- Xảy ra chuyện gì? !
Trong đầu hắn cảm giác kinh ngạc, Lỗ Thông Tử sau khi mang mặt nạ vào, thực lực dường như tăng lên mấy lần mạnh, bản thân mình không cách nào chống lại.
Sau khi hắn bị đánh bay, hỏa diễm chung quanh từ từ suy yếu.
Đột nhiên một đạo tia sáng bạc từ trên trời quét xuống, nó mở hỏa diễm ra hai bên.
Lý Vân Tiêu đứng vững thân hình, lại quá sợ hãi, ngân quan kia là một cái giản dài, toàn thân tỏa sáng màu bạc, hoàn toàn giống như kim giản, chỉ có màu sắc khác nhau mà thôi.
Trong đầu hắn xuất hiện hai cái tên này.
- Đế đồ, di thế!
Nhưng đã không có thời gian suy nghĩ, ngân giản bắn ra khí thế kinh thiên đông địa, lực lượng có thể đánh nát thiên địa.
Lý Vân Tiêu nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, mấy đạo ấn quyết đánh vào trong hư không.
Một đạo linh quang ngăn cản trước mặt Lý Vân Tiêu, chính là thần sát cự linh, trận quang đầy trời đang khởi động, rất nhiều linh khí rơi xuống rót vào thân thể Lý Vân Tiêu.
Thần sát cự linh chém xuống một đao, trực tiếp chém nát bầu trời, chém vào trên ngân giản sinh ra ánh sáng chói mắt bắn ra bốn phía.
Lỗ Thông Tử kinh sợ không thôi, nội tâm đã sinh ra một tia sợ hãi với thần sát cự linh, hắn lăng không thuấn di, ngân giản bị đánh bay, hắn bay đi tiếp lấy ngân giản, song giản hợp lại với nhau.
Một kim một ngân song sắc quang tỏa sáng.
Ầm ầm!
Thần sát cự linh lại động đao chém một cái, thần đao lại vỡ ra, hóa thành vô số lực lượng thuần túy, hào quang cũng quay trở về đại trận.
Thân thể cự linh bị song giản áp chế, nó vỡ ra như một ngọn núi cao, cuối cùng "Phanh" một tiếng không còn tồn tại.
Hai mắt Lý Vân Tiêu sáng như đuốc, chỉ thấy cự linh hóa thành khôi lỗi đang run lên, nó phát ra âm thanh nghiền nát rất nhỏ, trên thân thể xuất hiện khe hở khó phát hiện ra.
Nội tâm của hắn khẩn trương, trong đầu đau khổ nhớ tới tất cả những gì quan hệ tới khô lỗi thuật, không ngừng đánh ra các loại linh quyết vào trong trận pháp.
Chỉ thấy hư không trận quang lóe lên, khôi lỗi chậm rãi ngưng tụ thành cự linh, hình thái hoàn toàn khác với lúc trước, lúc này nó càng uy vũ hơn trước, cầm kiếm quang trong tay giống như thần thủ hộ.
- Cái gì?
Tất cả mọi người cả kinh, không rõ trận pháp xảy ra chuyện gì.
Bản thân Lý Vân Tiêu càng sửng sốt, hắn thi triển ấn quyết giống như lúc trước, nhưng không cách nào đồng thời ngưng tụ ra hai cự linh, nếu không mười hai thần sát đồng thời xuất hiện, cho dù có hai Lỗ Thông Tử cũng phải chết.
Nhưng tiêu vong một lại xuất hiện một, như vậy cũng không tệ.
Lý Vân Tiêu sờ cằm trầm tư, nhưng hắn không cách nào nắm giữ mấu chốt trong đó, vắt hết óc cũng khó có thể nghĩ thông suốt.
Buồn bực nhất chính là Lỗ Thông Tử, những thần sát cự linh này thực lực rất mạnh, nếu không giải quyết thì hắn sẽ thua không nghi ngờ.
Hắn giơ ngón tay lên phía trước, điểm xuống ba cái, ma vân cuồn cuộn che khuất bầu trời, ngăn cản thế giới lực của Giới Thần Bi.
- Cái gì?
Lý Vân Tiêu cả kinh, những ma vân này cuồn cuộn, ngưng tụ cách ly hắn và Giới Thần Bi.
Mất đi thế giới chi lực trấn áp, những hung hồn sát cũng không còn luống cuống nữa.
Linh Mục Địch cả kinh nói:
- Nhanh xua tan ma vân!
Giới Thần Bi lúc này là mấu chốt trong chiến đấu, nếu không có nó trấn áp những hung hồn sát này, một khi đột phá trình độ siêu phàm nhập thánh, bọn họ sẽ nguy hiểm..
Mấy người đang lâm vào chiến đấu, Linh Mục Địch, Bắc Quyến Nam, thiết ngưu và cá sấu còn tốt, dù sao cũng là một số gần như bất tử, mà Tân Thần, Khúc Hồng Nhan, đặc biệt là Kỳ Thắng Phong đang thương thế chồng chất, hơn nữa một cây chẳng chống vững nhà.
Một mình Kỳ Thắng Phong độc chiến tám hung hồn sát, đã chém giết một nửa, nhưng mà hắn đã trọng thương, vẫn chiến đấu hăng hái.
Vào lúc này ma vân đầy trời, đám hung hồn sát còn lại thoát khỏi giới lực áp chế, thực lực lập tức tăng vọt, đánh mấy người bọn họ thổ huyết.
Lý Vân Tiêu cũng khẩn trương, bất chấp điều khiển đô thiên thần sát trận, hơn mười đạo ma ha cổ tự bay vào trong lòng bàn tay.
Giới Thần Bi trên bầu trời tỏa ra hào quang sáng hơn nữa, hóa thành Bất