Vạn Biến Hư Ảo "đưa Nước Việt Vươn Tầm Thế Giới - Phần 2"

Chương 302


trước sau


Idle mặc dù bị lus kiên trì cuốn lấy, nhưng sức mạnh của hắn coi như áp đảo đối phương, vì thế thi thoảng vẫn có những khoảng trống để quan sát trận chiến của đồng đội bên cạnh và ra tay ứng cứu. lần này cũng không ngoại lệ, là một bậc thầy kiếm thuật, dù cho vũ khí của arro có quỷ dị tới mấy thì nó vẫn là một thanh kiếm, idle không khó để nhận ra đích đến cuối cùng của nó, nếu là hắn thì đã dễ dàng hóa giải, nhưng gray lại không có năng lực như hắn nên mới bị đánh lừa.

idle định xuất kiếm cứu nhưng lus cũng nhận ra cú đâm này của arro rất có thể mang tính quyết định cả thắng lợi của nhóm bọn họ. gray mà mất khả năng chiến đấu, arro tới đây giúp hắn thì idle sẽ bị dây dưa tới kiệt sức, và nếu bốn người họ dồn ép faith, thì dù cho cô ả có mạnh mẽ đến đâu cũng phải nếm mùi thất bại.

hiểu được điều đó, lus cắn răng dùng đại chiêu:

“lốc máu!”

chiêu này hắn rất không muốn sử dụng, vì hắn phải mất 50% lượng máu cơ thể để kích hoạt, mặc dù có thể phục hồi khi hút tinh huyết của đám người xung quanh, nhưng như vậy vẫn là rất lãng phí thời gian.

một cơn lốc màu đỏ rực rỡ nhanh chóng hình thành, cánh tay định vung lên của idle lập tức chịu một lực xoáy cực lớn khiến hắn khó có thể ra chiêu chính xác, idle trợn mắt tức giận, hắn sôi máu chửi to:

- ngươi thật hèn hạ!

lus cười ha hả:

- quá khen, quá khen!


độ mặt dày của lus chẳng kém lượng máu mà hắn sở hữu, ngược lại sự tức giận của idle lại khiến hắn vui vẻ, càng giận càng dễ xảy ra sơ suất thì hắn càng được lợi.

idle biết mình vừa làm việc vô nghĩa, trong một khoảnh khắc cực nhanh, hắn rút ra thanh kiếm thứ hai, hai cánh tay cầm kiếm bắt chéo vào nhau rồi xoáy thanh kiếm với một tốc độ khó tin:

- akuma ... no ... tatsumaki !

lấy bản thân làm trung tâm, một cơn lốc đen lập tức hình thành, nó cực kỳ mạnh mẽ dễ dàng xé tan cơn lốc máu vừa hình thành của lus, không dừng lại ở đó, nó tiếp tục mạnh lên, chỉ vài giây đã tạo thành một cái vòi rồng cuốn phăng cả lus lên trời.

nhưng dù chỉ là vài giây cũng là quá nhiều cho một khoảnh khắc sinh tử của gray. idle cực kỳ tức giận mà chẳng thể làm gì hơn, hắn không ngờ rằng đối phương lại chọn đúng thời điểm để quấy nhiễu hắn như thế. idle vượt qua vòi rồng, hắn thầm hy vọng cho gray phúc lớn mạng lớn và khi nhìn rõ phía xa hắn không khỏi trợn mắt kinh ngạc.

ngay trong khoảnh khắc gray tưởng mình toi đời, một lưỡi thương đen ngòm từ đâu bay tới đâm trúng vào bên cạnh mũi kiếm của arro khiến nó bị đánh văng ra ngoài. mặc dù cú văng đó vẫn cắt thành một đường dài trên ngực gray, nhưng chỉ cần vị trí trọng yếu không bị hủy hắn vẫn có thể hồi phục lại được. vì thế, hắn không để ý tới vết thương vừa rồi, thay vào đó là quay đầu nhìn sang người vừa cứu hắn một mạng.

