Mad thực ra là đang chơi đùa đối phương.
nguyên bản hắn không cần hấp thu tinh huyết của người khác để nâng cao thực lực mình. minh chứng chính là thời điểm ban đầu hắn đã có thể dễ dàng chặn lại được một chiêu ám sát của dương tuấn vũ.
một cao thủ ám sát đương nhiên chiêu số lợi hại nhất chính là một đòn công kích đầu tiên, nếu thất bại, coi như sau đó cố gắng tới đâu, xác xuất xử lý con mồi đều giảm đi quá nửa.
mặc dù nhìn qua người này thân thủ và chiêu số thật nhiều, nhưng vẫn là đẳng cấp chênh lệch đã rất xa.
phí công sức diễn trò nhiều như vậy, đơn giản là vì muốn để đối phương nuôi hy vọng rồi sau đó hắn từ từ đánh nát, nhìn vẻ mặt tuyệt vọng ấy, trong lòng hắn sinh ra cảm giác rất khoan khoái.
nhưng chơi mãi thứ gì rồi cũng sẽ chán, cảm giác không thú vị đã tới, mad lắc lắc cái cổ, chậm rãi vung tay lên đâm về phía khoảng không bên phải một kiếm, không gian lập tức rách ra, lộ ra một thân ảnh đang vô cùng chật vật đón đỡ kiếm quang.
dương tuấn vũ rất giật mình, đối phương ra tay nhìn thì chậm, nhưng kiếm quang lại bay đi với tốc độ quá nhanh, hắn dù đã toàn lực chú ý vẫn là suýt nữa bị nó cắt trúng. may mắn trong khoảnh khắc, hắn sử dụng vạn địch bất xâm, độc long thương xoáy thành một vòng bảo hộ, nhất thời làm kiếm quang hung hiểm trật đi, tốc độ như chớp tiếp tục tàn phá không gian nơi nó đi qua.
mặc dù tránh được, nhưng không gian bị phá quá mức cường bạo khiến dương tuấn vũ không thể tiếp tục trốn trong không gian nơi này, bất đắc dĩ phải hiện thân, vừa xuất hiện, một cảm giác nguy hiểm cực độ ập tới, một kiếm tiếp một kiếm được mad chém về phía hắn.
dương tuấn vũ vận lực toàn thân, cố gắng tránh né, nhìn qua cực kỳ chật vật, thoáng chốc trên người giáp hộ thể làm từ ki đều đã sớm bị cắt nát, máu đỏ khắp nơi vung ra tung tóe.
mad con ngươi hơi động, kẻ này sức mạnh có chút yếu, nhưng thân pháp ngược lại không tệ, vậy mà có thể tránh đi mấy chiêu kiếm của hắn. nghĩ tới đây, hắn hít sâu một hơi, tinh huyết từ dương tuấn vũ bị hắn cấp tốc bị hút về.
cảm giác trong cơ thể ki vậy mà theo vết thương bị hút đi ra, dương tuấn vũ thầm hô hỏng bét, như vậy còn đánh thế nào? năng lực của tên này quá tà môn đi.
tà môn mặc kệ tà môn, hắn hiện tại chẳng thể yêu cầu đối phương ngừng lại, thời gian khiếp sợ đối phương không bằng cố gắng tìm biện pháp thoát thân.
chỉ là hắn không phải không nghĩ, ngược lại bắt đầu dần nhận ra đối phương sợ rằng đã đạt tới cấp độ bán thần, thậm chí hiện tại nói thần cấp hắn cũng không phản đối.
từ đế cấp trở xuống, dương tuấn vũ đã trải qua nên biết rõ, cách biệt giữa các cấp độ mặc dù lớn nhưng còn chưa tới mức vô phương khiêu chiến vượt cấp. thậm chí dù không thể thắng, ít nhất dựa vào một số thủ đoạn còn có thể chạy thoát thân. nhưng trên đế cấp nhìn qua, dù chỉ là bán thần chứ chưa nói tới thần chân chính, sức mạnh chênh lệch sợ rằng như trời với đất.
