Tác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu
Editor: Nguyệt Ảnh
Nguyễn Đường vẫn còn ngốc ngốc giơ lên cây kem ốc quế kia, giống như còn chưa có phản ứng lại.
Chờ đến khi cậu phản ứng lại mới đỏ mặt, thu lại cây kem ốc quế của mình, trừng mắt nhìn Thích Nguyên lắp bắp nói, "Cậu, cậu sao lại hôn tớ!"
Cảm thấy thật thẹn thùng.
Thích Nguyên nhướng mày, nhéo nhéo gương mặt mềm mụp của Nguyễn Đường, thần sắc đạm mạc tự nhiên, "Không thể hôn sao?"
Nguyễn Đường nắm cây kem ốc quế, thần sắc rối rắm, sau một lúc lâu cậu mới ngẩng đầu lên, thử dò hỏi nhìn về phía Thích Nguyên, "Có thể hôn."
Thích Nguyên hôn hôn chóp mũi Nguyễn Đường, đáy mắt hiện lên ý cười, đáy lòng ngọt ngào như được ăn một khối Bánh Ngọt Nhỏ, ngọt đến không chịu được, "Ngoan."
Nguyễn Đường nhăn mày thở phì phì trừng mắt nhìn Thích Nguyên một cái, đem kem ốc quế trong tay ăn sạch sành sanh, lúc này mới giơ móng vuốt nhỏ của mình lên nhìn Thích Nguyên, rầm rì, "Không cho cậu ăn!"
Thích Nguyên cầm giấy ăn nghiêm túc lau sạch móng vuốt nhỏ cho Nguyễn Đường, nghe thấy câu nói này đầu cũng không nâng lên chút nào, "Tôi ăn em là được rồi."
Ánh mắt hắn thâm thúy, dùng ngữ khí đùa giỡn, "Một ngụm nuốt chửng, ăn sạch em luôn."
Nguyễn Đường mếu máo không nói.
Dù sao cậu luôn nói không lại Thích Nguyên, còn thường xuyên bị Thích Nguyên "bắt nạt".
Lau tay xong rồi, Thích Nguyên đưa Nguyễn Đường về đến cửa tiểu khu của cậu, "Về nhà đi thôi."
Nguyễn Đường phất phất tay với Thích Nguyên, lộ ra một nụ cười ngoan ngoãn, "Ngủ ngon."
Thích Nguyên cười cười, tâm tình nhẹ nhàng trước nay chưa từng có.
Kỳ thật cho đến bây giờ hắn vẫn có chút không dám tin tưởng, Nguyễn Đường đã đáp ứng cùng hắn ở bên nhau.
Người mà bạn thích trùng hợp cũng thích bạn, đây có lẽ chính là chuyện hạnh phúc nhất trên đời này.
Loại tâm tình này đủ để cho ngực Thích Nguyên mềm nhũn, những cảm xúc lạnh lẽo cứng rắn đó đều đã bị mật ong ngọt ngào che giấu đi, hắn chỉ cần nghĩ đến Nguyễn Đường liền sẽ nhịn không được cong môi, lộ ra một chút tươi cười.
Thời gian hai ngày nói nhanh cũng nhanh, trường học một tháng cho nghỉ một lần, lần này vừa lúc tới cuối tháng, buổi sáng thứ sáu không cần học, chờ đến chiều chủ nhật sẽ học bù lại tiết học buổi sáng đó.
(Đoạn này ko chắc lắm)
Trên người hai người đều mặc đồng phục, nếu mặc như vậy ra ngoài hẹn hò nhất định sẽ bị bắt được, đến lúc đó sẽ bị mời lên trước cờ tuyên dương.
Cho nên Thích Nguyên hẹn Nguyễn Đường cùng về nhà thay quần áo, sau đó giữa trưa ăn một bữa cơm ở bên ngoài, buổi chiều mới ra ngoài đi chơi.
[mời cùng Thích Nguyên uống chung một ly đồ uống, hoàn thành nhiệm vụ tích phân +3]
[mời cùng Thích Nguyên đi xem phim, hoàn thành nhiệm vụ tích phân +5]
[để Thích Nguyên ôm cậu nâng lên cao, hoàn thành nhiệm vụ tích phân +10]
............
Nguyễn Đường vừa mới buông cặp sách xuống, hệ thống liên tiếp đưa ra một loạt nhiệm vụ giống như spam cho Nguyễn Đường.
"Từ từ, hệ thống, nhiều nhiệm vụ như vậy, tôi có thể làm hết sao?"
Nguyễn Đường theo bản năng bưng kín miệng mình, nếu mình hướng Thích Nguyên đưa ra những yêu cầu này, không chừng đến lúc đó miệng sẽ lại bị Thích Nguyên hôn sưng lên.
[mấy ngày nay nghẹn chết tôi rồi, ký chủ, ngày thường các cậu đều ở trong trường học, bốn phía có bạn học có giáo viên, nhiệm vụ cũng không tiện làm, hiện tại thật vất vả đến lúc các cậu tan học, nhiệm vụ này đương nhiên là làm càng nhiều càng tốt!]
[đây chính là cơ hội tốt để tích cóp tích phân!]
Hơn nữa nó còn tra cứu ở trên mạng những điều cặp đôi cần chuẩn bị khi hẹn hò, đây chính là cơ hội tốt xúc tiến tình cảm hai người.
Hệ thống hít sâu một hơi, có thể thấy được ở trong trường học lâu quá khiến nó buồn đến