- ralph?

gray cảm thấy khó tin, tên này chẳng phải đã rời khỏi zero rồi sao? hắn làm cách nào để quay trở lại đây? phải biết rằng từ khi cánh cổng không gian được người ta dốc sức nghiên cứu, những kẻ mạnh nhất đều nói đây là một lối đi một chiều. chỉ có thể di chuyển từ zero ra bên ngoài.

chính vì giả thuyết này được khẳng định chắc nịch như thế, cho nên nhiều kẻ có ý định muốn ra ngoài đi dạo một vòng rồi trở về đã bị vỡ mộng. ai mà biết được đằng sau cánh cửa kia có phải là một nơi có thể tu luyện như zero không? ở đó tồn tại thế lực gì? có bài xích người ngoài điên cuồng như zero đối với lũ ngoại lai hay không? mọi câu hỏi đều không có lời giải, bởi vì sau gần ba năm bọn họ chẳng phát hiện được một thứ gì đó từ bên ngoài có thể tới đây.

nhưng sự xuất hiện của tên ralph này lại khiến người ta hưng phấn, điều đó nói nên dù cánh cửa không gian kia chẳng thể đưa con người từ thế giới bên ngoài vào, thì nhất định sẽ có một cánh cửa khác làm được điều đó.

tạm gác lại những nghi vấn trong đầu, gray trở về với thực tại cuộc chiến, cơn đau từ ngực khiến hắn biết đây chẳng phải là mơ.

dương tuấn vũ không để ý ánh mắt hưng phấn của vị sư huynh đầu trọc, hắn vươn tay ra, độc long thương bị hút trở lại, cầm chắc cán thương, hắn nhìn arro đang rất tức giận mà cười nhạt:

- nên dừng lại thôi, ngươi không phải đối thủ của ta.

kiêu ngạo! cực kỳ kiêu ngạo!

gray còn há hốc mồm chứ đừng nói tới arro đang mất kiềm chế. hắn chợt cười phá lên, toàn thân bốc lên những luồng ki màu vàng. ánh sáng? không phải, thứ ki này khiến đất đai nhanh chóng khô cằn, cỏ cây héo úa, đất đá nứt vỡ biến thành cát vụn.

dương tuấn vũ nhíu mày, năng lực ki của kẻ này không ngờ là hoang hóa, hắn lập tức hiểu vì sao gray lại bị hắn khắc chế. hoang hóa khiến năng lượng xung quanh bị rút cạn, vạn vật hóa cằn cỗi và tan rã, gray chiến đấu với hắn sẽ bị sức mạnh này ngăn cản khả năng phục hồi mạnh mẽ của hắn, cùng với thứ vũ khí quỷ dị, đây chính là một combo hoàn hảo để áp đảo kẻ địch.


“hút? ta cho ngươi hút.”

dương tuấn vũ nhếch mép cười, một con mắt của hắn

hóa thành màu đỏ, không, nói đúng hơn là nửa người bên phải hắn đã tràn ngập một thứ năng lượng hắc ám. độc long thương chịu sự kích thích của loại ki độc hại này mà trở nên điên cuồng hơn, nó theo cái nhún chân của chủ nhân mà đâm thẳng về phía con mồi.

- quá nhanh!

gray thất thô hô to.

arro vừa phút trước còn cười dữ tợn, giờ lại tái mặt. dù năng lực hoang hóa của hắn là rất mạnh, nhưng thứ cần chính là thời gian, thời gian để hút năng lượng từ môi trường xung quanh. mặc dù sức mạnh của hắn cũng đang theo sự xuất hiện của ralph mà tăng lên nhanh chóng, nhưng với tốc độ khủng khiếp của đối phương, hắn dù có mạnh mẽ hơn cũng khó có thể làm gì được. arro cắn răng cuộn chặt kiếm rết thành một quả cầu mà đón đỡ một thương đâm thẳng tới.

rầm!

mạch máu hai cánh tay của hắn lập tức bị chấn động tới vỡ nát, chỉ một đòn hai tay arro đã nhuộm đỏ bởi chính máu của mình.

ngay khi hắn còn kinh hoàng chưa hiểu chuyện gì xảy ra, dương tuấn vũ đã thu hồi thương, rồi chém ra một đòn sét đánh.

arro sợ hãi điên cuồng lùi lại, hắn coi như phản xạ đủ xuất sắc, nhưng chỉ khí tức sắc bén do nhát chém kia tạo ra vẫn khiến thanh kiếm theo hắn chinh chiến hơn 20 năm đã vỡ vụn, còn mặt đất trước mặt hắn đã bị bổ đôi tạo thành một cái rãnh sâu không thấy đáy.

