Sau khi dàn xếp xong chuyện của Tư Diệu Tiền , hắn cần giải quyết cái đuôi Lang Xu này .
Thanh Dương lại còn nói muốn nửa đệ tử này đi theo y, y là nhị sư huynh của đại đạo môn, y có trách nhiệm chiếu cố sư đệ của mình. Dịch Trạch rất muốn nhắc nhở Thanh Dương rằng y vừa mới thu 1 đồ đệ cho đại đạo môn, hắn hiện tại chính là thân sư đệ của Thanh Dương, chẳng lẽ y không chiếu cố “Thân” sư đệ mà lại chạy đi chiếu cố 1 đệ tử ký danh sao?
Cũng may Dịch Trạch nhịn được xuống, hắn cũng không muốn Thanh Dương nhớ ra mình là sư đệ của y, Dịch Trạch tuyệt đối không muốn làm sư đệ củaThanh Dương.
Nhìn Lang Xu theo ở phía sau, Dịch Trạch đột nhiên nhớ tới một người, có lẽ người này sẽ nguyện ý hỗ trợ chiếu cố Lang Xu, đồng thời cũng sẽ không tiết lộ thân phận Tuyết Lang.
Vì Tư Diệu Tiền, hắn đăng ký ở biên cảnh rồi đi thẳng về bệnh viện chứ chưa báo danh ở trường học, hiện tại vừa lúc đi một chuyến, hy vọng có thể gặp người kia.
Vừa rồi lúc đưa người đi bệnh viện hắn đã gây sức ép với Lang Xu đến gần chết, hiện tại lại muốn đi trường học, Lang Xu vừa nhìn thấy tàu bay đã nhe răng muốn hung hăng cắn vài hớp.
Dịch Trạch lại bay tàu bay hăng hái hơn khiến Lang Xu ngồi trên xe cố nén cảm giác muốn nôn mửa, sắc mặt tái nhợt. Dịch Trạch dùng dư quang miết sắc nhìn nó, khóe miệng vừa nhếch lên 1 cung độ dài vài Nano đã cảm thấy nãi báo ở trước ngực mình không thích hợp.
Hắn vội vàng dừng xe lại, Lang Xu lập tức tìm 1 góc bắt đầu phun, bất quá đã lâu lắm rồi nó không cần ăn gì, giờ chỉ có thể nôn khan. Dịch Trạch không để ý tới nó, ôm nãi báo từ trong ngực ra, thân thiết nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy bất mãn của nãi báo, nhẹ nhàng trấn an, thấp giọng hỏi ý kiến.
Nãi báo nhảy vội ra khỏi tay Dịch Trạch, nhanh như chớp chạy sang bên cạnh Lang Xu cùng nó nôn khan.
Dịch Trạch: “…”
Sau đó, Dịch Trạch cũng không dám gây sức ép nữa, đi tàu bay với tốc độ của xe đạp trên địa cầu để nãi báo không cảm thấy khó chịu.
Đến tốc độ của cơ giáp Phệ Thiên nãi báo còn có thể chịu đựng được, vì sao lại bị say xe chứ?
Kỳ thật đạo lý rất đơn giản, cho dù Thanh Dương có thể ngự kiếm phi hành, nhưng kêu y ngồi trên xe ngựa y cũng thấy lảo đảo như vậy .
Bọn họ di chuyển chậm chạp đến đại học St.Tres, sắc mặt của nãi báo và Lang Xu đã tốt hơn không ít, sau khi Dịch Trạch đăng ký ở chỗ bảo vệ xong, tằm mắt hắn dừng lại ở chỗ đại phì miêu đang lăn tròn ra ngủ vài giây.
Nãi báo lập tức tỉnh táo, 2 lỗ tai nhỏ dựng thẳng đứng đằng đằng sát khí nhìn đại phì miêu.
Đại phì miêu thật đáng thương a, cho dù nằm ở trong mộng cũng không được yên, trong mộng nó bị người ta nướng thành phì miêu thơm phức, bị lật tới lật lui trên lửa tý nữa thì bị chứng u buồn luôn.
Luyến thú nghiện! Thanh Dương cong một móng vuốt trước ngực Dịch Trạch bất mãn mà hừ một tiếng.
Dịch Trạch thấy tiểu nãi báo sinh khí tưởng y tức giận vì tốc độ phi hành lúc nãy vội tìm cách trấn an nãi báo của hắn.
Vô sự xum xoe, phi gian tức đạo! Nãi báo tiếp tục hừ hừ, trong lòng băm đi băm lại đại phì miêu.
