Sau khi hoàn thành các công đoạn phân chia tỉ lệ hợp kim một cách hoàn mĩ nhất, dương tuấn vũ cắn răng lấy ra ba khối rắn màu đen, trắng, đỏ. ai đã từng sử dụng ki đều có thể cảm nhận bên trong chúng lưu trữ một nguồn năng lượng rất lớn.
tinh hạch mặc dù rất quý, giá mỗi viên cấp độ 7-8 này cũng phải lên tới cả triệu tinh thạch.
vậy mà giờ đây hắn chỉ thoáng suy nghĩ một chút rồi không một chút do dự cắt đôi các khối cầu này ném chúng vào hỗn hợp hợp kim nóng chảy đã được chia sẵn thành hai phần một lớn để rèn đại đao, một nhỏ để rèn kiếm nhật, trong đó khối đen- trắng được chia vào kiếm, khối đen-đỏ được chia vào đao.
hỗn hợp này lập tức xảy ra biến hóa, các dòng lôi điện cùng với các đường vân màu trắng đỏ hòa lẫn, đan xen vào nhau, thi thoảng còn nghe thấy tiếng sét rẹt rẹt, tiếng gió rít, tiếng lách tách của lửa cháy.
dương tuấn vũ thấy các nguồn năng lượng này không bài xích nhau, cũng không phá hủy kết cấu mềm dẻo của hợp kim mà bện chặt vào nhau thì rất vui mừng.
mồ hôi trán toát ra hắn cũng không dám lau, đôi mắt đầy tơ máu do đã hơn hai tháng chưa ngủ được mấy tiếng, tuy vậy tinh thần hắn ngược lại đang rất phấn chấn.
hỗn hợp nóng chảy khi đã đủ nhiệt và thời gian liền được hắn đổ vào khuôn được chuẩn bị từ trước.
lấy hai thanh vũ khí thô ra khỏi khuôn, dương tuấn vũ lại tiếp tục cho vào lò rèn rồi miệng nhẩm đếm từng giây.
- chính lúc này!
hắn hai tay rút hai thanh rồi đồng thời nhúng thẳng vào thùng nước chứa dung dịch pha từ trước, loại dung dịch thần bí này có tác dụng phủ lên vũ khí một lớp vật liệu kì dị, loại vật liệu này không thấm nước, không bị oxy hóa và đặc biệt nhất là tính năng làm giảm sức gió, giảm tiếng động khi sử dụng. có thể nói, với hai loại vũ khí này, nếu làm thành công, rin sẽ trở thành một sát thủ lợi hại hơn.
cứ lặp đi lặp lại quy trình này một số lần nhất định, cuối cùng khi thanh kiếm và đại đao lấp lánh ánh sáng tương ứng với tính chất các loại tinh hạch hắn mới dừng lại chuyển sang giai đoạn tạo hình.
một thanh katana lưỡi sáng loáng, chuôi kiếm dùng gân đại bàng bạch biến cuốn chặt theo kiểu truyền thống. vỏ đao màu trắng bạc, tinh khiết, được hắn vẽ tạo hình thành các nụ hoa mai xinh xắn, nhìn nó không quá hoa mỹ nhưng rất tinh tế, thanh thoát, vô cùng phù hợp với khí chất của một cô gái xinh đẹp như rin.
đại đao dài tới 160cm, gần bằng chiều cao của rin, nếu cô đeo nó lên lưng thì có lẽ nhìn nó tương đương người cô. hắn mới đầu định làm một thanh đao có kích cỡ bình thường, nhưng rin nhất quyết muốn dùng đại đao thật lớn làm hắn đành cắn răng làm. chỉ có điều, khi nhìn thanh đao này ra đời, hắn chợt cảm thấy nó đích thị phải lớn mới thể hiện được hết uy thế của mình.
