Đứng lên từ vũng máu hắn lột hết hoàn bộ quần áo trêи người, đi đến trước gương nhìn ngắm thân thể của mình. Huyết mạch của hắn là loại mới nên hắn không biết được bản thân sẽ có biến chuyển gì.
Kết quả chả hạn phát hiện hình như mình đã quá vội vã trêи người hiện tại toàn là máu đi vào phòng tắm hắn nhanh chóng tẩy hết toàn bộ bộ máu trêи người sau đó đó mới đi ra ngoài soi gương lại một lần nữa lúc này ngày hắn mới nhìn rõ bản thân đã có thay đổi gì.
Trêи người của hắn xuất hiện rất nhiều hoa văn màu đen đối xứng với nhau, nhưng làm hắn ấn tượng nhất vẫn là đôi mắt hoa văn ở trong tròng mắt thật đẹp. Trước kia hắn rất hâm mộ đôi mắt của Băng Mị khi nàng hóa thành dạng bán yêu, bây giờ thì chính hắn cũng có nó, không cần phải hâm mộ nàng nữa.
Vạn Biến nói:
“Ta sắp tiến hóa, sẽ phải ngủ say khoảng một tháng, trong khoảng thời gian này tác chiến ngươi phải tự điều khiển.Thông tin về lần tiến hóa huyết mạch vừa rồi chút nữa ta sẽ chuyển lại, huynh nhớ là sau khi ta ngủ say tuyệt đối không được nghe theo Ác Ý, nó không phải thứ tốt.”
Thôn Phệ lên tiếng:
“Không cần phải lo lắng, ta sẽ thường xuyên nhắc nhở chủ nhân, ngươi bắt đầu tiến hóa được rồi. Chúng ta cũng không nên nói chuyện nhiều nữa, tên kia sắp tỉnh lại rồi, nói xấu một kẻ điên không bao giờ là chuyện tốt cả, tạm thời cứ giả bộ hòa bình với hắn đã.”
Không còn nghe thấy Vạn Biến nói cái gì nữa, điều này chứng tỏ nó đã thực sự chìm vào ngủ say rồi.
“Bao giờ thì Ác Ý mới tỉnh lại thế?”
Thôn Phệ im lặng một lúc rồi đáp:
“Theo như ta vừa thăm dò thì sớm nhất là sáng mai, trễ nhất là chiều mai nó sẽ tỉnh lại, cũng chính là lúc huyết mạch của ngươi đã chạy khắp cơ thể. Trong thời gian này ngươi tranh thủ nói chuyện với cô bé kia đi, chỉ một kiến thức về thứ này hoàn toàn không đủ.”
Chuyện này thì không cần Thôn Phệ nhắc thì hắn cũng biết, mặc quần áo vào hắn đi ra ngoài tòa nhà sinh hoạt chung. Băng Mị lúc này đang vừa ăn cơm vừa lên mạng xem tin tức, nhìn cách nàng hoạt động thì rõ ràng đã quen thuộc hoàn toàn với việc không có tu vi.
Gần đó thì Miêu Bích Hà cũng đang ngồi ngắm cảnh, khi hắn ta tới nơi nàng liền nhận ra sự có mặt của đối phương. Không biết làm sao nhưng hắn cảm giác như nàng đang chờ hắn thì phải, cảm giác này không sai, nàng ta thực sự đang chờ hắn.
“Huyết mạch của người tiến hóa thành công chứ?”
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Thiên Tiếu mỉm cười nói:
“Thành công rồi.”
Miêu Bích Hà vui vẻ:
“Thế để ta đi thông báo cho cha.”
Nàng sau đó điều khiển chiếc xe lăn chạy về biệt viện của mình, tuy rằng vẫn chưa thể đi như bình thường nhưng sau một tháng nàng cũng đỡ hơn một chút. Bình thường lúc ăn cơm thì nàng chỉ cần cố gắng một chút liền có thể vận động một mình, có vẻ như nàng ấy cũng rất cố gắng để tăng lên sức mạnh thể chất của mình.
Hình như ban đêm nàng ấy cũng bỏ thời gian cùng Băng Mị trao đổi khá nhiều, kể cả hắn về khuya thế nào nàng vẫn còn đang tu luyện. Việc sinh hoạt ở tòa nhà trung tâm cũng là một cách tu luyện của nàng, ban ngày không đi dạy thì nàng dành toàn bộ thời gian ở đây.
Hắn ngồi vào bàn rồi hỏi:
“Ngươi còn biết nhiều về Ác Ý hay không?”
Băng Mị ngẩng đầu nhìn hắn:
“Cũng không nhiều lắm, bọn chúng là những sinh linh bất thường, chỉ có cha ta mới thích đám khó hiểu đó thôi. Ta thì rất ghét bọn chúng, một loại sinh linh tham lam, tôn chỉ sống chỉ để ăn những thứ tối tăm, nhưng lại không phải thứ tốt đẹp, đáng sợ nhất sẵn sàng chết bất cứ lúc nào.”
Nhìn nàng than phiền như thế hắn cũng thở dài, hắn ta đâu có muốn bị thứ kia trú ngụ trong thân thể đâu. Từ cách nói chuyện thì từ lúc vào trong thân thể nó liền muốn biến Thiên Tiếu thành một đại ma đầu, bản thân nó cũng không có chút kiên nhẫn nào cả, sẵn sàng