“ực!”

hắn khiếp sợ nuốt nước bọt.

gray từ phía xa đang phấn khích hô to, nhưng arro không cảm thấy tức giận nữa, bởi vì hắn đang lo cái mạng của mình không giữ được.

idle đang chạy tới cũng dừng lại, hắn kinh ngạc vì chỉ sau mấy năm không gặp tên này đã phát triển nhiều như thế. nhìn bộ dạng nửa người nửa quỷ kia chứng tỏ khả năng kiểm soát năng lượng tối bên trong dương tuấn vũ đã được hắn làm rất thành thạo, điều này khiến idle vừa mừng vừa lo.

khi mọi người cứ nghĩ arro chết chắc rồi, nhưng dương tuấn vũ lại đột nhiên hóa giải trạng thái bán quỷ của mình, hành động đó quả thực rất khó hiểu. nhưng mặc kệ thế nào, arro cũng thở phào một hơi, hắn ngẩng đầu nhìn lên trời và thấy lus đang tái nhợt rơi xuống thì vươn tay ra đỡ rồi chạy về phía nhóm envy và nói gì đó, dương tuấn vũ chẳng rõ lắm nhưng hắn đoán rằng mọi người đang nhắc về hắn, khi ánh mắt của họ đều hướng về phía này.

faith nhìn hắn mỉm cười gật đầu khiến dương tuấn vũ còn tưởng mình hoa mắt. cô gái này không ngờ còn biết cười. trong khi đó, envy thì tức giận chửi bới gì đó, còn greed thì vẫy tay với hắn coi như chào hỏi.

“tên này vẫn bất cần đời như vậy.” dương tuấn vũ vừa gật đầu đáp trả vừa nghĩ.


gray bước tới bên hắn đầu tên, có lẽ bị arro chăm sóc cho một trận suýt chết nên vị sư huynh trọc đầu này có vẻ không thoải mái lắm khi thấy dương tuấn vũ không giúp hắn giết quách tên kia đi.

- sao cậu lại dừng lại?

dương tuấn vũ cười:

- hắn chỉ làm theo chỉ thị của mad thôi. giết hắn chẳng có ý nghĩa gì cả.

gray mấp máy môi định nói gì đó nhưng hắn cũng chỉ đành thở dài, idle đã bước tới vỗ vai hắn khuyên:

- ralph làm vậy là đúng. còn chưa đến lúc chúng ta trở mặt với mad.

rồi hắn nhìn về phía dương tuấn vũ rồi nói:

- cậu rất không tồi. aiko sống ở nơi mới có quen không? con bé theo cậu về chứ?

dương tuấn vũ gật đầu:

- rin rất ổn, cô ấy đang cùng lão joseph trở về liên minh.

idle hơi nhíu mày nhưng rồi cũng giãn ra:

- liên minh đang không ổn lắm, cậu để con bé đi như vậy rất nguy hiểm. nhưng may là các thế lực lớn nhất đều đang xuất hiện ở đây tranh giành cổ vật nên có lẽ không sao.

dương tuấn vũ hơi lạnh gáy, hắn thầm nghĩ mình đã quá sơ suất khi để hai người họ trở về như thế. nếu để bọn họ lọt vào tay thế lực khác, liên minh sẽ xảy ra một hồi sóng gió không nhỏ. nhưng lời của idle khiến hắn dần thả lỏng một chút. đúng vậy, nếu không gặp phải cao thủ cấp đế, khả năng bắt giữ hai người họ là rất khó xảy ra, bởi vì dù sao cả hai đều đã đạt tới cấp vương khi phiêu lưu ở thế giới bên ngoài rồi.

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện