Thanh Dương lập tức chuyển vào trạng thái chuẩn bị lâm đại địch, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng ở nơi này cũng có thể xuất hiện yêu vật, thậm chí là 1 yêu vật có thực lực cường đại sánh ngang với người tu chân đã đạt tới Nguyên Anh kỳ. Nếu hắn còn ở thân thể cũ thì hắn cũng chỉ có thể đánh ngang tay với yêu vật này, còn hiện tại thì đúng là vô pháp chống đỡ.
Mà điều bất lợi nhất chính là yêu khí của yêu vật này đang vọt thẳng về phía hắn a!
Lúc này mọi người đều đang vây quanh hồng hồ tử với hy vọng mình sẽ được bảo vệ 1 cách tốt nhất, những người khỏe mạnh hữu dụng và được sủng ái thì ở vòng trong cạnh hồng hồ tử còn vòng ngoài là 1 số người già yếu, 1 số người không rõ tình huống cùng với Thanh Dương.
Nếu hồng hồ tử nguyện ý, tự nhiên có thể để Thanh Dương bên cạnh mình. Trên thực tế hồng hồ tử cũng khá thiên vị đối với những kẻ mình tự tay nhặt trở về, nếu không lúc trước khi thân thể Dịch Trạch còn chưa biến đổi xong, vẫn còn cực kỳ gầy yếu thì đã sớm đi đời nhà ma vì bị đám hải tặc tinh tế bắt nạt.
Tuy Hồng hồ tử đối xử xa cách với đám lang tế tử đó nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có chút âm thầm chiếu cố , ví dụ như hắn thường xuyên vô tình đi qua chỗ mấy hài tử đang đói khát lả người rồi vô tình làm rơi 1 cái bánh màn thầu đã biến chất nhìn không ra hình dạng. Đương nhiên, vô luận là hài tử bị hắn nhặt được hay chính bản thân hồng hồ tử đều không nghĩ đây cũng là một loại chiếu cố.( ta khẳng định hồng hồ tử có Cp—tiềm năng là không tự nhiên âm ngoan trung khuyển công or thụ)
Lần này sở dĩ Hồng hồ tử đặt Thanh Dương ở vòng ngoài vì hắn muốn Thanh Dương tự thân phải nếm trải tuyệt cảnh khủng bố, muốn sau lần giáo huấn này Thanh Dương phải ngoan ngoãn nghe lời, ngoan ngoãn sa đọa cho hắn xem kịch hay.
Nhưng mà hắn tuyệt đối cũng không hy vọng tới tình cảnh Thanh Dương còn chưa kịp cho hắn lạc thú đã bị con “Quỷ” này chộp tới ăn luôn!
Nhiều năm chinh chiến giúp hắn tôi luyện được trực giác sắc bén , hồng hồ tử cũng cảm nhận được lần này con “Quỷ” kia đang thẳng hướng về phía Thanh Dương, này thật sự là kỳ quái. Trong dĩ vãng con “Quỷ” này đều âm thầm tới, chưa bao giờ cùng bọn họ giao phong chính diện, không nghĩ tới lần này lại có mục tiêu xác định như vậy.
Thanh Dương tập trung yêu lực, hiện tại hắn đang bị yêu lực cường đại khác vây khốn, không thể nhúc nhích. Thanh Dương muốn cởi bỏ thuật trói buộc này, ai biết đối phương ra tay nhanh như vậy. Một đoàn bóng trắng hiện lên, cổ Thanh Dương chợt lạnh, chỉ cảm thấy có cái gì sắc bén ngay lập tức muốn cắn đứt cổ họng của hắn.
Hắn tránh không kịp, thiếu chút nữa là bị yêu vật này đưa vào chỗ chết, đúng lúc này hồng hồ tử cư nhiên phá lệ ra tay !
Hồng Hồ Tử cầm một đao năng lượng thật lớn đánh thẳng về phía bóng trắng.
Bóng trắng luyến tiếc buông Thanh Dương ra nên cố gắng chống đỡ, quang mang tỏa ra 4 phía, Thanh Dương thấy áp lực gần cổ mình đột nhiên giảm mạnh, hắn biết đối phương đã bị thương, lập tức làm pháp quyết gọi ra yêu hỏa tấn công về phía bóng trắng.
Hỏa mang hiện lên, trước mắt mọi người nhoáng lên một cái thì bóng trắng kia đã nhảy về phía sau vài bước, rời khỏi Thanh Dương.
Tất cả mọi người hấp 1 ngụm khí —— dị năng giả!
Bọn họ kinh ngạc như vậy không phải bởi vì bọn họ chưa từng gặp dị năng giả, sự thật hoàn toàn ngược lại, những người có thể sống sót tới đến chỗ này, phần lớn đều là những chiến sĩ thân kinh bách chiến, đa số họ cũng là dị năng giả. Nhưng dị năng của bọn họ sau khi xuyên qua lỗ đen đều bị lực hấp dẫn ở nơi đó hút đi, không lưu lại mảy may chút gì, thậm chí cho dù họ muốn rèn luyện lại từ đầu cũng không thể được. Bất quá bọn họ cũng không hề hối hận, dù sao dưới tình huống kia nếu bọn họ không sử dụng dị năng thì bọn họ cũng phải chết.
Hồng hồ tử có địa vị như vậy tại thế giới này vì hắn có thể bảo lưu lại một phần năng lượng của cơ thể cùng năng lượng đao sau khi xuyên qua lỗ đen bằng vào kinh nghiệm nhiều năm chinh chiến của hắn, ở đây căn bản không có ai có thể là đối thủ của hắn. Chính là thiếu niên đơn bạc trước mắt này, dị năng của người thiếu niên này cơ hồ là không bị ảnh hưởng bở lỗ đen, thực lực cũng cường đại hơn Hồng Hồ Tủ rất nhiều lần!
Hồng hồ tử nheo mắt lại, khó trách thiếu niên nhìn có vẻ gầy yếu này lại không cảm thấy sợ hãi chút nào, nguyên lai vẫn là 1 dị năng giả có thực lực không tồi. Vốn tưởng tên này sống sót là nhờ có người khác bảo vệ hắn đi qua lỗ đen , chẳng lẽ người này dựa vào thực lực của chính mình để đi qua ?
Không có khả năng. Hồng hồ tử lắc đầu, nhất định có bí mật gì đó ở đây.
Nếu Thanh Dương có năng lực tự bảo vệ mình, hồng hồ tử tự nhiên sẽ không ra tay nữa, hắn chỉ híp mắt nhìn Thanh Dương, trong lòng tràn ngập lạc thú.
Quả nhiên, nhặt đồ vật là một thói quen vô cùng tốt a!
Vì Thanh Dương, hồng hồ tử vốn là 1 tên nghiện nhặt người nay càng thêm vặn vẹo, tiến trên con đường không lối về a.
Lúc này Thanh Dương cũng không có nhiều tâm tư để suy nghĩ sâu xa như vậy, hắn đang bình tĩnh lại, cẩn thận quan sát này đoàn bóng trắng kia rồi kinh ngạc phát hiện, bóng trắng mơ hồ như thế không phải do đối phương dùng yêu thuật, đây hoàn toàn là do đối phương di chuyển với 1 tốc độ cực nhanh trong 1 phạm vi cực nhỏ khiến người khác không thể nhìn rõ bóng dáng của nó.
Nên sẽ không… yêu vật này, không lẽ đây chỉ là yêu thuật?
Trong đầu Thanh Dương đột nhiên toát ra 1 ý tưởng, yêu vật có thực lực cường đại cũng sẽ không đi dùng loại yêu thuật này..chẳng lẽ…..
Thanh Dương vừa tự hỏi vừa mặc niệm chú ngữ, không phải yêu pháp, không phải đạo pháp, thực lực không lớn, uy thế không nhỏ.
Đỉnh đầu Thanh Dương xuất hiện quang mang thất thải, xinh đẹp dị thường, cũng quỷ dị dị thường. Quang mang trên đầu hắn ngưng tụ lực lượng trong chốc lát sau, rồi trực tiếp đánh về phía đoàn bóng trắng.
Bóng trắng lâm đại địch, chuẩn bị trận địa sẵn sàng ngênh đón quân địch, lui về phía sau vài bước chuẩn bị đánh lại luồng quang mang ——
Cố định !
Không đợi bóng trắng đụng tới luồng quang mang thì Thanh Dương đã trộm biến ra dây thừng trói chân nó lại cố