- Ngươi...
Mục Chinh nổi trận lôi đình, hắn chưa bao giờ bị người ta nhục nhã như vậy, giận dữ xông lên.
Đột nhiên một lực lượng vô hình trói chặt hắn, thân thể cứng lại..
Trần Thiến Vũ đang chuẩn bị nghênh chiến cũng biến sắc, cảm thấy nguyên lực của mình bị kìm chế.
Lý Vân Tiêu nhìn qua hai người, nói:
- Chiến hạm đều không thể điều khiển tự động, các ngươi đừng làm rộn, lực lượng áp chế ở đây rất mạnh đấy.
Mục Chinh lúc này mới hừ hừ, vẻ mặt nộ khí không tiêu.
Lý Vân Tiêu nói:
- Xem lực lượng áp chế ở nơi này, người Vô Tình Tông bị truyền tống tới đây sẽ trôi xuôi dòng, rất khó phản kháng. Cho dù có thi cốt cũng sẽ trôi tới cuối cùng.
Mấy người đứng trên chiến hạm nhìn qua, Đường sông mặc dù tối nhưng rất rộng rãi, mặc dù là chiến hạm cửu giai đang tiến lên cũng không có cản trở gì cả.
Cứ như vậy xuôi dòng không biết bao lâu, con sông giống như không có giới ạn, tất cả mọi người không nhịn được, không đến mức vĩnh viễn phiêu lưu như vậy chứ?
Mấy canh giờ sao, đột nhiên Viên Cao Hàn khẽ giật mình, quát:
- Cẩn thận một chút, có tình huống!
Sắc mặt hắn ngưng trọng hơn, nói:
- Dưới dòng sông đã xuất hiện thi cốt. Trừ xương người ra còn có thú cốt, đểu là tồn tại cường đại.
Mục Chinh nao nao, thần sắc hồ nghi nhìn qua Viên Cao Hàn vài lần.
Lý Vân Tiêu nói:
- Chất nước nơi này khác thường, thi cốt có thể bảo tồn tới hiện tại không bị phân hủy, tự nhiên là tồn tại cường đại, không biết bọn họ chết thế nào?
Mấy người bắt đầu cảnh giác, nhìn chằm chằm vào bên ngoài chiến hạm, không dám phân thần.
Viên Cao Hàn lăng không một trảo vào mặt nước, lập tức dưới mặt nước có một thi hài bay lên.
Trong lòng Mục Chinh hoảng hốt, khó có thể tin nhìn qua Viên Cao Hàn, hắn giờ phút này mới tin đối phương xác thực có thể dò xét đáy sông.
Thi hài kia là động vật biển, mang theo cái đuôi, trên người còn có lân phiến bao phủ, không có tổn thương.
Thân hình ngâm trong nước sông nên bành trướng thật lớn.
Đồng tử Lý Vân Tiêu co rụt lại, nhìn chằm chằm vào thi hài nói:
- Kỳ quái, trên người không có bất kỳ tổn thương, bệnh phù lợi hại, nhưng làn da này...
Ở nơi lân phiến không bao phủ tới, trên làn da xuất hiện vết rạn dài hẹp giống như cái mạng nhện, da đầu người ta run lên lợi hại.
Lý Vân Tiêu nói:
- Cao Hàn huynh, ngươi có thể nhìn ra động vật biển này chết như thế nào không?
Viên Cao Hàn xem xét tường tận một hồi, mới nói ra suy nghĩ trong lòng:
- Hẳn là bị rút sạch nước trong người, làn da cả thân thể nứt nẻ ra, cho đến sau khi chết rơi vào mặt nước, lúc này mới sưng phù thành bộ dáng này.
- Rút sạch nước trong người? Chung quanh đều là nước, chỉ sợ rất khó đấy!
Lý Vân Tiêu rung động cả kinh, trong mắt mang theo sợ hãi.
Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào thi hài hồi lâu, nói:
- Có một loại biện pháp có thể làm được, chẳng lẽ là vật kia?
Đột nhiên thân thể Viên Cao Hàn run lên, ngẩng đầu nói:
- Ngươi nói là... Thái cổ cương phong?
Năm đó hai người bọn họ ở vực ngoại tinh không, trong kết giới phong ấn có thái cổ cương phong thủ hộ, hơn nữa cương phong hóa linh thành một con cá sấu.
Lý Vân Tiêu nói:
- Đúng vậy. Có thể ở nơi ẩm ướt thế này rút sạch nước, thái cổ cương phong có khả năng nhất. Nếu thật sự là thứ này, lần này đi có khả năng là một hồi tạo hóa.
Vừa dứt lời, đột nhiên chiến hạm rung động kịch liệt.
Kết giới phòng ngự chấn động, không ngừng vặn vẹo.
Thân hạm bị lực lượng nào đó nâng lên, trực tiếp rời khỏi mặt sông, bị cuốn đi.
Viên Cao Hàn giật mình nhìn qua cương phong mãnh liệt bên ngoài kết giới, nói:
- Chẳng lẽ thật sự là cương phong lực từ thái cổ lưu lại.
Lý Vân Tiêu nói:
- Hơn phân nửa không giả, mọi người cẩn thận một chút!
Hắn xuất thiên chùy ra đập mạnh một cái.
Oanh!
Một đạo lôi đình hóa rồng bay đi, đánh thẳng vào cương phong.
Thân thể lôi long làm cương phong vặn vẹo, "Ba" một tiếng bị xoắn nát bấy, vô số ánh sáng màu xanh tản ra, biến mất không thấy gì nữa.
Cương phong dường như có linh, bị một kích này chọc giận, truyền ra tiếng gào rú dữ dội.
Sau đó sức gió ngưng tụ thành hình, hóa thành một nửa thân hình cự linh, hai tay giơ lên cao nện xuống.
Bành!
Kết giới chiến hạm nổ nát, cả thân hạm vỡ vụn ra, rất nhiều cấu kiện bắn ra ngoài.
Ầm ầm!
Vô số