Nghe lời mấy tên kia Thiên Tiếu bắt đầu dung hợp huyết mạch, đầu tiên hắn lấy ra nguyên liệu, một lọ thủy tinh lớn đựng rất nhiều tinh huyết của Cửu Vĩ Thần Miêu. Lượng tinh huyết này lấy từ rất nhiều nguồn, dù sao Cửu Vĩ Thần Miêu cũng có luật lệ của mình.
Những người gây ra chuyện không thể tha thứ liền bị rút sạch tinh huyết hóa thành phế nhân nhốt lại, tội nặng hơn thì tử hình, chỉ một thời gian liền lấy được số lượng lớn tinh huyết.
Chưa kể mỗi một thiếu niên trong tộc khi được mười tuổi cũng cần trích tinh huyết, để kiểm tra độ tinh khiết. Trước kia tử tù chết thì tiêu hủy xác luôn, máu dùng khi hiểu tra độ tinh khiết cũng vứt đi, giờ thì đưa cho Thiên Tiếu, cũng chẳng ai quan tâm đến mấy chuyện đó.
Lấy tinh huyết của Cửu Vĩ Thần Miêu ra xong hắn mới cẩn thận lấy một lọ thủy tinh nhỏ ra, bên trong chứa một ít tinh huyết của Băng Mị nôn ra sau khi thăng đại cảnh. Đầu tiên hắn ta lấy ra lưỡi hái, toàn bộ máu từ hai bình thủy tinh bị cuốn vào lưỡi hái.
“Thịch”
Cơn đau khủng khϊế͙p͙ kéo tới, mau đi máu tươi trêи khóe môi hắn hỏi:
“Chuyện gì rồi, sao lần này không giống những lần trước?”
Ác Ý lên tiếng:
“Huyết mạch của con bé kia khủng khϊế͙p͙, lần trước chỉ có một giọt nó không làm loạn, hiện tại quá nhiều thì nó bắt đầu phản ứng khủng khϊế͙p͙. Nó đang muốn thôn phệ hết những thứ còn lại, tuy nhiên nếu nó làm được bây giờ thì ngươi chết chắc.”
Thiên Tiếu gồng mình:
“Nghĩ cách giải quyết đi, ta sắp không chịu đựng được rồi.”
Ác Ý gào to:
“Má nó, ta ghét đám hồ ly, Vạn Biến đi hỗ trợ huyết mạch của mấy con mèo kia, Thôn Phệ lo kϊƈɦ phát huyết mạch của tiểu tử này, còn ta cố gắng giữ hắn sống.”
Thiên Tiếu nằm ra mặt đất, sau lưng hắn một chiếc đuôi bắt đầu mọc ra, cả người hắn rung một cái thì một lớp lông trắng liền phủ lên người của hắn. Bàn tay của hắn biến đổi thành tay mèo, nhưng đang ở giữa quá trình thì lại hóa trở về tay người.
Vạn Biến hô to:
“Chết tiết, huyết mạch của Băng Mị là huyết mạch dung hợp để tiến hóa, Cửu Vĩ Thần Miêu cũng là một trong những nguyên liệu. Đổ thêm tinh huyết Cửu Vĩ Thần Miêu vào hoàn toàn vô ích, nó chỉ khiến cái huyết mạch kia mạnh hơn thôi.”
Thiên Tiếu cắn môi đến mức bật máu:
“Nếu ta cứ để mọi chuyện diễn ra thì kết cục của ta là gì.”
Thôn Phệ nói:
“Ta từng gặp một người như vầy rồi, bị huyết mạch kia thôn phệ toàn bộ huyết mạch gốc ngươi sẽ hóa thành vũng máu. Từ vũng máu này sẽ sinh ra một Linh thể, thứ đó gọi là Huyết Tinh Linh, ta nghĩ ngươi không muốn chuyện đó xảy ra đâu. Vạn Biến cố gắng kϊƈɦ hoạt Tử Linh Huyết đến mức độ cao nhất, trong thời gian đó ta sẽ nghĩ cách.” Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Huyết Tinh Linh là một sinh mệnh mới, thậm chí Thiên Tiếu sẽ không có được ký ức trước khi chuyển đổi, linh hồn của Thiên Tiếu sẽ hoàn toàn bị triệt tiêu. Vạn Biến và Thôn Phệ cũng đi đời nhà ma, Ác Ý gắn liền với Thôn Phệ cũng sẽ tan biến về hư vô.
Ác Ý suy nghĩ một chút rồi nói:
“Ta có một cách, tổ tiên ta có truyền xuống một loại trận pháp tên Bát Ma Hoán Linh Trận, thứ này vô cùng nghịch thiên, chỉ khi nào đi vào thời khắc sinh tử mới sử dụng. Nó có thể hoán đổi chúng ta thành một trạng thái khác, chính xác thì ta đã dùng một lần rồi nên mới tiến hóa đến cấp cao nhất, cứ thử để Thiên Tiếu sử dụng xem có kết quả gì.”
Thiên Tiếu dùng hết ý chí của mình ngồi dậy:
“Nhân loại sử dụng sẽ có tác dụng gì?”
Ác Ý nghiêm túc:
“Ta chưa từng thấy nhân loại nào sử dụng thứ này, tuy nhiên hiện tại ngươi chỉ có thể thử, kể cả thất bại thì Bát Ma Hoán Linh trận cũng có thể giúp ngươi giữ được linh hồn. Sinh linh chỉ cần còn linh hồn thì mọi thứ đều dễ nói, nói chung ngươi quyết định đi, sinh mệnh của ai người đó quyết.”
Thiên Tiếu cắn răng:
“Làm luôn, nhưng phải làm như thế nào.”
Ác Ý nói:
“Ta cho ngươi biết trận đồ, ngươi vẽ trận còn ta suy nghĩ.”
Một trận pháp hiện ra trong đầu, Thiên Tiếu lắm chặt lưỡi hái trong tay bắt đầu vẽ, đợi khi vẽ xong thì Ác Ý cũng đã nghĩ ra cách.
Ác Ý lên tiếng điều khiển:
“Chúng ta cần tám cái linh hồn để hiến tế.”
Thôn Phệ hét to:
“Kiếm đâu ra, Thiên Tiếu bò ra khỏi căn phòng này đã là điều không thực tế rồi.”
Ác Ý kéo ra mấy cái Hồn Ngọc để chúng vào trong tám ô của trận pháp, ngoài Vạn