Dáng người cao 1m8, mái tóc đen buộc gọn thả dài sau lưng, gương mặt yêu nghiệt lúc nào cũng nở một nụ cười tà tà, và bộ dáng âm dương quái khí của hắn càng được nổi bật lên bởi đuôi mắt dài, mắt phương mày ngài, đôi môi mỏng lá liễu, dù không đánh son nhưng lại đỏ thắm, là nam nhân nhưng nhìn hắn còn đẹp hơn những cô minh tinh, thần tượng nổi tiếng ngoài kia.
khoác lên người bộ hán phục màu trắng xám có thêu một chữ thập tam màu đỏ như máu, nhìn thoáng qua rất giống với thiếu gia của gia tộc lớn, tiền tiêu không hết. nếu không phải dương tuấn vũ cảm nhận được cấp độ sức mạnh của những kẻ này, hắn có lẽ sẽ bị bộ dáng hư nhược kia lừa gạt.
nhưng có biết bây giờ cũng không có cách nào để đối phó, hắn có thể giả chết nhưng tim thì không thể bắt nó ngừng đập, chưa kể tiểu tuyết e rằng đã bị đám đó phát hiện. theo như triệu cơ nói, thử tầm hoan mặc dù không có sức mạnh quá lớn nhưng nó lại rất quý giá bởi khả năng truy tìm bảo vật của mình, nếu bị để mắt đến chắc chắn sẽ bị người khác tìm cách cướp đoạt.
quả nhiên không nằm ngoài dự liệu, đám đông hơn mười người kia không để ý đến bất cứ thứ gì khác mà lập tức thẳng hướng dương tuấn vũ đang nằm trên đất mà cấp tốc tiến tới.
say khi phong tỏa hết mọi lối thoát, một tên cận vệ trong số đó chắp tay với thanh niên yêu nghiệt:
- thiếu gia, tên này rõ ràng đang giả chết, chúng ta có nên thành toàn cho hắn không? nhìn bộ dạng kia chỉ sợ không sống được qua đêm nay.
thập tam thiếu không nói một lời, nụ cười trên môi chợt càng thêm đậm, tên cận vệ thấy vậy giật mình nhưng không dám tránh, rất nhanh, trên mặt hắn lập phát ra một tiếng “chát” thanh thúy.
cái tát tưởng chừng nhẹ nhàng ấy không những khiến tên kia bay ra ngoài mà còn phun ra một búng máu kèm mấy cái răng.
đánh người xong, tên này lập tức nhướng mày, không biết từ khi nào tay còn lại đã lấy ra một chiếc khăn mùi xoa, hắn lau lau miệng lầm bầm khó chịu:
- thật bẩn tay.
cả đám xung quanh lẫn tên bị đánh ấy vậy mà không dám ho he nửa lời, miệng còn liên tục xin lỗi:
- thiếu gia bớt giận, a cẩu hắn không cố ý mạo phạm.
nghe cả đám xin xỏ, thập tam hất tay ra hiệu câm miệng, sau đấy đi loanh quanh dương tuấn vũ một vòng, khóe miệng mỏng nhếch lên nụ cười vui vẻ:
- không ngờ một chuyến ra ngoài lại bắt được bảo vật. các ngươi, mau trói tên này lại mang về cho gia gia ta, ừm, còn con vật nhỏ này...
hắn nói tới đó thân hình đột nhiên biến mất, dương tuấn vũ đã kịp phản xạ nhưng cơ thể không thể nhúc nhích lập tức bị dính một trảo vào ngực, chiếc áo vốn đã rách nát lộ ra thân thể toàn vết cắt nay lại nhiều thêm 5 lỗ máu trước ngực.
không biết đây là chiêu thức gì mà vừa xuất ra đã khiến hắn bị nội thương, đồng thời dòng ki đi tới tim bị phong ấn, đình trệ lại, không cách nào vượt qua được, sức mạnh theo đó mà giảm đi gần như toàn bộ.
tâm mạch chính là nơi vận chuyển khí huyết, tâm không thông khí huyết bế tắc, từ đó có thể thấy chiêu thức phong ấn kia rất tàn độc.
dương tuấn vũ phun ra một ngụm máu, gương mặt rách nát lại thêm cơn đau từ ngực trái truyền tới khiến bộ dạng của hắn càng thêm dữ tợn, chỉ sợ hiện tại ngay cả người thân cũng khó mà nhận ra được.
một chiêu đi tới đánh trọng thương kẻ địch, một chiêu thu về lập tức bắt gọn tiểu tuyết trong tay.
con chuột nhỏ bị bắt khỏi chủ lập tức kêu loạn lên đầy sợ hãi, nhưng giờ nó có kêu thế nào cũng chỉ vô dụng.
thập tam nhìn con chuột nhỏ, ánh mắt cười híp lại rất mãn nguyện, nhưng rất nhanh lại nhiều thêm một tia tức giận. hắn phát hiện thử tầm hoan đã làm một loại khế ước thú nào đó rất chặt chẽ, linh hồn cả hai đã bị trói buộc vào nhau còn cao cấp hơn huyết thệ.
tên ăn mày này chết, con chuột nhỏ lập tức thành một cái xác nhưng con chuột nhỏ chết, chủ nhân chỉ bị tổn thương một chút tinh thần lực, dùng chút linh dược là sẽ phục hồi. điều này lập tức khiến thập tam muốn phát hỏa, hắn muốn lập tức một chưởng giết chết tên khốn này nhưng vẫn phải cố kìm nén nếu không muốn thử tầm hoan đi đời theo.
đối với bất cứ ai, thử tầm hoan đều sẽ là loại yêu thú chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, ai có cũng giữ như vật bảo mệnh, điếu đó nói lên sự quan trọng của con chuột này. nhưng đối với thập tam, thử tầm hoan còn có một vai trò đặt biệt thiết yếu.
lần này không phải là hắn chỉ tình cờ ra ngoài dạo chơi mà chính là đang đi tìm một thứ đồ vật quý giá, một thứ có thể đem lại cho hắn cơ hội ngồi vào vị trí gia chủ đường gia đời kế tiếp.
đem thử tầm hoan trực tiếp làm quà tặng cũng được, cơ hội giành vị trí dẫn đầu sẽ vô cùng cao, nhưng hắn không có ngu như vậy, tặng là mất cất là còn. là thợ săn, đứng giữa sự lựa chọn đem tặng cho người khác con nai hay cây cung thì chỉ có kẻ ngu mới tặng cây cung đi, tặng rồi chỉ có nước chết đói.
dùng thử tầm hoan đi bảo vật cho buổi lễ, một loại không được thì mười loại nhất định sẽ lọt vào ánh mắt của gia gia.
nhưng tất cả những thứ đó chỉ là suy nghĩ của một mình hắn mà thôi, thử tầm hoan hay bất cứ loại yêu thú nào khác khi đã ký khế ước thú với một người thì chỉ suốt đời nghe theo chỉ thị của kẻ đó, trừ khi chủ nhân của linh thú giải trừ khế ước.
tên thập tam này nhìn da còn căng mịn hơn da nữ nhân, nhưng điều này không tương đồng với độ dày lớp da mặt hắn. vừa đánh đối phương một đòn âm hiểm khiến người ta sống dở chết giở xong, hắn lại cười cười nói:
- vị huynh đệ này, khi nãy là hiểu lầm, hiểu lầm thôi.