đại đao được khắc hình, ừm, đúng hơn là một bức tranh phong thủy, có trời đất, có núi sông, có các đình viện phong cách nhật bản. gì không dám chắc, nhưng dương tuấn vũ tin khả năng tạo hình và hoàn thiện sản phẩm nghệ thuật hắn tuyệt không kém các nhà thiết kế hàng đầu.
cảm nhận được sức mạnh phát ra của hai thanh vũ khí, lớn tới mức hắn đút kiếm vào bao, cuốn đại đao bằng vải nhưng vẫn không che giấu được khí tức vượt xa phàm binh, áp đảo chiến tướng, dương tuấn vũ không khỏi mừng rỡ. tuy vậy, thứ năng lượng này đang lúc yếu lúc mạnh, đây là dấu hiệu của khí linh hình thành, chúng muốn thoát khỏi sự khống chế của thợ rèn.
chỉ tới khi, rin dùng máu của mình tế kiếm, lập lên huyết thệ thì mới khiến khí tức nó ổn định, khi đó cấp bậc thống lĩnh lộ ra là hạ phẩm hay trung phẩm? thực sự khiến người ta mong chờ.
dương tuấn vũ sau khi hoàn thành hai thanh vũ khí cũng không dám nghỉ ngơi. hắn nhìn về phía giá treo vũ khí rồi tiến lại gần.
độc long thương bị sứt mẻ rất nặng, khí tức suy nhược không ít, mặc dù khí linh vẫn rất dữ dằn, nhưng tâm linh tương thông, hắn có thể nhận ra độc long rất khó chịu.
- ồ?
hắn vừa cầm lên tay, độc long như phát ra tín hiệu khẩn cầu hướng về 3 nửa tinh hạch đang nằm trong khu nguyên liệu. trong đầu lập tức hiện lên mảnh ký ức ngày độc long thương ra đời, khi đó nó đã tham lam hút khô các nguyên liệu còn thừa xung quanh khiến khí tức bản thân lớn mạnh lên không ít. tuy vậy, dương tuấn vũ không dám cho nó đi ăn cắp năng lượng bừa bãi, bởi vì nếu để cao thủ nào nhìn thấy hắn sẽ gặp phiền phức lớn. một ngọn thương có thể tự thăng cấp sẽ khiến cao thủ cấp bậc nào cũng đỏ mắt. vì vậy, hắn liền phong bế lại tính chất này của độc long làm khí linh của nó rất bất mãn.
lần này thương thế của nó quá nặng, không biết khi nào sẽ bị gẫy đôi, dương tuấn vũ định cho vào lò rèn lại, nhưng dường như độc long thôi thúc hắn làm cách khác.
chần chừ một chút, hắn cắt một giọt máu nhỏ vào viên hắc thạch ở mắt rồng, miệng lẩm nhẩm mấy câu chú ngữ kỳ lạ. con mắt duy nhất đột nhiên khẽ lóe lên, sáng bóng hơn theo đó niềm khao khát chiếm hữu ba khối tinh hạch càng tăng mạnh.
dương tuấn vũ cuối cùng cũng không làm theo trình tự rèn sửa chữa, hắn đâm mũi thương vào khối hỏa tinh thạch.
phần lõi màu đỏ sáng rực của nó rất nhanh tối đi, rồi tiếp tục lan ra toàn bộ.
- rắc! rắc! bụp!
khối tinh thạch chứa đầy năng lượng hỏa hệ cuồng bạo nháy mắt bị hút sạch, vỡ tan thành bụi phấn.
hai khối còn lại rất nhanh hóa kiếp giống hỏa tinh thạch, nhưng giờ hắn không có tâm trí để ý tới mấy thứ này, đôi mắt trầm trọng nhíu lại nhìn thương tích trên cây thương bằng mắt thường đang lành lặn lại.
- cái này... sao nó giống như thực thể sống vậy?
dương tuấn vũ nuốt ực một ngụm, đôi mắt mở lớn kinh ngạc thốt lên.
- đây chính là sự đáng sợ của loại thần binh có khả năng nuốt chửng và chuyển hóa năng lượng của nguyên liệu khác thành của mình. anh sở hữu nó còn kinh ngạc vậy, nếu để người khác nhìn thấy chắc chắn sẽ tạo thành phiền phức không nhỏ.
- ừ. khả năng kinh người này tốt nhất nên lén lút mà làm.
- ồ? vẫn chưa thỏa mãn?
hắn nhướng mày, khí