Tác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu
Editor: Nguyệt Ảnh
Cánh tay Thích Nguyên nắm thật chặt, hắn dùng sức ôm chặt Nguyễn Đường một lúc lâu mới chậm rãi thả lỏng tay ra, tuy rằng vẫn có chút lưu luyến, nhưng hắn cũng biết nơi này là lớp học, vẫn cần cố kỵ một chút.
Hắn thuận tay vuốt tóc Nguyễn Đường, thanh âm có vài phần nhu hòa, "Chờ đến lúc tan học cho em ôm đủ.
"
Mấy ngày nay việc học trên trường rất căng thẳng, cũng chưa kịp thả lỏng thật tốt một phen, cơ hội cho hắn thân mật cùng Nguyễn Đường cũng ít đi rất nhiều.
Nguyễn Đường hít hít cái mũi, đôi mắt tròn xoe chăm chú nhìn Thích Nguyên, lên tiếng, "Nói phải giữ lời.
"
Thích Nguyên có chút bật cười, hắn nhéo chóp mũi của Nguyễn Đường, ôm tay của Nguyễn Đường vào trong lòng ngực mình, "Ngốc nghếch.
"
Nguyễn Đường cũng không có sưởi lâu lắm, chờ tay ấm áp rồi, cậu liền rút ra, cầm lấy cây bút bắt đầu làm đề thi.
Cho dù tới nơi này chưa được nửa năm nhưng Nguyễn Đường đã có thể thích ứng rất tốt với môi trường sống nơi này.
Chỉ là có chút ngủ không đủ giấc.
Thật vất vả chờ tới lúc tan học, Thích Nguyên nắm tay Nguyễn Đường đến cửa hàng, mua cho Nguyễn Đường một túi sưởi tay lông xù xù hình củ cải.
Nguyễn Đường ôm vào trong ngực, móng vuốt có chút mập mạp ôm lấy túi sưởi tay củ cải, cậu rũ mắt cọ vào túi sưởi, tựa hồ yêu thích không muốn buông tay, nhìn đáng yêu không chịu được.
Thích Nguyên cố ý vươn tay đi sờ lông xù trên túi sưởi, trên mặt hắn có vài phần tò mò, "Sờ sướng như vậy sao, tôi cũng muốn sờ thử xem.
"
Hắn còn chưa có đụng tới túi sưởi tay đã bị Nguyễn Đường tránh đi.
Nguyễn Đường tức giận, ôm thật chặt, đôi mắt tròn mang theo một chút không thể tin được, nhìn rất là ủy khuất, "Không cho.
"
"Cậu sao lại có thể sờ lông mao của người khác!"
Nguyễn Đường có chút ghen tị nho nhỏ.
Nếu có thể biến thành nguyên hình, cậu nhất định sẽ cho Thích Nguyên sờ lớp lông bóng loáng mềm mại của mình, để cho hắn biết, hắn đã có thỏ con của mình rồi, không thể đi sờ lông của người khác được nữa.
Hơn nữa lông của cậu mềm như vậy, Thích Nguyên nhất định sẽ rất thích.
Thích Nguyên không rõ Nguyễn Đường rốt cuộc tức giận cái gì, nhưng hắn vẫn nhéo gương mặt của Nguyễn Đường dỗ dành cậu, "Được, tôi không sờ nữa.
"
Hắn nhìn hàng lông mi vừa dài vừa dày của Nguyễn Đường đang rũ xuống, đầu quả tim đột nhiên run rẩy, Thích Nguyên cúi đầu, giọng nói có chút khàn khàn, hắn tiến đến bên tai Nguyễn Đường nói, "Thích Nguyên muốn xin một nụ hôn.
"
"Hy vọng Đường Đường có thể đồng ý.
"
Nguyễn Đường tuy thực tức giận, nhưng khi vừa chuyển đầu nhìn đến ánh mắt Thích Nguyên liền lập tức mềm lòng, cậu nhanh chóng tiến đến bên môi Thích Nguyên, mềm mại "Pi" một ngụm.
"Chỉ một chút thôi nha.
"
Ánh mắt Thích Nguyên cũng không còn thanh lãnh như trước nữa, đáy mắt hàm chứa ý cười, hắn cúi đầu chỉnh lại khăn quàng cổ cho Nguyễn Đường, khăn quàng cổ màu trắng sữa che khuất hơn phân nửa khuôn mặt Nguyễn Đường, chỉ lộ ra một đôi mắt tròn vo.
Như vậy, người khác sẽ không nhìn tới bảo bối của hắn.
Khóe môi Thích Nguyên khẽ cong lên, sau khi thỏa mãn tâm cơ nhỏ của mình, hắn mới đưa Nguyễn Đường trở về nhà.
Sau khi Nguyễn Đường về nhà, ôm túi sưởi tay của mình lăn qua lộn lại ở trên giường không ngủ được, gương mặt thoạt nhìn hồng hồng.
Cậu vừa nhắm mắt lại, liền sẽ nhớ đến tay mình sờ lên bụng Thích Nguyên, độ ấm nóng bỏng truyền đến trên đầu ngón tay, cậu thậm chí còn có thể sờ đến hình dáng cơ bụng của Thích Nguyên.
Vừa nghĩ đến điều này, cậu liền không ngủ được.
Nguyễn Đường có chút thẹn thùng nghĩ, sờ còn khá tốt.
Cậu còn muốn cùng Thích Nguyên thân cận hơn chút nữa.
Ngày hôm sau chính là nghỉ cuối tháng, mấy ngày nay thời tiết không tốt lắm, thường xuyên hạ tuyết, đường cũng không dễ đi, vốn dĩ Thích Nguyên tính toán đưa Nguyễn Đường ra ngoài chơi, nhưng hiện tại cũng đành từ bỏ.
Hai người thương lượng một chút, Nguyễn Đường dẫn theo Thích Nguyên về nhà của mình.
"Nhà tớ không có người, chỉ có một mình tớ ở bên này, ngày thường sẽ có dì đến đây nấu cơm, nhưng mấy hôm trước cháu gái nhỏ nhà dì bị bệnh, tớ liền cho dì nghỉ mấy ngày.
"
Nguyễn Đường mở cửa ra, cầm cho Thích Nguyên một đôi dép lê, cậu dẫn theo Thích Nguyên giới thiệu tình huống trong nhà mình, nhưng thật ra cũng chẳng có đáng nói, dăm ba câu là giới thiệu xong rồi.
Thích Nguyên kiểm tra tủ lạnh một chút, phát hiện bên trong rau dưa cùng thịt đều đầy đủ hết, hắn cười với Nguyễn Đường, "Hôm nay tôi có thể nấu cơm cho em ăn.
"
"Tôi thường thấy những nữ sinh khác làm hộp cơm tình yêu cho nam sinh, lần này vừa vặn có cơ hội ra tay.
"
Hắn khép lại cửa tủ lạnh, đứng sát vào Nguyễn Đường, ở trên đôi môi mềm mại của Nguyễn Đường mút một cái, hắn nói mang theo một chút ấu trĩ cùng bá đạo, "Bạn trai người khác có, bạn trai tôi cũng phải có.
"
Nguyễn Đường bị hôn đến mê mê hoặc hoặc, cậu chỉ cảm thấy hơi thở của Thích Nguyên bao vây lấy cậu, cả người cậu đều có