Editor: Mika
Beta: Lục
Tô Thu Diên và Tần Việt không dám quay lại suối nước nóng, thế nhưng những người khác lại tràn ngập hứng thú với nó.
"Chẳng phải nói ngày mai sẽ khai trương suối nước nóng sao? Sao bây giờ còn chưa có động tĩnh gì?"
Hầu hết mọi người ở Thanh Châu đều nghi vấn điều này.
Tạ Ngang đứng ra giải thích nghi hoặc: "Hiện tại còn chờ trồng cây ở xung quanh ao suối nước nóng nữa, cho nên còn phải trì hoãn thêm một ít thời gian."
Lần này nuôi dưỡng đất và gieo giống đều do các tu sĩ ở phủ Thành chủ làm. Bởi vì trong khoảng thời gian này, cả đội thợ mỏ và đội săn thú đều rất bận.
"Trồng cây?!" Hai chữ này vừa thốt ra lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
"Trồng cây gì? Là cùng loại với cây trúc sao?"
"Chúng ta vậy mà lại có hạt giống của cây cối ư?"
Những năm gần đây, mọi người đều biết được màu xanh của thảm thực vật quan trọng cỡ nào. Tuy ngoài thành cũng có rừng cây, nhưng những cái cây đó lại không có cách nào di chuyển vào trong thành được. Vậy nên họ muốn trồng cây trong thành thì phải có hạt giống mới được.
Tạ Ngang nói với mấy tổ trưởng và tổ phó: "Đây là những hạt giống cực kỳ quý hiếm được thành chủ cất giấu lâu nay. Sau khi chúng nảy mầm, linh khí trong suối nước nóng sẽ theo sự sinh trưởng của cây cối mà tăng lên, nhưng còn tăng được bao nhiêu thì đến lúc đó mọi người sẽ biết."
Hạt giống loại tốt này chỉ cần có linh lực tẩm bổ sẽ lớn lên rất nhanh, cho nên trước khi mùa đông đến hẳn là sẽ có cây cối xanh um tùm.
Các tổ trưởng và tổ phó nghe xong lại thấy như vậy không được: "Đây là hạt giống thành chủ cất giấu, sao có thể lấy ra trồng ở bên cạnh ao suối nước nóng chứ. Phải trồng nó ở phủ Thành chủ mới đúng!"
Truyện chỉ được đăng tại Diễm Sắc Cung
"Đúng vậy, thực vật trong phủ thành chủ cũng rất ít. Chúng ta có rừng trúc là đủ rồi."
Tạ Ngang không ngờ mấy tổ trưởng này đều đưa ra ý kiến phản đối. Trong lòng ông cảm thấy vui thay thành chủ, nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Đây là quyết định của thành chủ, mọi người cũng không cần cảm thấy bất an."
"Có điều là sau khi gieo trồng thực vật ở cạnh ao suối nước nóng, thành Thanh Châu sẽ chính thức bắt đầu thử nghiệm hệ thống điểm cống hiến."
Thực ra, trước kia đã áp dụng hệ thống cống hiến điểm một lần rồi. Mấy vị tổ trưởng cũng bước đầu hiểu biết về hệ thống này, dù gì việc phân loại phòng ở hôm vào xuân đã tiến hành dựa trên cơ sở hệ thống điểm cống hiến này.
Có số điểm cống hiến cao thì có thể chọn lựa vị trí tầng lầu của căn hộ, ngay cả hướng nhà lẫn kiểu dáng căn hộ cũng được chọn. Nếu điểm cống hiến thấp chỉ có thể ở tạm với người khác.
Nói tóm lại, mọi người đều rất vừa lòng với phương pháp ấy. Có điều, chuyện chính thức đưa vào thử nghiệm là như thế nào?
Tạ Ngang nói: "Lần này là chính thức thực nghiệm, nghĩa là sẽ nạp tất cả các công việc vào hệ thống tính điểm. Lát nữa, ta sẽ giao phương án thử nghiệm cho các ngươi. Mọi người có ý kiến gì thì có thể đưa ra, cũng có thể trở về trưng cầu ý kiến của những người khác. Tranh thủ thời gian bắt đầu triển khai hệ thống điểm cống hiến ở thành Thanh Châu."
Đây là một dự án mới, mà đã là mới thì chắc chắn sẽ có những chỗ sai lầm, Tạ Ngang cũng không kiêng dè nói thẳng: "Trước khi cuộc thử nghiệm lần này bắt đầu, mọi người đều có thể đưa ra ý kiến của mình đối với các phương án, sau khi bắt đầu chấp hành sẽ không thể sửa. Cho đến mùa đông năm nay chúng ta mới điều chỉnh lại."
Các vị tổ trưởng đều gật đầu.
Vì thế Tạ Ngang lấy ra mấy cái ngọc giản phát