Sau khi Trương Minh Sơn lấy điện thoại ra gọi, đội trưởng đội cảnh sát hình sự Phạm Minh vội vàng xuống tầng đón ba người bọn họ.
"Sao mọi người không nghỉ ngơi thêm chút nữa?" Phạm Minh tò mò hỏi.
Lúc này Giang Thành vội vàng nói: "Chúng ta đã nghỉ ngơi đủ rồi, muốn qua đây nhanh chóng tìm hiểu về vụ án lần này.
"
"Chúng tôi cũng hy vọng có thể giúp đỡ các anh một chút.
"
Phạm Minh nghe thấy thế thì cảm kích gật đầu với Giang Thành, nói một câu cảm ơn!
Lần này lại thành Giang Thành không biết nên trả lời như thế nào, bản thân anh cũng chưa hiểu biết rõ vụ án mạng lần này, cho nên cũng không chắc có thể phá án được hay không.
Nhưng mà Phạm Minh khách sáo nói cám ơn với mình lại khiến cho người không quá thông thuộc cách đối nhận xử thế như Giang Thành có chút xấu hổ.
Mà Dương Lạc cũng có cảm giác như thế, lặng lẽ nói với Giang Thành: "Cậu có thấy hình như sắc mặt Phạm Minh vô cùng xanh xao không?"
Giang Thành nhìn Phạm Minh một cái liền vội vàng gật đầu: "Đúng thế, xem ra gần đây vì vụ án mạng mà không thể nào ngủ ngon được?"
"Hơn nữa cậu có cảm thấy vừa nãy anh ta thật sự quá khách sáo không, có cảm giác đặt toàn bộ hy vọng lên người chúng ta vậy.
" Dương Lạc nói tiếp.
Giang Thành nghe vậy thì chau mày, nếu mọi chuyện thật sự giống như lời Dương Lạc phân tích, thế thì vụ án này phải nghiêm trọng cỡ nào mới có thể khiến đội cảnh sát hình sự đem hy vọng đặt lên người những người khác.
Nghĩ đến đây thì Giang Thành lại nghĩ đến câu nói trên mặt máy bay giấy của Thằng hề, cảm giác chẳng lành đột nhiên nảy sinh trong lòng.
Nhưng mà Giang Thành không dám tưởng tượng, tầm với tay của Thằng hề mà lại có thể dài đến như thế, ngoại trừ làm loạn ở chỗ Giang Thành là Thành phố Trung Châu, lại có thể vươn tay tới tận thành phố S rồi.
Lòng hiếu kỳ mãnh liệt khiến Giang Thành muốn nhanh chóng biết được chuyện gì đã xảy ra trong vụ án mạng này.
Đi theo Phạm Minh vào trong tổ thi hành án của đội cảnh sát hình sự, Giang Thành phát hiện hầu như toàn bộ nhân viên của tổ chuyên án đều đang ở bên trong văn phòng.
Giang Thành không biết đây là vì nghênh đón ba người bọn họ, hay là vì đang cùng nhau nghiên cứu vụ án lần này.
"Giới thiệu với mọi người một chút.
Ba vị đây lần lượt là cục trưởng Trương Minh Sơn, đội trưởng Giang Thành và pháp y Dương Lạc đến từ Thành phố Trung Châu, lần này tới là vì giúp đỡ chúng ta điều tra vụ án.
"
Mọi người đang ngồi nghe thấy vậy lập tức đứng lên cúi chào với ba người bọn họ, mà ba người bọn Giang Thành cũng chào đáp lễ lại.
"Mời ba vị ngồi, tôi sẽ phân tích lại một lần những phát hiện và những gì đã xảy ra trong vụ án mạng lần này.
" Phạm Minh nói xong thì nhìn thoáng qua máy tính của viên cảnh sát bên cạnh.
"Tiểu Trần, phát lại PPT tổng kết của cậu đi.
"
Sau đó thì theo tin tức trong PPT và sự phân tích của đội trưởng đội cảnh sát hình sự Phạm Minh, Giang Thành coi như là hiểu toàn bộ quá trình vụ án lần này.
Trong một buổi chiều trời trong nắng đẹp, đội cảnh sát hình sự thành phố S đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại báo nguy.
