Mặc dù hoang tàn đổ nát, nhưng khi tới khu đô thị, hơi thở của sinh mệnh cũng dồi dào hơn, cảnh vật được cải thiện đáng kể, nhà ở cũng không tới nỗi nào, đặc biệt những gia đình giàu có, các thế lực lớn kinh doanh buôn bán hàng hóa, dược phẩm, công ty tập đoàn cũng rất có khí thế.
đúng vậy, có công ty và tập đoàn và nhiều mặt khác cũng tương tự như đời sống bên ngoài xã hội. như thế đủ thấy, zero mặc dù là vùng đất biệt lập nhưng sinh tồn và phát triển vẫn theo quy luật của xã hội.
hắn hơi tò mò nên buột miệng hỏi:
- hồng kinh có làm thương nghiệp chứ?
greed liếc mắt nhìn hắn, dương tuấn vũ bỗng thấy hơi xấu hổ, hắn vừa hỏi một câu “không não” cho lắm. nhưng không ngờ greed vẫn trả lời:
- đương nhiên có. không có thương nghiệp thì không có tiền, không có tiền sẽ chẳng có gì. à, nghe nói ở ngoài kia, ngươi rất có tài năng trong mảng này?
- ồ. cũng có một chút kiến thức, nhưng không dám nói là rất có tài năng.
greed cũng chỉ hỏi qua loa, hắn không quan tâm lắm tới mấy thứ này, dù sao tiền là thứ hắn không bao giờ cần nghĩ, nếu tổ chức cấp không đủ, hắn cũng có cách làm cho mình đầy túi. tuy vậy, hắn cũng chẳng muốn làm cho mình thành đại phú quý, một người tu luyện luôn đặt trọng tâm vào việc thăng tiến sức mạnh.
...
vượt qua đô thị hunters, chuyển hướng đi thêm 2 tiếng đồng hồ, hơn 200 cây số, ban người cuối cùng cũng tới nơi.
ngước nhìn quảng cảnh trước mặt, lòng dương tuấn vũ lập tức chấn động, rin cũng vừa tỉnh lại, sự đồ sộ về kiến trúc trước mặt khiến cô cũng bị một trận choáng váng.
hồng kinh hay cửu giới là một tổ chức thần bí, không ai biết địa chỉ cụ thể của nó ở đâu, dù đã có không ít ám vệ của các nhà cử đi dò xét nhưng đều bặt vô âm tín, kẻ trở về được cũng chỉ mờ mịt không thể vẽ ra đường đi tới đó.
cũng đúng thôi, đừng nói là đám người ở phe thiện, cho dù là liên minh công hội hay các tổ chức, phe phái ở phe ác cũng chỉ lờ mờ biết được đại khái phương hướng, chân diện mục như nào còn chưa có ai chứng kiến. hồng kinh chưa bao giờ mời khách.
rin khi nhìn thấy thứ kiến trúc nguy nga tráng lệ này thì biết ngày mình về gia tộc chỉ sợ đã hoàn toàn bị chặt đứt. tâm cô như chết lặng, ánh mắt thất thần cứ nhìn về phía lâu đài đó.
đúng vậy. tổ chức đứng đầu tu la: cửu giới-hồng kinh hội thực chất là một quần thể kiến tạo theo kiểu lâu đài châu âu. điểm đặc biệt ở chỗ, nó được xây dựng hoàn toàn trên đỉnh một ngọn núi cao nhất trong số các ngọn núi xung quanh. ẩn nấp trong mây khói mờ ảo, lúc ẩn lúc hiện.
nối với ngọn núi này chỉ có duy nhất 1 đường đi, đó là một cây cầu đá rất dài, nhưng lại nhỏ hẹp, quanh năm phủ tuyết trắng xóa, xung quanh không hề có tay bám, gió thổi rét lạnh và rất mạnh, nếu không phải có sức mạnh cấp độ tương đối cao chỉ sợ việc có thể đi bộ trên đây cũng là điều không thể.
hệ thống lâu đài như mũ của cây nấm, xòe rộng ra xung quanh, còn ngọn núi là thân nấm, nhỏ hơn, thực sự không biết nó dùng cách nào mà có thể không bị sụp xuống.
bên dưới là nhiều căn nhà lớn nhỏ theo trật tự, ngoài cùng các phía đều có đài quan sát, lính gác thường trực cả ngày lẫn đêm, trên người mặc bộ giáp trắng bóng sáng loáng, gió tuyết rét lạnh không khiến họ nhíu mày một cái, cả người cứ như một cỗ máy, đi qua đi lại, động tác nhàm chán nhưng đều được thực hiện rất nghiêm túc.