Nếu Dịch Trạch hiểu được ý tưởng của Thanh Dương nhất định sẽ ngửa mặt lên trờ há miệng kêu oan. Hắn chỉ là thấy tư thế ngủ của đại phì miêu liền nghĩ đến bộ dạng cực kỳ đáng yêu ngửa bụng lên trời khi ngủ của nãi báo nên mới nhìn thêm một giây đồng hồ mà thôi.
–
Sau khi đăng ký xong Dịch Trạch đi về phía học viện nghiên cứu khế ước thú tìm phòng nghiên cứu của Hoa Sở.
Hiện tại Hoa Sở đang nhận trị liệu cho các khế ước thú bị thương, rất nhiều khế ước giả có khế ước thú bị thương cũng sẽ tìm đến Hoa Sở chiếu cố, vết thương nhẹ thì được học sinh của Hoa Sở sử lý, vết thương nghiêm trọng thì do Hoa Sở tự mình chiếu cố.
Biết có người vào cửa, Hoa Sở cũng không ngẩng đầu lên mà tiếp tục chuyên tâm băng bó miệng vết thương cho 1 bạo hùng cấp 7. Bạo hùng tính tình nóng nảy, không có việc gì liền nổ mạnh một chút. Vui vẻ thì nổ mạnh chúc mừng, tức giận thì nổ mạnh cho hả giận, uể oải thì nổ mạnh nâng cao tinh thần, thống khổ thì nổ mạnh dời đi cảm giác đau.
Vì tính cách như vậy, có rất ít bác sỹ khế ước thú nguyện ý giúp bạo hùng chữa thương. Trị không hết danh dự bị hao tổn chỉ là chuyện nhỏ, nếu hơi hơi không để ý thì có thể ngay cả mạng sống cũng không còn.
Nhưng mà khi Hoa Sở trị liệu thì bạo hùng này lại phá lệ dịu ngoan, miệng vết thương của nó thực nghiêm trọng, lại không được chữa trị trong thời gian dài đã bắt đầu hư thối , đầu tiên Hoa Sở nạo toàn bộ thịt thối xung quang miệng vết thương rồi mới bôi thuốc.
Khế ước thú không giống với nhân loại, thân thể chúng nó tự có khả năng phòng ngự, để thời thời khắc khắc có thể thanh tỉnh tránh các nguy hiểm nên thuốc gây tê hay các dược vật tương tự không có hiệu quả với chúng. Nếu muốn gây tê cho chúng thì đầu tiên cần sử dụng dược vật kích thích thần kinh nhưng nó cũng gây tổn thương lớn cho khế ước thú nên nếu không phải tình huống tất yếu thì không ai gây tê cho khế ước thú.
Việc này cũng khiến quá trình trị liệu cho khế ước thú trở nên cực kỳ thống khổ , thậm chí kế ước thú có thể phát cuồng. Rất nhiều bác sỹ khế ước thú có đạo đức nghề nghiệp trong quá trình chữa trị không chịu gây tê cho khế ước thú nên đã bị khế ước thú phát cuồng tạo thành thương tổn không thể vãn hồi.
Trong đó bạo hùng vốn có tánh khí táo bạo, khả năng tạo thành thương tổn cực lớn nên có rất nhiều bác sĩ không muốn chữa trị cho nó. Mà khi Hoa Sở trị liệu cho bạo hùng cũng không dùng thuốc gây tê, bạo hùng chỉ dựa vào ý chí và lực nhẫn nại mà chống lại đau đớn tận xương cốt này.
Dịch Trạch tận mắt nhìn thấy đồng tử bạo hùng tan rã, miệng mở rộng ra, móng vuốt không ngừng run rẩy, hiển nhiên là nó thừa nhận cực đại thống khổ. Thống khổ này không chỉ có đau đớn khi trị liệu mà còn là đau đớn do nó cố gắng áp chế bản tính của mình.
Bạo hùng nổ mạnh kỳ thật chỉ là một loại bảo hộ bản thân, dùng phương thức này để phát tán cảm xúc nhanh chóng ngưng tụ trong cơ thể đồng thời áp chế năng lượng trong cơ thể. Nhưng giờ nó thà liều mạng khống chế năng lượng trong cơ thể không được bùng nổ, thà rằng chính mình khổ sở cũng không chịu thương tổn đến Hoa Sở.
Biểu tình Lang Xu trở nên thập phần cổ quái, nó đi đến phía sau Hoa Sở triển lộ khí thế của mình với bạo hùng. Uy áp của thập cấp thánh thú làm cho tất cả các khế ước thú trong gian trị liệu đều không chịu nổi, bạo hùng mới vừa rồi còn liều mạng giãy dụa lúc này giống như chết ghé vào giường trị liệu tròng mắt cũng sẽ không chuyển.
Hoa Sở khẽ nhíu mày nhưng động tác lại không ngừng lại, cũng không quay