Vạn Biến Hư Ảo "đưa Nước Việt Vươn Tầm Thế Giới - Phần 2"

Chương 323


trước sau


Mad thực ra là đang chơi đùa đối phương.

nguyên bản hắn không cần hấp thu tinh huyết của người khác để nâng cao thực lực mình. minh chứng chính là thời điểm ban đầu hắn đã có thể dễ dàng chặn lại được một chiêu ám sát của dương tuấn vũ.

một cao thủ ám sát đương nhiên chiêu số lợi hại nhất chính là một đòn công kích đầu tiên, nếu thất bại, coi như sau đó cố gắng tới đâu, xác xuất xử lý con mồi đều giảm đi quá nửa.

mặc dù nhìn qua người này thân thủ và chiêu số thật nhiều, nhưng vẫn là đẳng cấp chênh lệch đã rất xa.

phí công sức diễn trò nhiều như vậy, đơn giản là vì muốn để đối phương nuôi hy vọng rồi sau đó hắn từ từ đánh nát, nhìn vẻ mặt tuyệt vọng ấy, trong lòng hắn sinh ra cảm giác rất khoan khoái.

nhưng chơi mãi thứ gì rồi cũng sẽ chán, cảm giác không thú vị đã tới, mad lắc lắc cái cổ, chậm rãi vung tay lên đâm về phía khoảng không bên phải một kiếm, không gian lập tức rách ra, lộ ra một thân ảnh đang vô cùng chật vật đón đỡ kiếm quang.

dương tuấn vũ rất giật mình, đối phương ra tay nhìn thì chậm, nhưng kiếm quang lại bay đi với tốc độ quá nhanh, hắn dù đã toàn lực chú ý vẫn là suýt nữa bị nó cắt trúng. may mắn trong khoảnh khắc, hắn sử dụng vạn địch bất xâm, độc long thương xoáy thành một vòng bảo hộ, nhất thời làm kiếm quang hung hiểm trật đi, tốc độ như chớp tiếp tục tàn phá không gian nơi nó đi qua.

mặc dù tránh được, nhưng không gian bị phá quá mức cường bạo khiến dương tuấn vũ không thể tiếp tục trốn trong không gian nơi này, bất đắc dĩ phải hiện thân, vừa xuất hiện, một cảm giác nguy hiểm cực độ ập tới, một kiếm tiếp một kiếm được mad chém về phía hắn.

dương tuấn vũ vận lực toàn thân, cố gắng tránh né, nhìn qua cực kỳ chật vật, thoáng chốc trên người giáp hộ thể làm từ ki đều đã sớm bị cắt nát, máu đỏ khắp nơi vung ra tung tóe.


mad con ngươi hơi động, kẻ này sức mạnh có chút yếu, nhưng thân pháp ngược lại không tệ, vậy mà có thể tránh đi mấy chiêu kiếm của hắn. nghĩ tới đây, hắn hít sâu một hơi, tinh huyết từ dương tuấn vũ bị hắn cấp tốc bị hút về.

cảm giác trong cơ thể ki vậy mà theo vết thương bị hút đi ra, dương tuấn vũ thầm hô hỏng bét, như vậy còn đánh thế nào? năng lực của tên này quá tà môn đi.

tà môn mặc kệ tà môn, hắn hiện tại chẳng thể yêu cầu đối phương ngừng lại, thời gian khiếp sợ đối phương không bằng cố gắng tìm biện pháp thoát thân.

chỉ là hắn không phải không nghĩ, ngược lại bắt đầu dần nhận ra đối phương sợ rằng đã đạt tới cấp độ bán thần, thậm chí hiện tại nói thần cấp hắn cũng không phản đối.

từ đế cấp trở xuống, dương tuấn vũ đã trải qua nên biết rõ, cách biệt giữa các cấp độ mặc dù lớn nhưng còn chưa tới mức vô phương khiêu chiến vượt cấp. thậm chí dù không thể thắng, ít nhất dựa vào một số thủ đoạn còn có thể chạy thoát thân. nhưng trên đế cấp nhìn qua, dù chỉ là bán thần chứ chưa nói tới thần chân chính, sức mạnh chênh lệch sợ rằng như trời với đất.

vương, đế, lịch sử ngàn năm đều có người dám xưng qua, nhưng thử hỏi xem, có ai dám vỗ ngực dám nói mình là thần?

thần linh a, đó là phạm trù chỉ có trong các câu truyện hư cấu, nó đã không đơn thuần là một danh xưng phong hào của một người, ít nhất cũng trở thành tín ngưỡng được người người thờ phụng. thậm chí, những người không theo tín ngưỡng, không thờ phụng vị thần linh này, nhưng cũng không ai dám khinh nhờn với thần.

