Cơ giáp màu đen mang theo Thanh Dương nhanh chóng ly khai khỏi vòng vây, trong giây lát đã bay đến 1 tinh cầu xa lạ. Thanh Dương có chút ngạc nhiên, hình như tốc độ lúc này của Dịch Trạch còn nhanh hơn lần hắn cùng y bay ra khỏi lỗ đen trước đó thì phải , khi đó rõ ràng hắn đã đạt tốc độ cực hạn, vì sao lúc này y lại cảm thấy hắn còn nhanh hơn chứ?
Hai người đáp xuống một tiểu tinh cầu hoang vu, hoàn cảnh nơi này rất đẹp khí hậu lại hợp với lòng người, vốn dĩ liên minh đã sớm muốn khai phá xây dựng nơi này thành tiểu tinh cầu an dưỡng. Đáng tiếc rằng tinh cầu này lại bị thực vật ăn thịt xâm nhập đến tận địa tâm, không triệt đi gốc rễ thực vật thì không được mà nếu triệt đi gốc rễ thì tinh cầu này cũng không còn hoàn cảnh tốt đẹp như vây giờ.
Nhân loại cũng cố gắng dùng thử các loại dược vật, dùng nhiều phương pháp khác nhau mà vẫn không thể triệt để diệt trừ thực vật này. Cũng không thể không bội phục sự thần kỳ của tự nhiên , có những sinh vật mà sức sống chúng cường ngạnh đến mức con người không thể tưởng tượng được.
Không chỉ thế, loại thực vật ăn thịt này còn biết tránh những gì có thể gây nguy hiểm cho chúng , cơ giáp phệ thiên vừa hạ cánh xuống tinh cầu, dây leo nhăm nhe bò đến gần, vừa thấy Dịch Trạch đi ra khỏi cơ giáp chúng đã nhanh chóng lủi về, trong vòng bán kính 1 km xung quanh Dịch Trạch không hề thấy một tia lục sắc nào cả.
Thanh Dương khiêng Jack xuống khỏi cơ giáp, lúc trên đường đi thấy Jack sắp tỉnh Thanh Dương bèn điểm huyệt ngủ của hắn,vào lúc này người này nên ngủ thêm chút nữa.
“Sao em lại mang theo hắn?” Dịch Trạch nhíu mày bất mãn đến cực điểm, hắn vốn đã cực kỳ cảm thấy khó chịu vì Jack cùng ở chung ký túc xá với Thanh Dương rồi , giờ đi chạy trốn còn mang theo tên này là muốn làm cái gì.
“Không có cách nào a, hắn ở chung phòng với ta, ta sợ chuyện này làm liên lụy đến hắn.”
Dịch Trạch không nói gì thêm nữa, hắn biết Thanh Dương nói có lý , Thanh Dương vì nghe bài giảng kia nên mới bị quân đội bị giết người diệt khẩu, vậy chuyện Jack bị liên lụy là hoàn toàn có thể xảy ra.
Jack đang ngủ say hoàn toàn không ngờ rằng hiện tại hắn đã trở thành tội phạm truy nã của liên minh .
“Ta muốn đi tác trong á tinh hệ tìm hồng hồ tử, có lẽ bên kia hồng hồ tử cũng cần thêm nhân thủ, mà ta cũng không còn cách nào ngốc ở liên minh được nữa .” Thanh Dương nói ra quyết định của mình.
“Ta cùng đi với em.” Dịch Trạch nhanh chóng quyết định.
“Không được!” Thanh Dương cự tuyệt , “Sự tình ở đây còn cần ngươi điều tra, chúng ta còn chưa biết ai nằm trong tầng lớp cao tầng của liên minh là người của tổ chức kia, không thể để công sức kiếm củi ba năm thiêu một giờ được!”
“Tìm cơ hội bắt vài thành viên trung tâm trong tổ chức rồi tra khảo cũng có thể biết được.” Dịch Trạch cố ý muốn cùng Thanh Dương đi tác trong á tinh hệ, hắn làm sao có thể yên tâm để nãi báo 1 thân 1 mình đi vào loại địa phương ăn thịt người như tinh tế hải tặc chứ.
Thanh Dương thiện lương như vậy , dù cho y đã sống mấy trăm năm nhưng toàn bộ thời gian đó y chỉ tu luyện trong núi, cho dù thỉnh thoảng y có ra ngoài lịch lãm thì cũng không có cơ hội tiếp xúc với những kẻ cùng hung cực ác, căn bản y không biết thế giới hắc ám đến mức độ nào.
Dịch Trạch không hy vọng Thanh Dương tiếp xúc với tinh tế hải tặc, cho dù hắn và hồng hồ tử đang đứng trên cùng 1 trận tuyết nhưng không thể không nói hồng hồ tử là một kẻ khốn khiếp, quá trình hắn đoạt lại quyền lực trên tinh tế hải tặc không thể không có huyết tinh , cực kỳ tàn nhẫn , hắn không muốn nãi báo đối mặt với việc này. Nếu hắn đi theo, Thanh Dương mới có thể an toàn dưới sự bảo hộ của hắn, cả người mới không dính 1 giọt huyết tinh.
