Nhóm đầu tiên tới nơi là cô gái che mặt và thanh niên cầm đại đao, cả hai bên vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy nhau. Nhóm của Thiên Tiếu thì không thể hiểu sao bọn họ lại có thể đến sớm như thế, hiện tại mới chỉ là buổi sáng chủ nhật thôi, chứng tỏ bọn họ đã chạy gần bảy tám chục cây mỗi giờ liên tục trong gần bảy ngày.
Còn hai người kia thì thấy Thiên Tiếu và Dạ Nguyệt đang nướng đồ ăn thì khó hiểu, nhìn đổng lửa đầy tro vương vãi thì chứng tỏ hai ngươi chắc chắn đã tới rất sớm, ít nhất là từ tối hôm trước. Tính ra thì hai người phải chạy với tốc độ hơn trăm cây số mỗi giờ và chẳng nghĩ dù chỉ một giây.
Nhưng hai người tuy rời đi rất nhanh nhưng vẫn kịp thấy hai người Thiên Tiếu kéo nhau vào một góc, như thế thì làm sao bọn họ có thể đi nhanh như vậy. Cách giải thích duy nhất là hai người bọn họ đã gian lận, không hề di chuyển bằng đường bộ như Cầm Vân Ca đã yêu cầu.
Cả hai bên không ai muốn nói chuyện với nhau, nhóm của hai người kia thì vô cùng mệt mỏi, Thiên Tiếu và Dạ Nguyệt không muốn chia sẻ phương thức di chuyển của mình. Bọn không quen không biết chẳng cần phải giúp nhau, rõ ràng hai người kia cũng đang nghĩ hai người ăn gian, không muốn nói nhiều vì sợ liên lụy.
Dần dần buổi chiều các tổ đội khác cũng tới, trong đó có cả hai người Lý Nhã Kỳ, nàng vừa thấy hắn liền xà vào trong lòng như đứa bé. Thiên Tiếu nở nụ cười mỉm khẽ vuốt mái tóc của nàng khiến cho những nữ nhân ở đây đều ngẩn người, kể cả Dạ Nguyệt cũng phải lắc đầu một cái.
Không hiểu vì lý do gì khiến cho Thiên Tiếu thay đổi rất nhanh, từ ngày đầu bọn họ gặp nhau đến giờ hắn trở nên rất khác. Mỗi hành động bất tri bất giác đều khiến cho người ta nhìn tới ngẩn ngơ, kiểu của này rất giống như sự uy phong của cha và ông nội, thế nhưng Thiên Tiếu không uy phong mà rất dịu dàng.
Ở cạnh hắn cho người ta cảm giác lúc nào cũng rất bình an, nụ cười của hắn khiến cho mọi lo lắng gần như tan biến bất cứ khi nào. Thực ra khí chất trêи người của Thiên Tiếu không tự nhiên mà có, chính hắn đã thay đổi rất nhiều trong một khoảng thời gian ngắn, thay đổi toàn diện từ trong ra ngoài khiến hắn khác biệt.
Trong lòng hắn không chỉ có thù hận phải trả, ba nữ nhân bên cạnh khiến cho hắn có trách nhiệm cho họ hạnh phúc. Những lắng lo khiến hắn cảm giác bớt đi nguyên tắc nhưng thực ra đang suy nghĩ rất nhiều trước khi hành động, không còn hành động theo nguyên tắc cứng ngắc như trước.
Hắn hiện tại đã là một người đàn ông, chứ không phải một thằng con trai, từ trong sâu thẳm thay đổi khiến hắn có vẻ thành thục trong lớp vỏ ít nói, hay cười. Mỗi câu hắn nói ra không còn vô nghĩa, cũng chẳng dư thừa như trước, mỗi lời nói đều có mục đích.
Chưa kể Niệm Lực bao quanh khiến cho người xung quanh lúc nào cũng cảm giác được bên cạnh hắn rất mát mẻ tới tận tim gan. Khi lạnh ở bên cạnh hắn sẽ tự cảm thấy ấm áp, đặc biệt cả người thoát thai hoàn cốt sau khi được Thôn Phệ cải tạo khiến hắn có mùi thơm rất đặc biệt.
Vận Khí của hắn tích lũy nhiều khiến cho ít có nguy hiểm đến gần hắn, cảm thấy an toàn là đương nhiên rồi. Bên trong là thế, còn về vẻ ngoài thì trước kia hắn tuy đẹp đẽ nhưng trải qua sương gió nhiều nên cũng hơi tơi tả, mấy tháng nay công việc nhẹ nhàng hơn, thân thể được cải tạo, quần áo trêи người cũng không quá tệ như trước khiến nhan sắc hắn thăng cấp, người đẹp vì lụa không phải vô lý.
“Bộp…..bộp”
Tiếng vỗ tay của Cầm Vân Ca vang lên: Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Nhìn gì mà như muốn ăn thịt người ta thế.”
Mấy cô gái ngại qua liến quay mặt đi, không ai có thể nhìn xuyên qua mạng che mặt nhưng đều cảm nhận được vẻ đắc ý của Lý Nhã Kỳ. Cô gái che mặt cùng thanh niên cầm đại đao đi lên trao đổi với Cầm Vân Ca cái gì đó.
“Nhóm bọn họ nếu di chuyển bình thường chắc chắn không thể đến nhanh như thế, chắc chắn có gian lận, phải tố cáo.” Với ý nghĩ của mình hai người đi tố cáo.
Cầm Vân Ca tỏ ra bình tĩnh vô cùng, nàng vẫn lắng nghe hai người nói hết, nhưng sau đó câu trả lời thế nào thì quá rõ ràng rồi. Nhóm của Thiên Tiếu xin quá giang nhưng vẫn là đi đường bộ, huống chi Thiên Tiếu thật sự có vi phạm thì nàng cũng sẽ tìm