vì thế, dù cho thần cũng là cấp độ sức mạnh có thể tu luyện tới, nhưng trong cả tỉ người ở trái đất, lại có bao nhiêu người có thể đạt tới đẳng cấp đó tính từ xa xưa tới nay? thế giới hiện đại bên ngoài khẳng định chưa từng thực sự tồn tại. ở zero nơi tôn sùng võ đạo, người người nhà nhà tu luyện, vậy mà dù thời kỳ huy hoàng nhất, cũng chưa từng sinh ra một vị thần a.

thứ được gọi là thần, âu cũng là từ bên ngoài tới, đám người như artemis, apollo cũng là tới từ một hành tinh gọi là olympus. olympus có bao nhiêu vị thần? theo ký ức của apollo, dương tuấn vũ cũng biết rằng họ chỉ có trên dưới 500 vị, đó không phải là tính ở một thời điểm mà là tích lũy suốt 3 tỷ năm lịch sử mới được. thời hưng thịnh nhất cũng chỉ có trên dưới 100 người.

hàng tỷ năm a! đây còn chưa nói tới hành tinh olympus có bán kính khoảng 30 triệu km. 30 triệu km có lớn không? không thể nói lớn, phải nói là cực lớn, kích thước olympus gấp trái đất của chúng ta 4700 lần, dân số cũng nhiều hơn 10.000 lần, tức khoảng 80.000 tỷ dân, với tổng số tài nguyên đủ để loài người khai thác trăm triệu năm cũng không hết. vậy cũng chỉ có khoảng 500 người đạt tới cảnh giới thần cấp. đây chính là xác suất quá nhỏ.

cũng không thể nói loài người quá kém cỏi. ngược lại, theo lịch sử, loài người nguyên thủy mới chính thức xuất hiện khoảng 100.000 năm trước, nhưng mới thống trị trái đất khoảng 3-4 nghìn năm, ý nói thời gian phát triển của chúng ta so với olympus chưa thấm vào đâu, chẳng khác nào so sánh một đứa con nít với một ông lão cả.

thần, là cấp độ dương tuấn vũ đã từng tiếp xúc qua, nhưng hắn rõ ràng chỉ mới nhìn thấy một chút da lông bên ngoài, chân chính sức mạnh còn chưa có được trải nghiệm. ai mà nghĩ tới, lần trải nghiệm đầu tiên lại là để hắn đối mặt với địch nhân.

mad sau một thoáng trêu đùa cũng không còn tỏ ra có hứng thú. áp lực từ hắn đột nhiên bùng nổ ra, không gian như bị khóa chặt lại, dương tuấn vũ nhận thấy thân hình đã bị giam cầm gắt gao, cảm giác chẳng khác nào một người còn sống sờ sờ bị người ta đổ xi măng đông cứng lại, ngay cả hít thở cũng không thông, thậm chí, dòng ki trong cơ thể hắn vậy mà cũng bị trì trệ lại tới mức gần như không vận chuyển, tim cũng chậm rãi ngừng đập giống như sinh mạng đã sắp đi đến phần cuối.

áp lực cực độ khủng khiếp!

mad khóe miệng hơi nhếch lên:

- không nhảy nhót như thằng hề nữa sao?


câu hỏi này hắn cũng chỉ là hỏi

cho vui, bởi vì hắn rất rõ, đối phương nào còn có khả năng mở miệng trả lời.

cạch cạch!

hắn chậm rãi bước từng bước tới gần con mồi, tay phải giơ lên, ma thần kiếm chẳng biết đã biến mất từ khi nào, chỉ thấy hắn tay không vạch vạch lên mặt đối phương.

theo từng đợt ngón tay xẹt qua, da mặt dương tuấn vũ bị cắt ra từng đạo vết thương sâu tới tận xương, ấy vậy mà máu không hề chảy ra, giống như đã cạn kiệt huyết dịch vậy, nhưng thật ra là không gian bị phong cấm, đừng nói là trọng lực có thể hay không làm máu chảy xuống, mọi lực lượng khác trong không gian này đều vô tác dụng. đây mới chính là không gian tù lung, còn thứ dương tuấn vũ từng sử dụng qua chỉ là chạm tới tầng đơn giản nhất của không gian lĩnh vực mà thôi.

cái chết của lafften khiến hắn biết được một chiêu này dương tuấn vũ có vẻ rất đắc ý, cho nên giờ phút này mới bày ra cho đối phương cơ hội trải nghiệm.

một đường lại một đường tới khi da mặt của đối phương đều bị cắt nát, mad mới dừng lại, tâm tình phai nhạt, bàn tay thoáng chống hạ xuống tới ngang ngực, thờ ơ đâm vào muốn lấy trái tim con mồi bóp nát.

dương tuấn vũ giờ phút này cũng không còn có cảm giác gì, tâm trí hắn theo thời gian đã sớm bị đối phương làm cho đông cứng, dù là siêu máy tính với thật nhiều tri thức như triệu cơ cũng chẳng thể hoạt động. vì thế, dù cho giờ phút này dương tuấn vũ bị mad bóp nát trái tim, hắn hay triệu cơ cũng không hề biết gì.

bàn tay mad rất dễ dàng phá đi lớp cơ nhục của một cao thủ cấp đế, xương sườn chưa chạm đã vỡ vụn, cảm nhận được một khối cứng chắc trái tim đã bất động, hắn khẽ bóp một chút.

