Chương 45
Edit : YuTuyTien
Lúc này mọi người nghe thấy động tĩnh liền lục đục chạy ra, nhìn mặt đất hỗn độn, cảnh tượng đầy huyết tinh, người nhát gan lập tức hét chói tai, chống tay nôn mửa, cũng có người lấy điện thoại ra, dường như định báo cảnh sát. Nhưng rất nhanh đã có người chú ý Đoạn Trình Uyên đang đứng giữa hiện trường, trong lúc nhất thời trở nên do dự. Hai vợ chồng Tiêu gia là người đầu tiên phản ứng lại, bọn họ kịp thời khống chế cục diện, nhanh chóng đem tình hình hỗn loạn đè xuống, sơ tán mọi người.
Lúc này, toàn bộ lực chú ý của Đoạn Trình Uyên đều dồn lên người Lăng Sơ Nam, không mảy may quan tâm xung quanh xảy ra chuyện gì.
Đoạn Trình Uyên chưa từng ôm cụa chặt đến như vậy, Lăng Sơ Nam có cảm giác bản thân sắp không thở nổi nữa. Có điều cậu lại chẳng nói bất cứ câu gì, cứ để y ôm như vậy.
Mãi một lúc lâu sau, Đoạn Trình Uyên mới phục hồi tinh thần, y thoáng buông lỏng lực đạo, thở nhẹ một hơi, giọng nói có chút áy náy.
"Xin lỗi bảo bối, ba ba có làm con đau không?"
"Không ạ."
Lăng Sơ Nam cọ cọ vào người Đoạn Trình Uyên.
"Ba ba, con không sao cả."
Những người khác mặc dù cảm thấy tình cảm của hai ba con nhà này có chút tốt quá mức, nhưng lại không hề nghĩ quá mức sâu xa, chỉ cảm thán Đoạn gia quả thực rất yêu thương con trai mình.
Có điều, Viên Thành Việt vẫn luôn đứng phía sau Lăng Sơ Nam, lại rõ ràng nhìn thấy dấu hôn sau cổ áo do Lăng Sơ Nam không cẩn thận lộ ra. Cho nên, mãi cho đến khi Đoạn Trình Uyên đã dẫn Lăng Sơ Nam rời đi, gương mặt hắn vẫn là một bộ sét đánh giữa trời quang.
Tiêu Nguyên Lâm đưa tay vẫy vẫy trước mặt Viên Thành Việt.
"Tiểu Việt, em làm sao vậy? Không lẽ đã bị doạ đến ngu rồi à?"
"Không.... Không có gì."
Cuối cùng, nét mặt Viên Thành Việt cũng trở lại bình thường. Sau đó ánh mắt của hắn liền dời lên người Trì Phong vẫn đang xử lý sự tình của nam nữ chính, chưa kịp rời đi.
"Anh Phong, có chuyện này em muốn hỏi anh một chút."
Nói xong, hắn quay sang nhìn Tiêu Nguyên Lâm.
"Có thể theo em đến chỗ khác được không?"
"Được."
Trì Phong gật đầu.
Tiêu Nguyên Lâm nhìn hai người thần thần bí bí đi mất, lắc lắc đầu, quay người bắt đầu trầm tư suy nghĩ. Lúc nãy khi cậu và em trai Nguyên Lang lên xe, hình như cô nhìn thấy cậu hôn em trai Nguyên Lang thì phải?
......Có lẽ chỉ là ảo giác của cô thôi.
Sau khi từ chỗ Trì Phong biết được chân tướng, Viên Thành Việt vẫn luôn mất hồn trải qua một tháng, cuối cùng hắn mới tỉnh ngộ lại được. Hắn còn chưa bắt đầu theo đuổi mối tình đầu, mà mối tình đầu của hắn đã bị ba ba cậu cuỗm đi mất rồi.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Lăng Sơ Nam hoàn toàn không thèm quan tâm đến nam nữ chính nữa. Có điều, nếu Đoạn Trình Uyên nói sẽ không gϊếŧ chết bọn họ, như vậy nhất định sẽ không để bọn họ chết. Nhưng dựa vào thủ đoạn từ trước đến giờ của Đoạn Trình Uyên, nửa đời sau của hai người đó khẳng định sẽ không thoải mái đâu.
Khi đã rời khỏi biệt thự của Tiêu gia, Lăng Sơ Nam liền vượt qua một tuần ở trên giường, theo như lời cậu nói thì.
"Sinh hoạt d*m dật xa hoa như thế này, thật là tuyệt vời quá đi!"
098:"......"
Gần như là nằm trong dự kiến, Lăng Sơ Nam vượt qua sinh nhật lần thứ 20, cũng thành công sống thêm gấp hai thời hạn.
Có điều, dáng vẻ của cậu vẫn luôn dừng lại ở năm hai mươi tuổi, chưa từng thay đổi, giống như đến lúc đó di chứng của bùa hoàn nguyên mới bắt đầu phát tác.
Y như lời mà Đoạn Trình Uyên đã hứa ở kiếp trước, y tìm được Lăng Sơ Nam từ rất sớm, sau đó sủng cậu, bảo vệ cậu cả đời. Mãi cho đến khi cậu Lăng Sơ Nam rời đi trước, y mới nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt chưa từng thay đổi theo năm tháng của cậu.
"Bảo bối, anh yêu em!"
Hiện tại, Trì Phong đã hơn 50 tuổi, gương mặt vẫn chưa có bao nếp nhăn, nhưng mái tóc đã có hai màu. Hắn đứng bên ngoài cánh cửa đợi rất lâu, cũng không nghe được bất kì lời đáp lại nào. Trong lòng hắn đột nhiên hoảng hốt, sau đó mở cửa ra.
Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào bên trong, hai con người chưa từng vì năm tháng mà thay đổi lặng lẽ ôm nhau ngủ yên, gương mặt vẫn còn đọng lại nụ cười dịu dàng.
Cuối cùng bọn họ vẫn cùng nhau rời đi.
----
"Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ. Lần này điểm năng lượng được thưởng là 6000, trong lúc thực hiện nhiệm vụ đã sử dụng 1000 điểm, hiện tại tổng số điểm năng lượng là 11000. Cửa hàng hệ thống đã mở ra, xin hỏi ký chủ có muốn mua thứ gì hay không?"
Thanh âm 098 vang lên bên tai, Lăng Sơ Nam chớp chớp mắt, rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần, ánh mắt cậu nhìn vào không gian hệ thống trống rỗng.
"Tiến đến thế giới tiếp theo đi."
"Vâng, thưa ký chủ."
098 đã không còn dám hỏi tình cảm của ký chủ nữa. Cho dù nó có trì độn đến đâu, cũng nhận ra đãi ngộ đặc thù dành cho ký chủ rất có khả năng liên quan đến người vẫn luôn cùng ký chủ xuất hiện. Nói cách khác, cho dù là Tằng Vô Nhạc, Sở Vân Qua hay Đoạn Trình Uyên, đều là sự tồn tại mà nó tuyệt đối không thể trêu vào được.
Nó vẫn nên ngoan ngoãn phối hợp với ký chủ làm nhiệm vụ thì hơn. Nghiêm túc nghe ký chủ nói là tốt nhất.
Lăng Sơ Nam không biết 098 đang nghĩ gì, có điều cậu lại nhận ra 098 trở nên nhẹ nhàng hơn. Nếu là trước kia, 098 nhất định sẽ hỏi cậu có phải đã yêu Đoạn Trình Uyên rồi không trước tiên.
Thế nhưng trước kia Lăng Sơ Nam khẳng định sẽ nói không có. Có điều bây giờ, cậu sờ sờ trái tim mình, sau đó bỏ qua vấn đề này.
---
Lăng Sơ Nam bị một trận xóc nảy khiến cho tỉnh lại, bên tai vang lên loại ngôn ngữ hoàn toàn xa lạ. Nghe qua khá giống với tiếng Anh ở thế giới của cậu, nhưng cũng không giống toàn bộ, có điều cậu lại có thể hiểu được.
"Đây là một ma pháp sư cấp bảy, nhất định có thể khiến cho Thần Long đại nhân yêu thích."
"Hình như cậu ta bị thương rất nghiêm trọng. Nếu cậu ta chết trước khi đến được sâu trong núi, chẳng phải lần này chúng ta đi tay không một chuyến rồi sao?"
"Đừng quá lo lắng. Trong tay tôi còn một ít nước thuốc vừa xin của Thần Điện, nhất định cậu ta sẽ sống sót cho đến khi tới được nơi đó."
---
Lăng Sơ Nam ho khan một tiếng, phun ra búng máu, cố hết sức mở mắt. Lúc này, cậu mới nhận ra, bản thân hình như đang nằm trong một chiếc xe ngựa.
Đột nhiên, một người đàn ông trung niên tóc nâu, mặc trường bào màu xám, vén màn xe bước vào, nhìn cậu tươi cười hiền hậu.
"Kính chào ma pháp sư đại nhân, tôi đến chữa thương cho ngài."
Sau đó, hắn lấy ra một lọ nước thuốc, rót vào miệng Lăng Sơ Nam.
Cơ thể này hiển nhiên đã lâu không được uống nước hay ăn cơm, ngay lúc Lăng Sơ Nam kịp phản ứng lại, cậu đã tự giác đem toàn bộ nước thuốc nuốt vào bụng.
Một dóng nước ấm chậm rãi tiến vào cơ thể, Lăng Sơ Nam lần nữa nhắm mắt lại.
"098, cốt truyện."
"Vâng, ký chủ."
---
Đây là một thế giới huyền huyễn phương tây. Con người, Tinh linh, Long tộc, Người lùn và Thú nhân đều tồn tại. Trong đó con người chiếm số lượng đông đảo nhất. Con người được chia thành hai loại, có thiên phú và không có thiên phú. Có thiên phú lại chia thành hai loại khác, kiếm sĩ và ma pháp sư.
Có điều, so với kiếm sĩ, số lượng ma pháp sư vô cùng thưa thớt, mà