Chương 21
Tác giả : Tòng Lai Bất Vấn
Edit : Yu
Mọi người vốn dĩ còn đang bị cuốn vào kịch bản lập tức sợ ngây người. Người đàn ông này từ khi nào có mặt ở đây? Hơn nữa còn ôm Lăng Sơ Nam. Cái này cũng không là gì nhưng mà Lăng Sơ Nam không hề đẩy y ra.
Đợi đến khi thấy được gương mặt của người đàn ông, tất cả mọi người liền có chung một suy nghĩ.
"Đẹp trai quá!"
Một nhân viên nữ trong đoàn nhỏ giọng khen ngợi, đồng thời cũng nói lên tiếng lòng mọi người.
Bên trong phòng nghỉ.
Sở Vân Qua rót một ly nước, nét mặt tràn đầy ý tứ xin lỗi.
"Xin lỗi! Lúc nãy có chút đường đột."
Lăng Sơ Nam ngồi trên ghế sô pha, nhận ly nước từ Sở Vân Qua, bàn tay có chút run rẩy, cậu cười cười gật đầu.
"Không sao. Có điều vì sao Sở tiên sinh lại đến đây?"
"098! Y như vậy là thế nào?"
"Thưa ký chủ, số liệu của cốt truyện không có dị thường."
Trùng hợp! Nhất định chỉ là trùng hợp mà thôi. Tồn tại nhiều thế giới như vậy, đột nhiên có một người tương tự cũng không lạ, huống chi hai chữ bảo bối này là một xưng hô rất phổ biến, chẳng qua là do nó suy nghĩ nhiều.
"Nếu như y thổ lộ với ta, thì ta nên đồng ý hay là không đồng ý?"
098:"Ký chủ! Ngài suy nghĩ nhiều rồi, y cũng đã nói chỉ là vô ý, chắc là không có khả năng sẽ thổ lộ với ngài đâu."
Sau đó 098 thấy mặt mình bị vả bẹt bẹt.
"Vừa lúc đi ngang qua đây, nên anh ghé vào xem."
Sở Vân Qua đứng lặng trước mặt Lăng Sơ Nam một lúc, sau đó ngồi xổm xuống bên cạnh cậu, ngẩng mặt lên, ánh mắt vô cùng chân thành.
"Nhưng mà, những lời anh đã nói là nghiêm túc. Vốn dĩ anh từng nghĩ, cái gọi là nhất kiến chung tình gì đó rất buồn cười, thẳng cho đến khi gặp được em. Bảo bối! Có lẽ hiện tại có chút đột ngột, nhưng mà anh vẫn muốn hỏi em một câu, anh có thể theo đuổi em không?"
Sau khi nói xong câu cuối cùng, người đàn ông kia dường như không giấu nổi sự khẩn trương, thậm chí thanh âm còn mang nhè nhẹ run rẩy.
098 trầm mặc chịu đựng, nó không nghe gì hết, nó bị điếc.
"Anh có nhớ chúng ta gặp nhau bao nhiêu lần không?"
Lăng Sơ Nam nhíu nhíu mày.
Sở Vân Qua dừng một chút, trả lời.
"Ba lần."
Lăng Sơ Nam nghĩ nghĩ, đột nhiên bật cười.
"Được."
098:"Ký chủ! Không phải vừa nãy ngài vẫn đang nhớ đến Tằng Vô Nhạc sao?"
Làm sao chỉ trong chớp mắt đã đáp ứng lời theo đuổi của người đàn ông khác vậy chứ? Hơn nữa, nếu nói lần đầu tiên Lăng Sơ Nam và Sở Vân Qua gặp nhau là lúc Lăng Sơ Nam mới đến thế giới này, thì cả hai cũng chỉ chính diện gặp nhau có hai lần thôi, lấy đâu ra ba lần vậy?
Tiếp theo đó 098 đột nhiên cứng đờ, không lẽ lần đụng xe đó Sở Vân Qua nhận ra ký chủ?
Nhớ đến bộ dáng giả nữ của Lăng Sơ Nam, 098 cự tuyệt chấp nhận khả năng này xảy ra.
Ngay cả nó cũng không nhận ra cô gái đó chính là Lăng Sơ Nam, thế nhưng Sở Vân Qua lại biết được.... Có điều thấy ký chủ không hề có chút ý tứ kinh ngạc, 098 đột nhiên cảm thấy vẫn nên tin tưởng khả năng này.
Lăng Sơ Nam không hề để ý 098 lần nữa bị vô số câu hỏi làm hoang mang, cậu nhìn người đối diện cười vô cùng xán lạn.
"Đưa tay cho em."
Sở Vân Qua dường như vẫn chưa phục hồi tinh thần từ câu trả lời của Lăng Sơ Nam, bất quá nghe thấy lời nói của Lăng Sơ Nam, y vẫn theo bản năng đưa tay ra như ý cậu, thậm chí còn thuận thế kéo tay áo lên trên một chút, lộ ra cánh tay rắn chắc.
Nhìn một màn quen thuộc diễn ra, 098 liền trợn mắt há hốc mồm. Việc này không phù hợp với lẽ thường a, ngoại trừ ký chủ thi hành nhiệm vụ, những linh hồn khác không có khả năng xuất hiện ở hai thế giới khác nhau.
Nhưng mà, nó không hề cảm nhận được bất kì hơi thở nào của ký chủ đang thi hành nhiệm vụ trên người Sở Vân Qua.
Như vậy chuyện này là làm sao vậy?
Lăng Sơ Nam cũng không bận tâm 098 đã khiếp sợ như thế nào, cậu cầm lấy cánh tay của người đàn ông, một ngụm cắn xuống.
Cảm nhận được hương vị quen thuộc, Lăng Sơ Nam liền chỉ cắn một ngụm nhỏ, sau đó liếm vết máu trên miệng vết thương, cậu vừa rời đi một chút, miệng vết thương không ngoài ý muốn từ từ khép lại.
"Mùi vị giống y hệt, y thật sự chính là Tằng Vô Nhạc. 098?"
098 có chút ngốc, nó làm sao biết đang xảy ra chuyện gì chứ, cho nên nó không xác định nói.
"Có thể là.... Đầu thai.... Đi?"
"Thích sao?"
Thanh âm trầm thấp chứa đầy ý cười của người đàn ông vang lên bên tai của Lăng Sơ Nam.
Lăng Sơ Nam gật gật đầu, thành thật nói.
“Thích.”
Giọng nói của Sở Vân Qua nghe qua hình như rất vui vẻ, y nói.
"Thích thì tốt."
098:..... Cho dù có thay đổi tính cách thì vẫn là biếи ŧɦái.
Lăng Sơ Nam :"098! Ngươi nhìn đi, y đối với ta quả thực chính là chân ái đó, mới chỉ gặp qua ta có ba lần, mà đã thích ta rồi, ta rất cảm động."
"Y còn nhận ra ngài giả nữ nữa."
"Chỉ cần y cho ăn ta, muốn ta mỗi ngày mặc như vậy ta cũng đồng ý."
098:"... Vậy tại sao khi nãy ngài không trực tiếp đồng ý làm người yêu của y luôn đi?"
"Y nói muốn theo đuổi ta."
"Cho nên ta muốn rụt rè một chút."
Lăng Sơ Nam nói.
Ở thế giới trước chỉ mới gặp mặt hai lần đã vội vã tha người ta lên giường, sao lúc đó ngài không nói cần rụt rè? 098 trong lòng hừ lạnh.
"Lần nữa giới thiệu với em, anh tên là Sở Vân Qua, hiện tại nhận một chức vụ nho nhỏ nhàn tản trong gia tộc, ngoài ra không có người thân nào khác, cũng xem như không lo ăn lo mặc, về sau dự tính ở trong nước làm ăn."
098:"..... Cái này cũng quá khiêm tốn rồi."
Sau lần đầu tiên gặp mặt, Lăng Sơ Nam đã cố ý điều tra thân phận của Sở Vân Qua. Gia tộc đã từng đứng đầu trong giới mafia, hiện tại chính là người cầm quyền tập đoàn tài chính lớn nhất nước.
Người đàn ông vốn dĩ ít khi nói cười trên tư liệu, hiện tại ở trước mặt Lăng Sơ Nam lại bày ra bộ dáng hiền lành không hề giống tính cách vốn có. 098 ban đầu còn thấy khó hiểu, bây giờ nó đã có chút tin người này chính là Tằng Vô Nhạc rồi, cho nên nó cảm thấy cơ chế của mình hoạt động hơi khó khăn.
Nhưng mà cho dù thế nào đi nữa, Lăng Sơ Nam và Tằng Vô Nhạc đã xác định quan hệ theo đuổi và được theo đuổi.
"Cốc cốc."
Tiếng gõ cửa vang lên, thanh âm của trợ lý từ bên ngoài truyền vào.
"Anh Lăng, đến cảnh quay của anh rồi."
Hôm nay tổng cộng Lăng Sơ Nam chỉ có hai cảnh quay, đến giữa trưa đã có thể hoàn thành. Sở Vân Qua có việc rời đi trước, Lăng Sơ Nam nhanh chóng thay đồ, chào tạm biệt mọi người trong trường quay, sau đó cũng rời đi.
"Lăng.... Lăng tiên sinh."
Lúc này một âm thanh gọi cậu lại.
Lăng Sơ Nam quay đầu nhìn, hỏi.
"Dương tiểu thư, cô có việc gì sao?"
Dương Thanh Nhã là fan não tàn của Lăng Sơ Nam, năm cô mười tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy cậu trên màn hình tv, từ đó đến mười mấy năm sau, cô vẫn