Thanh Dương thở dài: “Dịch Trạch, ta vẫn luôn muốn hỏi ngươi, kỳ thật trên đời này có rất nhiều cách để che giấu tung tích, vì sao ngươi lại muốn làm sinh viên? Dù ngươi cần thân phận sinh viên thì Tư Diệu Tiền cũng có thể giúp ngươi làm giả 1 cách hoàn hảo, vì sao ngươi phải tự mình đi học trung học rồi đi thi đại học?”
Dịch Trạch không trả lời, Thanh Dương cũng không cần hắn trả lời.
Vì cái gì ư? Bởi vì Dịch Trạch là người, 1 người thuộc liên minh, là con của nguyên khải -đệ nhất chiến sĩ cơ giáp liên minh, mẹ của hắn là đệ nhất trị liệu sư Đổng Linh của liên minh.
Cho dù Dịch Trạch chỉ thấy qua cha mẹ của hắn một lần, cho dù hắn tâm lạnh như thiết, nhưng ở sâu trong nội tâm hắn cũng có 1 chút hâm mộ song thân. Hắn muốn quang minh chính đại đến trường, bởi vì hắn muốn sống là chính bản thân mình ở liên minh, sau khi tất cả mọi chuyện kết thúc, hắn có thể lớn tiếng mà nói với toàn thế giới rằng: ta là nhi tử của nguyên khải và đổng linh.
Không có ai lại nguyện ý sống trong bóng tối, nhất là 1 người luôn sống trong bóng đêm như Dịch Trạch, so với người khác hắn càng thêm khao khát ánh sáng quang minh.
Mà cũng bởi vì hắn sống trong bóng tối nên hắn càng không thể để Thanh Dương cũng rơi vào địa ngục kia như hắn. Hắn vốn không muốn để Thanh Dương gia nhập kế hoạch của mình, nhưng Thanh Dương lại cố ý xen vào, hơn nữa hắn lại tín nhiệm Thanh Dương như vậy cho nên hắn thỏa hiệp .
Mà lúc này hắn còn muốn thỏa hiệp sao?
Không! Vô luận như thế nào hắn cũng sẽ không để Thanh Dương phải cô độc 1 mình ở 1 nơi còn đáng sợ hơn hắc ám như vậy.
Thanh Dương vẫn luôn quan sát biểu tình Dịch Trạch, y cũng đoán ra được Dịch Trạch quyết định như thế nào. Y hít 1 hơi thật sâu, mở vòng tay gắt gao ôm lấy Dịch Trạch.
“Dư độc yêu liên chi xuất nước bùn mà bất nhiễm, trạc thanh liên mà không yêu. Dịch Trạch, vô tri chính là ngu ngốc, người muốn trưởng thành phải trải qua sóng gió .”
Thanh Dương không phải người vô tri ngây thơ, có lẽ y vẫn chưa từng nhìn thấy mặt dơ bẩn nhất ở tầng chóp dưới đáy xã hội, nhưng y làm nhị sư huynh, y vẫn luôn quan sát chiếu cố các sư đệ, so với bất luận kẻ nào y đều rõ ràng hơn cả, 1 viên ngọc thô phải trải qua mài dũa mới trở thành 1 viên ngọc đẹp .
“Dịch Trạch, lần này ta sẽ không để ngươi đi cùng ta . Lần này là ngươi bị cuốn vào chuyện rắc rối của ta, tránh ra 1 chút, ngươi sẽ được an toàn . Nếu ngươi bởi vì ta mà nhất thời xúc động rồi bại lộ thân phận, thì thứ chờ đợi chúng ta chỉ là không ngừng bị đuổi bắt .”
“Dịch Trạch, ta biết ngươi muốn che chở cho ta, nhưng ngươi cũng nên biết rằng, ta là một nam nhân,ta không muốn trở thành 1 kẻ yếu đuối chỉ biết trốn tránh ở phía sau người khác, trừng trừng nhìn ngươi thay ta đi chịu tai kiếp của mình. Dịch Trạch, nếu ta thật sự là người như vậy, ngươi sẽ thích ta sao?”
Sẽ không, Dịch Trạch trả lời ở trong lòng. (cái đoạn này sao thấy quen quen, chả lẽ tác giả copy lại ak :3)
“Hơn nữa, ngươi đang muốn giữ gìn điều gì, thủ hộ điều gì, có phải là thứ ngươi sẽ làm sau khi tất cả những chuyện này kết thúc?”.
“Ta…” Dịch Trạch muốn nói, cho dù ta rời khỏi liên minh cũng chưa chắc gặp nguy hiểm, cũng chưa chắc sẽ bị người ta phát hiện ra thân phận.
Nhưng những việc đó hoàn toàn không có khả năng.
Hiện tại tinh tế hải tặc có thiên ti vạn lũ liên hệ với tổ chức kia, phía sau màn nói không chừng còn có độc thủ càng sâu hơn, mà Thanh Dương không thể hiểu được người tu ma kia muốn làm cái gì. Hết thảy đều quá mức phiêu lưu, bọn họ mới biết chỉ 1 phần rất rất nhỏ nên bọn họ tuyệt không thể để những