vương, đế, lịch sử ngàn năm đều có người dám xưng qua, nhưng thử hỏi xem, có ai dám vỗ ngực dám nói mình là thần?
thần linh a, đó là phạm trù chỉ có trong các câu truyện hư cấu, nó đã không đơn thuần là một danh xưng phong hào của một người, ít nhất cũng trở thành tín ngưỡng được người người thờ phụng. thậm chí, những người không theo tín ngưỡng, không thờ phụng vị thần linh này, nhưng cũng không ai dám khinh nhờn với thần.
vì thế, dù cho thần cũng là cấp độ sức mạnh có thể tu luyện tới, nhưng trong cả tỉ người ở trái đất, lại có bao nhiêu người có thể đạt tới đẳng cấp đó tính từ xa xưa tới nay? thế giới hiện đại bên ngoài khẳng định chưa từng thực sự tồn tại. ở zero nơi tôn sùng võ đạo, người người nhà nhà tu luyện, vậy mà dù thời kỳ huy hoàng nhất, cũng chưa từng sinh ra một vị thần a.
thứ được gọi là thần, âu cũng là từ bên ngoài tới, đám người như artemis, apollo cũng là tới từ một hành tinh gọi là olympus. olympus có bao nhiêu vị thần? theo ký ức của apollo, dương tuấn vũ cũng biết rằng họ chỉ có trên dưới 500 vị, đó không phải là tính ở một thời điểm mà là tích lũy suốt 3 tỷ năm lịch sử mới được. thời hưng thịnh nhất cũng chỉ có trên dưới 100 người.
hàng tỷ năm a! đây còn chưa nói tới hành tinh olympus có bán kính khoảng 30 triệu km. 30 triệu km có lớn không? không thể nói lớn, phải nói là cực lớn, kích thước olympus gấp trái đất của chúng ta 4700 lần, dân số cũng nhiều hơn 10.000 lần, tức khoảng 80.000 tỷ dân, với tổng số tài nguyên đủ để loài người khai thác trăm triệu năm cũng không hết. vậy cũng chỉ có khoảng 500 người đạt tới cảnh giới thần cấp. đây chính là xác suất quá nhỏ.
cũng không thể nói loài người quá kém cỏi. ngược lại, theo lịch sử, loài người nguyên thủy mới chính thức xuất hiện khoảng 100.000 năm trước, nhưng mới thống trị trái đất khoảng 3-4 nghìn năm, ý nói thời gian phát triển của chúng ta so với olympus chưa thấm vào đâu, chẳng khác nào so sánh một đứa con nít với một ông lão cả.
thần, là cấp độ dương tuấn vũ đã từng tiếp xúc qua, nhưng hắn rõ ràng chỉ mới nhìn thấy một chút da lông bên ngoài, chân chính sức mạnh còn chưa có được trải nghiệm. ai mà nghĩ tới, lần trải nghiệm đầu tiên lại là để hắn đối mặt với địch nhân.
mad sau một thoáng trêu đùa cũng không còn tỏ ra có hứng thú. áp lực từ hắn đột nhiên bùng nổ ra, không gian như bị khóa chặt lại, dương tuấn vũ nhận thấy thân hình đã bị giam cầm gắt gao, cảm giác chẳng khác nào một người còn sống sờ sờ bị người ta đổ xi măng đông cứng lại, ngay cả hít thở cũng không thông, thậm chí, dòng ki trong cơ thể hắn vậy mà cũng bị trì trệ lại tới mức gần như không vận chuyển, tim cũng chậm rãi ngừng đập giống như sinh mạng đã sắp đi đến phần cuối.
áp lực cực độ khủng khiếp!
mad khóe miệng hơi nhếch lên:
- không nhảy nhót như thằng hề nữa sao?
câu hỏi này hắn cũng chỉ là hỏi