- Đi?
Ánh mắt Kỳ Thắng Phong lạnh lẽo, nói:
- Trong cái khe này chắc chắn có bí mật, không giải khai ta không an tâm đi được, ngươi có được nghê hồng nguyên thạch, trái tim có khảm hồng thạch, hơn nữa đạt được Ma Chủ ma nguyên, tu luyện ma công, ngươi là người hữu duyên với ma cực, không bằng lưu lại với ta đi vào tìm tòi bí mật.
Lý Vân Tiêu cũng ngạc nhiên muốn tìm tung tích Nguyên Đức, nhân tiện nói:
- Tốt, sẽ đi cùng với đại nhân, cũng dễ chiếu ứng lẫn nhau.
Kỳ Thắng Phong suy nghĩ một chút, nói:
- Nghê hồng ma kiếm này có thể chuyển nhượng cho ta không, ngươi có thể tùy tiện ra giá, ta có thể làm gì đó cũng không chừng.
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
- Tạm thời không có ý định bỏ đi, nếu lúc nào không muốn sẽ đưa cho đại nhân.
- Ai!
Kỳ Thắng Phong thở dài một tiếng, dường như cảm thán vì sao mình không có vận may như vậy, hắn vừa hâm mộ lại ghen ghét Lý Vân Tiêu.
Hai người bọn họ đều là thuật luyện sư đỉnh phong, thần thức mạnh thiên hạ hiếm thấy, hơn nữa hắn có diệu pháp linh mục, Nguyên Đức muốn che dấu là không thể nào.
Hai người tìm kiếm khắp nơi, tìm khắp các nơi hẻo lánh trong không gian nhung chẳng tìm thấy cái gì.
Kỳ Thắng Phong cau mày nói:
- Làm sao có thể? Không có khả năng đột nhiên biến mất, cũng không có khả năng đột nhiên xuất hiện, chẳng lẽ...
Đột nhiên Lý Vân Tiêu kêu lên:
- Chẳng lẽ...
Hai người nhìn nhau, dường như đã tìm được đáp án, giật mình nhìn qua Ma giới kết giới.
Hiện tại cách giải thích duy nhất chính là Nguyên Đức trực tiếp trốn vào trong kết giới, nhưng mà kết quả này còn nhỏ hơn đột nhiên biến mất...
- Không có khả năng, không có khả năng!
Kỳ Thắng Phong lắc đầu liên tục, nói:
- Nếu hắn có thực lực trốn vào Ma giới không chết, hắn sẽ không bị ta và ngươi đánh bại.
Lý Vân Tiêu một tay sờ cằm, trầm tư nói:
- Có lẽ không phải dựa vào thực lực trốn vào, có bí thuật mà chúng ta không biết thì sao?
Sắc mặt Kỳ Thắng Phong trở nên ngưng trọng lên, vươn tay chạm vào kết giới, bàn tay còn cách kết giới nửa tấc nhưng không dám chạm vào.
- Ngươi nói hắn có bí thuật mở kết giới Ma giới sao? Ha ha, suy đoán này thật đáng sợ!
Kỳ Thắng Phong vẫn lắc đầu, cũng không tin.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta cũng không tin, nhưng hắn biến mất và đột nhiên xuất hiện không có chút dấu hiệu nào cả,. như vậy chỉ có một cách giải thích...
Kết giới bên kia tràn ngập ma khí, hai người đứng trong đó cảm giác rất thoải mái.
Đặc biệt là Lý Vân Tiêu, hắn dốc toàn lực hấp thu ma khí vào trong người.
Kỳ Thắng Phong duỗi một ngón tay ra chạm vào giới lực, ngón tay bị giới lực ăn mòn nhanh chóng.
Xác nhận giới lực không thể phá, Kỳ Thắng Phong thở dài, thu hồi ngón tay lại, tụ tập ma khí chữa trị ngón tay vừa bị ăn mòn.
Lý Vân Tiêu nói:
- Nếu như giới lực xác thực không gì phá nổi, vấn đề nằm ở thông đạo. Dù sao Nguyên Đức đột nhiên biến mất chỉ có nằm ở đây, lúc trước trong thiên uyên hắn bị đánh như thế cũng không có biến mất.
- Ân, ta cũng nghĩ như vậy.
Kỳ Thắng Phong vung tay lên, ma nguyên tỏa hiện ra trên cánh tay, nó bay ra sau đó lan tràn như mạng nhện.
Lý Vân Tiêu nhìn thấy nơi xiềng xích đi qua ma khí tránh đi.
- Ân?
Đột nhiên Kỳ Thắng Phong mở mắt ra nhìn qua xa xa, chỉ thấy ma nguyên tỏa một khu vực, ma khí tan hết, dần dần xuất hiện tinh vân tỏa ra hào quang sáng ngời.
- Thông đạo?
Lý Vân Tiêu cũng cả kinh, trong cổ ma tỉnh này còn chứa một thông đạo khác.
- Hừ, quả nhiên có vấn đề!
Kỳ Thắng Phong thu hồi ma nguyên tỏa lại.
Sau khi ma nguyên tỏa biến mất, ma khí rót đầy vào, nhanh chóng che lắp lối đi lại.
Hai người nhanh chóng tiến lên phía trước, nếu không phải biết nơi này có thông đạo, như vậy bọn họ sẽ không dám làm bậy.
Kỳ Thắng Phong nói:
- Có muốn vào xem một chút không?
Lý Vân Tiêu nói:
- Vào đi thôi, nếu Nguyên Đức có thể đi vào, chúng ta tự nhiên cũng có thể.
- Ân!
Kỳ Thắng Phong ứng một tiếng, thầm nghĩ mình quá cẩn thận rồi, gan dạ sáng suốt không bằng nam tử này, cảm thấy xấu hổ, lập tức tiến vào bên trong.
Vừa vào bên trong lại cảm thấy ma khí đậm đặc bao phủ chung quanh, nồng độ cao hơn bên ngoài vài chục lần.
Ma khí mạnh như thế ẩn giấu