Quay trở về tới nơi sinh hoạt của mình tại học viện Thiên Tiếu bỏ hết thời gian ra để bắt đầu nghiên cứu các đối tượng. Thời gian một tháng tưởng nhiều nhưng không nhiều, không thể phí phạm bất cứ giây phút nào, số lượng nhiệm vụ ám sát cũng nhiều hơn so với hắn tưởng tượng nhiều.
Ngay khi hắn nhận tất cả các nhiệm vụ ám sát, thì số nhiệm vụ còn chưa được hoàn thành có tới tận tám mươi ngàn. Điều này chứng tỏ Thanh Long Đế Quốc không bình yên như vẻ bề ngoài của nó, có ít nhất tám mươi ngàn kẻ cùng hung cực ác đang ở ngoài vòng pháp luật, nhởn nhơ ngoài xã hội.
Cảm thán mất vài giây rồi tiếp tục lọc, hiện tại hắn không thể đi qua xa khỏi Long Thành nên chỉ chọn xem những người ở gần Long Thành hoặc ở các tòa thành có thể truyền tống trực tiếp. Kết quả các nhiệm vụ phù hợp chỉ còn lại khoảng bốn ngàn, hắn cũng chỉ nghĩ mình giết được những người có tu vi từ Hồn Sư trở xuống.
Dù sao cũng không giới hạn phương pháp để tiêu diệt mục tiêu, chỉ cần chính bản thân của mình ra tay là được rồi. Hoàn thành nhiệm vụ xong sẽ phải xác nhận qua Thiên Địa Bảng, chuyện làm giả kết quả là không thể nào.
Với một kẻ từng giết được Hồn Sư như Thiên Tiếu thì không có gì đáng sợ cả, không đánh được thì mình gài bẫy, hạ độc. Tuy nhiên để cho chắc chắn thì hắn quyết định ngày đầu tiên sẽ không quá nóng vội, những kẻ được truy nã lâu rồi mà vẫn sống khỏe hắn sẽ bỏ qua, tu vi thì chỉ nhắm tới mấy kẻ Hồn Sinh trung kỳ trở xuống.
Ông bà hay có câu “ đầu xuôi, đuôi lọt”, ra quân tốt đẹp thì những ngày sau mới có thể mơ tới tương lai tốt đẹp được. Thiên Tiếu làm xong bữa cho Băng Mị liền đóng một hộp cơm lớn gói lại đoàng hoàng, đi ra khỏi học viện hắn đi thẳng tới Thiên Hồn học viện để đưa đồ cho Cầm Vân Ca.
Công của Thiên Hồn học viện thì quá lớn, trông nó rộng rãi chẳng khác gì hoàng cung là mấy, đây cũng là nơi đáng nhẽ hắn phải vào học. Ngay từ đầu hắn đã chọn nó nhưng cuối cùng lại chọn Yến Long học viện, có lẽ do chưa có duyên, hôm nay có cơ hội vào thăm thú một chút cũng không tệ.
Thiên Tiếu đứng ở ngoài cổng gọi điện cho Cầm Vân Ca, có lẽ do xuất thân là một người giao hàng chuyên nghiệp nên chẳng cần bảng cấm hắn vẫn không vào.
Cầm Vân Ca bị cấm túc nên đương nhiên không thể đi ra lấy đồ, nàng dặn dò:
“Ngươi đứng đó đợi một chút đi, ta sẽ liên lạc với cảnh vệ của trường học để ngươi đi vào bên trong, người đó sẽ chỉ cho ngươi đường tới ký túc xá nơi ta đang ở. Nếu đi theo hướng dẫn vẫn không tìm thấy thì kiếm đại ai đó rồi hỏi đường cũng được, nhưng tuyệt đối không được phi hành.”
Hắn ngoan ngoãn nghe theo, chưa đầy hai phút sau thì có một người cảnh vệ lấy ra một cái vòng cổ đưa cho hắn. Trêи chiếc vòng cổ có một cái lệnh bài, nhờ tấm lệnh bài này mà người ở ngoài học viện có thể di chuyển thoải mái vào bên trong.
Tuy nhiên muốn có được chiếc vòng cổ này phải được phê duyệt từ đội cảnh vệ nội bộ do Chấp Pháp Đội làm chủ. Tin tức Thiên Tiếu muốn đi vào bên trong Thiên Hồn học viện đưa đồ đương nhiên tới tai bọn họ, dù sao người đi vào cũng phải khai ra thông tin cơ bản.
Rõ ràng Thiên Tiếu không cần kê khai bởi có Cầm Vân Ca giúp đỡ rồi, nàng không muốn Thiên Tiếu bị mấy thủ tục rườm rà làm mất thời gian. Với sự hiểu biết của nàng về hắn thì chắc chắn tối nay Thiên Tiếu sẽ ra tay, có thể ngay sau khi đưa cơm cho nàng sẽ xuất phát để đi hoàn thành những nhiệm vụ đầu tiên.
Tại phòng họp của hội học sinh một cô gái mỉm cười nói:
“Siêu tân tinh Thiên Tiếu của Yến Long đang ở trong học viện của chúng ta, Thiên Binh chẳng phải muốn trực tiếp đụng độ hắn ta hay sao. Người này hiện tại đang ở trong khuôn viên của chúng ta, ngươi có thể thách đấu đoàng hoàng, nếu đối phương chấp thuận thì đây sẽ là cơ hội hiếm có đấy.”
Ma Lăng Vũ ngồi bên cạnh nắm tay Quỷ Thiên Binh nhẹ giọng:
“Đừng manh động, coi chừng đắc tội Cầm Vân Ca học tỷ.”
Quỷ Thiên Binh trong đầu hiện ra cảnh hôm trước, ánh mắt của Băng Mị nhìn hắn vẻ lạnh nhạt pha chút khinh thường vẫn còn đó. Hắn hôm trước còn chưa dùng hết sức bây giờ có cơ hội thử lại, tuy không được đấu với Băng Mị nhưng được gặp kẻ đã thắng được nàng.
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Kể cả không thắng được thì hắn cũng muốn coi cách biệt giữa mình và đối phương còn bao xa, nếu chưa thực sự được chiến đấu hết sức thì hắn không cam tâm. Hắn không muốn bị Băng Mị coi thường cả đời, rõ ràng trong