- dừng tay!

răng rắc!

một thanh âm mang theo phẫn nộ đột nhiên quát lên, không gian tù lung nhất thời chấn động, mắt thường có thể thấy được nó đang nứt ra từng đạo vết nứt lan tràn ra bốn phía.

- ồ!

mad không quá để ý không gian lĩnh vực của mình bị công kích có xu hướng bị công phá, ngược lại thứ làm hắn ngạc nhiên ồ lên chính là việc trái tim của một tên nho nhỏ cấp đế vậy mà không bị hắn bóp nát.

- có chút ý tứ.

mad khẽ nhếch miệng, mặc kệ bên ngoài đang thế nào, hắn tăng thêm lực, lại một lần nữa bóp xuống.

lần này quả thực khiến trái tim nọ bị ép xuống một chút, nhưng hiển nhiên nhiêu đó cũng không khiến nó thực sự bị tổn thương.


lông mày nhướng lên, mad không chờ đợi, lại một lần bóp xuống, lần này hắn thực sự dùng sức, lực lượng này hoàn toàn đã vượt ra khỏi sức mạnh đế cấp, đạt tới bán thần, đừng nói là một trái tim làm từ cơ thịt mà thành, nó đủ khiến một ngọn núi bị nghiền thành bụi, mọi hợp kim đều bị nát bấy, thậm chí vốn cực kỳ cứng cáp như tinh hạch cấp s cũng phải tan vỡ.

ấy thế mà, một màn xuất hiện để mad có chút không quá tin tưởng. thứ này vậy mà không cách nào phá vỡ. trái tim kia nhìn qua chỉ bị nén thêm một chút, mạch máu nhìn mỏng manh dày đặc xung quanh cũng không hề vỡ nát như trong tưởng tượng.

- đây là thứ đồ gì?

mad giật mình, dùng lực cố kéo thứ này ra ngoài đã tận mắt nhìn một chút, nhưng chẳng hiểu sao, trái tim nhìn qua rất biến thái, vậy mà mạch máu níu giữ nó trong lồng ngực độ bền chắc cũng thật đáng sợ. hắn đặc biệt ra sức mà kéo, đến mức chính tay mình còn nổi lên từng sợi gân xanh, vậy mà cũng không thể kéo nó ra ngoài.

mad giận dữ, đôi mắt tĩnh lặng cũng nổi lên đầy tia máu, toàn thân từng luồng ki như giao long bạo phá mà ra, nhưng còn không đợi hắn tiếp tục làm bậy, một đạo kinh khủng khí tức mang theo hàn khí đã lao thẳng tới đầu hắn, nơi khí tức này đi qua, không gian vậy mà bị đông cứng. sự đông cứng này không giống không gian tù lung một loại kỹ xảo, ngược lại là chân chính đông cứng vì nhiệt độ quá mức rét lạnh. nhiệt độ gì mà có thể khiến không gian cũng bị đông cứng? đây rõ ràng đã không phải là nhiệt độ mà con người hiện tại có thể đo đạt được. nếu rơi xuống biển sợ là có thể lập tức khiến một nửa biển đông bị đóng băng chứ không nói chơi.

sức mạnh như thế giết tới khiến mad lập tức phải đổi mục tiêu, bàn tay buông tha trái tim kỳ quái kia, vội vàng rút ra khỏi lồng ngực dương tuấn vũ, đồng thời xuất ra ma thần kiếm vung lên đỡ lại.

rầm!!!

bịch bịch bịch!

mad vậy mà lùi lại mấy bước mới đứng vững được, ma thần kiếm còn tiếp tục phát ra từng tiếng ong ong, bàn tay hắn cũng thoáng tê đi một chút, không biết vì bị lực lượng quá mạnh làm run lên, hay do nhiệt độ âm hàn đáng sợ kia làm cho tê buốt.

- hừ!

một tiếng hừ lạnh vang lên, mad quay sang nhìn lại, chỉ là vừa nhìn, con ngươi nhất thời co lại.

- ngươi là ai? sao lại muốn can thiệp vào chuyện của ta?

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện