Thiên Tiếu tỏ ra bình thản:
“Chúng ta đã mười tám tuổi hoặc hơn rồi, suy nghĩ phải thực tế một chút, các vị đang ngồi và cả muốn đứng lên đấm vào bản mặt của ta. Mọi người thực sự nghĩ rào cản giữa Nhân Loại và Yêu tộc đã biến mất sao, không hề đâu, nó vẫn còn ở đó.
Với ta thì các vị cũng như nhân loại, có thiện có ác, tất cả đều là những sinh linh có trí tuệ góp phần xây dựng lên cuộc sống này. Nhưng không phải ai trong nhân tộc cũng nghĩ thế, đương nói Yêu tộc cũng không ít chủng tộc không có thiện cảm với nhân loại.”
Đợi những người kia nguôi ngoai một chút hắn liền rèn sắt khi còn nóng:
“Lần này cả Long Thành ngoại trừ hoàng cung sẽ đều là nơi chiến đấu, tuy nhiên ba triệu người vẫn là quá nhiều. Sáu ngàn người của Yêu tộc liệu sẽ trụ được bao lâu, nếu rất nhiều tổ đội nhân loại trong số hơn một triệu tổ đội nhắm vào các ngươi.”
Đợi nói xong rồi hắn quay lưng ra hiệu với Miêu Bích Hà rằng mình đã xong chuyện rồi, hiện tại chẳng còn cái gì để nói với những người ở dưới nữa.
Miêu Bích Hà bước lên:
“Các ngươi cũng hiểu tình hình rồi đấy, đây là suy nghĩ riêng của Thiên Tiếu nhưng nó lại vô cùng hợp lý. Đến cả ta cũng không thể nào đảm bảo các thí sinh nhân loại sẽ không vây công các ngươi, có thể bọn họ chẳng ghét các ngươi nhưng vẫn vây công thôi, dù sao hợp tác với đồng loại vẫn hơn, Yêu tộc chúng ta cũng không khác là mấy đâu.”
Nói ra sự thật này khiến nhiều người ở đây cảm thấy lo lắng, Miêu Bích Hà nói rất nhiều thứ mới có thể làm bọn họ yên tâm trở lại. Nàng ta thuyết phục người khác quả thật rất hay, người có kinh nghiệm khác hẳn một cái tay mơ chỉ biết nói thật như Thiên Tiếu.
Ngồi nghe nàng nói chuyện hắn học hỏi được rất nhiều thứ, nhất là các cư xử trước đám đông làm sao cho hợp lý. Tuy nói thật ra rất nhiều vấn đề nhưng phải uyển chuyển nhất có thể, nếu không sẽ tạo ra một làn sóng phẫn nộ không thể nào kiểm soát được.
Ỷ vào việc mình từng có kinh nghiệm sống hắn mang ra áp dụng ở đây, nhưng hóa ra mọi thứ có đôi chút khác biệt. Khi ở trong một đám đông thì cảm xúc những người nghe hắn ta nói sẽ bùng phát nhanh đến khủng khϊế͙p͙, khi nãy may mắn là hắn khiến họ nguôi ngoai kịp thời, nếu không thì phiền phức to rồi.
Đợi khi Miêu Bích Hà nói chuyện xong thì một người lại đứng lên:
“Tin tức về người đang ngồi trêи kia chúng ta đã rõ ràng rồi, từ những chuyện hắn trải qua trong huấn luyện ta cũng cảm thấy khá thú vị. Xin ngài cho ta với vị huynh đệ kia được đấu với nhau một trận, chúng ta rất muốn biết một người giỏi xoay sở sẽ làm được gì.”
Miêu Bích Hà khó hiểu:
“Tu vi quá mức chênh lệch thì đấu kiểu gì?”
Người kia mỉm cười:
“Ta chỉ cần vị huynh đệ này sống trước sự truy sát của ta trong nửa tiếng là được, không gian quyết đấu là Tiểu Thiên Bàn. Coi như chúng ta cọ xát trước khi diễn ra Thăng Thiên Đài, dù sao vị huynh đệ kia chắc cũng cần lấy thêm kinh nghiệm để biết đối phó với yêu thú làm sao mới ổn.”
Miêu Bích Hà gọi điện để thăm dò ý kiến của người dẫn đội là Cầm Vân Ca, kết quả là sau một hồi nói chuyện thì nàng ta đồng ý để hắn đấu. Kết quả này khiến Thiên Tiếu hơi bất ngờ, hắn hình như không có nghĩa vụ phải làm nhiều như thế, cũng không có nhu cầu tích lũy kinh nghiệm. Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Dường như nhìn ra Miêu Bích Hà liền đặt ra phần thưởng.
“Trận này ai thắng ta sẽ tặng thưởng thật lớn, cụ thể nếu Thiên Tiếu sống sót được nửa tiếng thì thắng. Còn giả dụ Tiểu Hổ bắt được Thiên Tiếu liền coi như thắng, với cách biệt hai tiểu cảnh giới ta yêu cầu người hoàn toàn tiêu diệt được mục tiêu.”
Có thưởng thì còn thú vị một chút, tuy nhiên Thiên Tiếu không nghĩ một cường giả Yêu tộc như Miêu Bích Hà có thể cho hắn được thứ hắn cần. Thưởng tiền thì còn có hy vọng nàng cho nhiều một chút, kể cả ít giao dịch với nhân loại thì với thân phận của nàng cũng không thể nào nghèo được.
Thiên Tiếu lên tiếng:
“Đã thế thì đấu một trận cũng được, thế nhưng ta thực sự rất yếu, mong Tiểu Hổ huynh đệ nương tay một chút.”
Tiểu Hổ cười nhạt:
“Tiếu ca đã có thể qua mặt nhiều người như thế thì ta sao dám nương tay, lần này ta dùng mọi cơ hội để tóm được ngươi.”
Đã có sẵn Tiểu Thiên Bàn nên Miêu Bích Hà nhanh chóng lấy ra, hai người được triệu hồi vào bên trong Tiểu Thiên Bàn. Hình ảnh được kết nối với màn hình nhỏ trong quảng trường, tuy có hơi chen chúc một chút nhưng nói chung vẫn xem