Nam nhân áo đen cười khẩy nói:
- Đương nhiên đều quan trọng, bây giờ ta nhanh chóng tiễn ngươi về tây thiên thì vẫn có thể kịp thời lĩnh ngộ quy tắc, vừa giành chiến thắn, vừa có cá vừa có tay gấu, tại sao không lam?
Nam nhân áo đen nhanh chóng lắc người vọt tới trước, nắm chặt từng giây từng phút đánh bại đối phương để rảnh rang cảm ngộ quy tắc.
Nam nhân áo xám tức hộc máu, bị thương nặng thế này gã biết mình không hy vọng thắng, hét to:
- Hữu Cầm Phi đại nhân, đối thủ tồi tệ vô sỉ, dùng thủ đoạn lừa gạt để thắng! Thế này thắng không đẹp!
Hữu Cầm Phi nhìn nam nhân áo xám:
- Đã lên đài vũ quyết thì có thể dùng mọi thủ đoạn, lừa gạt không tính phạm quy.
Lòng nam nhân áo xám chìm xuống, mặt xám như tro tàn, cắn răng nói:
- Ta nhận thua.
Nam nhân áo đen mắt lóe tia âm trầm, thế công chưởng không ngừng ngược lại tăng thêm vài phần nguyên lực. Nam nhân áo đen biết hai người đã hoàn toàn kết thù, cách tốt nhất là tiễn đối phương lên trời.
Nam nhân áo xám hoảng hốt, hiểu ngay đối phương muốn giết người.
Nam nhân áo xám tức giận quát:
- Ngươi . . . Ta có làm quỷ cũng không tha cho ngươi!
Nam nhân áo xám đang kích phát đan điền liều mạng thì đột nhiên một lực lượng linh áp vô hình hiện ra giữa hai người. Chưởng của nam nhân áo đen bị ức chế không thể tiến lên nửa phần.
Hữu Cầm Phi mặt không biểu tình nói:
- Đối phương đã nhận thua thì đừng xuống tay giết người, muốn giải quyết ân oán cá nhân xin mời ra ngoài đảo.
Hữu Cầm Phi ngẩng đầu tuyên bố:
- Hồ Ngọc Cung thắng, thăng cấp.
Nam nhân áo đen mắt lóe tia sáng buồn bực, tiếc nuối. Lần này không thể giết chết đối phương, e rằng sẽ là kẻ thù sinh tử suốt đời.
Nam nhân áo xám độc ác lườm nam nhân áo đen, gã lao ra ngoài đảo trở về tông môn của mình.
Hồ Ngọc Cung tiếp tục ở trên đảo, khoanh chân ngồi cảm ngộ quy tắc đầy trơiè. Hồ Ngọc Cung không dám cảm ngộ lĩnh ngộ, sợ bị nam nhân áo xám trở về tập kích.
Hữu Cầm Phi không đuổi Hồ Ngọc Cung đi, cao giọng quát:
- Có bằng hữu đột phá đỉnh cửu giai là chuyện đáng vui đáng mừng. Quy tắc đại đạo chu mà vận chuyển, cơ hội hiếm có. Chờ vị bằng hữu này hoàn toàn đột phá rồi tiếp tục vũ quyết.
Dù là ba người Thiên Tiệm Nhai cũng nhắm mắt lại, cảm ngộ quy tắc, chỉ cảm thấy được ích lợi không nhỏ.
Trên bầu trời khu vực biển, một đám vũ giả người nổi lên ánh sáng đột phá, ai nấy mừng rỡ như điên. Những người chưa đột phá thì lòng sốt ruột, cơ hội tuyệt thế như vậy nếu không thể đột phá thì đường vũ đạo cũng đến tận cùng.
Hồi lâu sau phù văn quy tắc đầy trời giảm dần, từ từ tan biến.
Chỉ còn lại quanh cơ khôi di động lấp lóe phù quang, mọi người tỉnh táo lại từ trong nhập định, hâm mộ nhìn cơ khôi di động.
Cường giả các đại tông phái mở mắt ra, trừ ích lợi cơ duyên cảm ngộ đỉnh quy tắc ra đa phần giật mình, mờ mịt.
Hữu Cầm Phi vẻ mặt giật mình kêu lên:
- Hai vị đại nhân, lúc các người đột phá đỉnh cửu tinh thì quá trình cảm ngộ quy tắc kéo dài bao lâu?
Ông Dương Vũ mở hai mắt ra, suy ngẫm nói:
- Chỉ khoảng một phần năm lần này.
Vương Thiên Lộ gật đầu, nói:
- Ta cũng chỉ được một phần năm.
Hữu Cầm Phi giật mình nói:
- Vậy đúng rồi, lão phu cũng vậy. Vị bằng hữu này đột phá tác động lực lượng quy tắc vì sao kéo dài lâu hơn chúng ta gấp năm lần?
Cường giả đỉnh cửu tinh trên đại lục là lông phượng và sừng lân, dù đột phá cũng hơn phân nửa ở trong mật thất, sợ bị người phát hiện, quấy rầy nên ít khi biết trạng thái người khác đột phá.
Ba người nói chuyện không cố ý che giấu. Mấy cường giả đỉnh cửu tinh quanh đảo La Phù đều biến sắc mặt, vì thời gian bọn họ cảm ngộ cũng chỉ bằng một phần năm.
Thời gian đột phá một phần năm mới là trạng thái bình thường, Lý Vân Tiêu đột phá lần này tuyệt đối không bình thường!
Ông Dương Vũ nói:
- Thời gian lĩnh ngộ gấp năm lần chúng ta, vị bằng hữu này thật may mắn.
Trong giọng nói tràn đầy hâm mộ.
Trong mắt người thường có lẽ đỉnh cửu tinh là đỉnh thế giới, cực