bọn họ vừa xuất hiện ở đầu kia cây cầu, mây mù ẩn hiện là vậy nhưng bọn họ đã biết có người tới, cổng thành đã được mở ra, một đội quân nghiêm chỉnh đứng thành hai hàng, trên cùng là một vị tướng lĩnh mặt vuông, vóc dáng như gấu, tóc dài, râu ria xồm xoàm, trên lưng vác một cái rìu lớn có hai lưỡi, hắn nhìn về phía này nhưng không tiến tới, chỉ khi greed dẫn theo bọn họ đi tới cách 10m, viên tướng sĩ này mới dẫn 2 hàng quân đội đi tới cúi đầu tiếp đón, giọng mạnh mẽ nhưng đủ cung kính:
- greed đại nhân. ngài đã về.
- ừ.
- hai người này là...?
- chỉ có một người.
- ồ. đã hiểu.
viên tướng sĩ này lập tức dùng ánh mắt dữ tợn nhìn về phía rin khiến cô không tự chủ rùng mình, tay vô thức đặt ngang hông, nơi có con dao găm quen thuộc. mặc dù biết số phận mình đã định nhưng cô không phải là một thứ đồ chơi, muốn giết cô thì kẻ địch cũng phải ăn chút thiệt thòi.
- greed, việc này, tôi có thể giữ cô ấy lại không?
greed nhướng mày nhìn dương tuấn vũ rồi lắc đầu:
- cô ta phải chết.
dương tuấn vũ lập tức kéo rin về phía sau mình, hắn đề phòng những người trước mặt, dù biết thực lực mình còn chưa phải là đối thủ của một greed chứ đừng nói tới đứng cạnh hắn còn có một đội quân.
rin nhìn hắn khó hiểu:
- hai ngươi không phải cùng một tổ chức sao? đừng làm trò trước mắt ta, muốn chém muốn giết thì tùy, nhưng cái các ngươi nhận được chỉ là một cái xác mà thôi.
thấy rin định tự sát, dương tuấn vũ cuống lên, hắn bỗng mắng:
- ngu ngốc. cô thấy tôi và họ giống như đã là đồng đội sao?
rin thấy hắn nói vậy thì cũng hơi nghi ngờ, ánh mắt của greed cô không dám chắc, nhưng thái độ và sự ngạc nhiên, xa lạ trong mắt tên tướng lĩnh gấu và 20 người lính kia nhìn về dương tuấn vũ đúng là không phải đóng kịch. cô là ninja, cảm xúc mặc dù bị mài mòn, nhưng ánh mắt phán đoán cảm xúc của mọi người lại là rất mạnh mẽ, đây cũng là một phần quan trọng trong cuộc thi tốt nghiệp trở thành ninja thực thụ.
cô chất vấn:
- nếu không tại sao hắn lại ném cho ngươi lệnh bài? đám người này chẳng ra gì, nhưng còn có chút danh dự, lệnh bài tổ chức có chết cũng không dám ném bừa bãi.
dương tuấn vũ cười khổ:
- trước đó ta cũng không biết hồng kinh hội là cái gì nên đã nhận lời gia nhập nhưng hôm nay mới là lần đầu tới đây, không ngờ họ lại là đám người không chịu nói lý lẽ như vậy.
rin trừng mắt:
- bao nhiêu nơi không đi lao đầu vào cái tổ chức đen tối nhất tu la giới? ngươi thật có con mắt nhìn tốt.
- cái này...
dương tuấn vũ gãi đầu, không biết giải thích sao cho phải, nếu là người ở zero từ đầu, có lẽ hắn có chết cũng không gia nhập, nhưng thực tế không phải là thứ có thể ước mơ, vào thời điểm đó, hắn chỉ biết duy nhất hai thế lực ở zero là hồng kinh và hạ gia. hạ gia thì không đáng nhắc tới, hồng kinh theo triệu cơ nói thì là một tổ chức lớn. ừm, mà quan trọng nhất họ có tin tức của minh châu, dù có là nơi đầm rồng hàng quỷ hắn cũng phải đi một chuyến.
nghĩ tới minh châu hắn chợt thấy băn khoăn, nếu giờ trở mặt với đám người này, tin tức quý giá kia chỉ sợ sẽ tan biến, zero không phải một tỉnh, nó rất rộng, biết đi đâu tìm nàng bây giờ? nhưng