy."

"Bất ngờ thật, tiền của em chị cũng muốn lấy sao?"

"Bởi vì là chị em nên chị càng phải rõ ràng, mau chuyển tiền vào đấy nhé, không thì chị sẽ phá nát chuyện của em." - Isra nửa đùa nửa thật nói.

"Isra!"


"Còn người bên cạnh cô vợ của em, cô ấy có vẻ cũng thích em rồi kìa, em có thích cô gái đó không?"

Becky nghe nhắc đến cái tên Apinya lòng càng trĩu nặng, nhưng rất nhanh đôi mắt tinh quái liền sáng rỡ lên nhìn lại chị họ của mình, Becky bá tay lên vai Isra thân mật hỏi: "Cô gái đó rất đáng yêu và dễ gần, vừa hay hợp với người chị họ ưu tú và xinh đẹp của em luôn."

Mi mắt khẽ

giựt với lời nói đúng tâm ý của mình, Isra cong nhẹ khóe môi thích thú, trong tâm trí mơ màng nhớ lại khuôn mặt thanh tú của cô gái với đôi mắt cười rạng rỡ, đôi mắt ấy là đôi mắt đẹp nhất mà cô từng thấy, lòng bỗng có chút rung động.

"Thật ra thì tiền chị cũng không thiếu, nếu như em hiểu chuyện như vậy coi như lần này chị giúp em vì tình nghĩa được rồi."

Becky sảng khoái bật cười to, hóa ra Isra muốn mượn cớ để bóng gió muốn cô giúp chị ấy cưa cẩm Apinya đây mà, thế cũng được đi. Người chị họ này rất tài giỏi, tính tình lại trưởng thành và hiểu chuyện, nếu có thể tác thành cho họ cô cũng rất vui.

"Có gì đáng cười lắm sao?"

"À, không có. Khi nào có cơ hội em sẽ giúp chị và Apinya kéo gần khoảng cách hơn." - Becky chớp chớp mắt, nghiêm túc tuyên bố nhưng một lần nữa bị lời nói sắc như dao nhọn đánh gãy đi.

"Không cần, chỉ cần em đừng can thiệp hay nuôi mộng tưởng cho người phụ nữ ấy thêm nữa là được rồi."

"Rất tốt, em tuyệt đối sẽ không can thiệp vào đâu." - Becky nói như đinh đóng cột. Cả hai cũng không nói thêm gì nhiều, quyết định tạm biệt đường ai nấy đi, họ ở chung một chỗ với nhau cũng không có ý nghĩa gì nữa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Isra và Becky đã đi được một đoạn, chợt nhớ ra điều gì đó, Isra quay người lại nhìn em họ, buông ra lời cuối cùng: "Becky, cô gái ấy thật sự rất dữ đó. Nếu muốn tiến xa hơn em phải chịu khổ nhiều rồi. Bảo trọng!"
1

Becky môi nở nụ cười méo mó, có cần phải hù dọa như vậy không. Cô đang lấy hết dũng khí quay trở về nhà, Isra buông ra một câu làm mọi ý chí tiêu tan chỉ trong một cái nháy mắt.

Đúng là phải chịu khổ rất nhiều...

"Còn không phải do chị tạo ra sao? Số của mình càng lúc càng nhọ thế này...."

Becky cảm thán một cách thê lương, cô thật sự không muốn về ngôi nhà đó chút nào, miệng tự lẩm bẩm với chính mình: "Hay là đến nhà chị Nam đi, đợi ngày mai rồi về sau."

"Không được, người phụ nữ đó vốn đa nghi và rất dữ, nhỡ lại suy diễn lung tung không phải ngày mai mình lại càng thảm hơn sao? Vẫn nên về nhà thôi."

TBC.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện