Mặc Lăng Vũ thấy Nguyệt Chân gọi tới mấy cuộc liền thì không biết cô gấp gáp như thế là vì chuyện gì, vì thế anh cũng mau chóng gọi lại.
Chưa kịp nói gì, Mặc Lăng Vũ đã bị một trận chửi của Nguyệt Chân:
“Thằng khốn này, mày bây giờ mới chịu nghe máy à? Có biết mấy giờ rồi không mà còn giữ Khả Hân hả? Cô ta hôm nay có lịch ở trường quay mới anh quên rồi à?”
Mặc Lăng Vũ đang cảm thấy phiền muộn thì gặp ngay cái chất giọng dũng mãnh của Nguyệt Chân khiến anh tỉnh táo hẳn, chỉ là hơi chút nhức đầu.
“Khả Hân nào? Chỗ tôi không có cái người mà cô tìm đâu ạ.
Vui lòng đi ra chỗ khác đi chỗ khác đi bà cô ạ!” Sau đó anh trực tiếp dập máy, còn nghe nữa chắc anh sẽ phiền tới chết mất.
Những cuộc gọi tiếp theo của Nguyệt Chân anh cũng không bắt máy nữa.
Sau chuyện vừa rồi anh ta phải trở về xếp lại cả bàn cờ, anh không thể cứ đứng yên trên cái thế bất lợi này.
Mặc Lăng Vũ biết phải làm gì rồi, anh phải tìm Tần Gia Luân bàn chuyện trước đã…
Thuấn Dư ở dưới xe đã sớm mở cửa cho ông chủ của mình bước vào.
Mặc Lăng Vũ cũng dần tiến tới rồi hỏi anh ta:
“Gọi Tần Gia Luân tới chỗ cũ đi, có chuyện phải bàn rồi.”
“Ầy, chắc anh ta đang bận lắm boss ơi, lúc nãy tôi trở về có bắt gặp anh ta, có chào hỏi vài câu qua loa rồi anh ta chạy đi nói đi bắt chó con gì gì đó.
Tôi không nghĩ nhiều vả lại cũng đang gấp nên cũng sớm bỏ đi, chỉ biết anh ta đi cùng với cả một lũ người đông lắm.
Boss nói xem có khi nào anh ta đi bắt chó sói hay không haha.” Thuấn Dư kể lại chuyện gặp Tần Gia Luân trên đường.
Mặc Lăng Vũ lại suy tư một hồi, xong anh lại phát giác ra điều gì đó.
Mọi chuyện không thể nào trùng hợp như thế được.
“Cậu ta đi về phía nào?”
“Ờm, hình như là về phía khu biệt thự, mà cũng không hiểu anh ta tìm con chó nào ở đó, nếu có thật thì cảnh vệ cũng bắn chết từ lâu rồi.”
Xung quanh khu biệt thự đó có mười nhóm cảnh vệ bí mật nấp đi sẵn sàng cho kẻ lạ bay xuống núi nếu dám lại gần.
Đừng nói con chó, tới cả một con muỗi cũng khó lòng bay vào trong.
“Làm càn hết sức, cái tên này lại ngu xuẩn nữa rồi.
Mau liên lạc với Nguyệt Chân cùng đội cảnh vệ truy tìm dấu vết của Tần Gia Luân với Huyền Khả Hân đi, nếu không nhanh là lại diễn ra cảnh hai con gà con đá nhau tới chết đấy!”
Nguyệt Chân sau khi được báo tin cũng tức tốc trở lại khu biệt thự kia, cả đám người bọn họ lục sục khắp nơi để tìm đám người Tần Gia Luân và Khả Hân.
Dù Mặc Lăng Vũ đã dùng cả con chip định vị cài trong điện thoại của Khả Hân rồi nhưng thứ bọn họ tìm được chỉ là cái điện thoại bị rơi ở trong rừng.
Còn Khả Hân thì bọn họ vẫn chưa thể tìm ra.
Lúc này Khả Hân đã bị đám người Tần Gia Luân trói lại trên ghế, cô vẫn chưa tỉnh vì liều thuốc mê.
Bỗng có một làn nước lạnh tạt thẳng vào mặt Khả Hân, khiến cô không muốn tỉnh cũng