Là một đôi vợ chồng già báo cảnh sát, báo là con gái của bọn họ tên là Lan Lan đã mất tích, gần hai tháng nay không hề có liên lạc.
Mới đầu đội cảnh sát hình sự thành phố S còn tưởng rằng đây là vụ án mất tích bình thường thôi, nên cũng chỉ tìm kiếm qua loa.
Nhưng mà sau đó lại xảy ra chuyện, khiến đội trưởng đội cảnh sát hình sự Phạm Minh cảm thấy vụ án này không đơn giản giống như trong tưởng tượng.
Sau khi nhận được điện thoại báo nguy vào ngày 20 tháng 4, cả đội cảnh sát hình sự đã mở rộng phạm vi tìm kiếm mà đến ba ngày liền mà không hề thấy tung tích của Lan Lan.
Vì thế đội trưởng đội cảnh sát hình sự Phạm Minh cảm thấy sự việc không ổn, liệu có phải là vụ bắt cóc hay là Lan Lan đã chết hay không?
Mang theo hoài nghi cùng sự phán đoán như vậy, Phạm Minh liên lạc lại với đôi vợ chồng già đó, yêu cầu kiểm tra căn phòng mà bình thường Lan Lan ở đó một lần.
Nhưng chính vì có lần kiểm tra này mới khiến đám Phạm Minh phát hiện sự việc cũng không thích hợp.
Đi vào trong phòng Lan Lan có thể ngửi được mùi máu tươi rất đậm, điều này khiến Phạm Minh cảm thấy việc lớn không ổn, liệu có khả năng Lan Lan đã bị sát hại không?
Vì thế cả đội cảnh sát hình sự thành phố S bắt đầu tiến hành điều tra phòng mà Lan Lan ở, cuối cùng trong miệng cống thoát nước ở phòng bếp phát hiện ra một cái răng nanh.
"Qua kiểm tra DNA, chúng tôi phát hiện chiếc răng đó là của Lan Lan.
"
Nghe đến đó thì Giang Thành nhíu mày: "Nếu như thế thì rất có thể Lan Lan bị giết ở trong nhà.
"
Nghĩ đến đây Giang Thành liền mở miệng hỏi: "Các anh có tìm được thi thể của Lan Lan không? Có xác định được là Lan Lan đã chết hay không?"
"Đây cũng là chỗ khiến chúng tôi nhức đầu nhất, chúng tôi ở miệng cống thoát nước nhà Lan Lan phát hiện ra chiếc răng nanh của cô ấy, sau đó thì không còn bất cứ tiến triển nào nữa.
"
Giang Thành nghe đến đấy thì gật đầu, tất cả manh mối đến đó là dừng lại, nếu Lan Lan còn sống, thì làm sao mà chiếc răng nanh của cô ấy lại rơi vào trong cống thoát nước được?
Cho nên Giang Thành mới nghĩ đây rất có thể là vụ án bắt cóc hoặc là có dự định giết người.
Nhưng nếu bây giờ Lan Lan còn sống, cô ấy sẽ ở đâu? Nếu Lan Lan đã chết, thì thi thể của cô ấy hiện đang ở đâu?
Nếu như thế thì đây quả thật là một vụ án vô cùng khó giải quyết, không có chứng cớ gì có thể chứng minh hiện tại Lan Lan đang ở đâu.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Trương Minh Sơn đi thăm cục trưởng cục cảnh sát hình sự thành phố S, còn lại Giang Thành và Dương Lạc thì đi theo Phạm Minh tới văn phòng của anh ta.
Sau khi đi vào văn phòng, Phạm Minh chau mày hỏi: "Đội trưởng Giang Thành, dựa theo sự phân tích vừa rồi của tôi, anh có thấy có chỗ nào bị bỏ sót hay là có chỗ nào khả nghi không?"
Giang Thành nghĩ ngợi một lát rồi hỏi: "Dựa theo manh mối mà các anh cung cấp thì bình thường Lan Lan cũng không ở cùng với bố mẹ cô ấy đúng không?"
"Đúng thế, theo như chúng ta điều tra thì học lực của Lan Lan không cao, sau khi tốt nghiệp cấp ba thì đã ở một mình được sáu đến bảy năm rồi.
"
Nghe được lời này của Phạm Minh, Giang Thành