- Cái gì? Là ai ?
Tiểu Hồng thất thanh kêu lên, thanh âm bén nhọn đâm rách bầu trời, khuôn mặt khiếp sợ và phẫn nộ.
- Là ai có thực lực như thế, có thể cướp đi Ma Nguyên trong cơ thể ca ca!
Lý Vân Tiêu phất phất tay, tuyệt không đề cập nhiều, nói:
- Việc này nói rất dài dòng, ngươi sớm muộn sẽ biết.
Sắc mặt Tiểu Hồng sắc bén lên, lạnh giọng nói:
- Trong thiên hạ trừ ta ra, thì không người có tư cách đoạt Ma Nguyên của ca ca, ta nhất định sẽ tìm ra người nọ, để cho hắn cầu sinh không thể, muốn chết không được!
Lý Vân Tiêu nghe mà không phải là tư vị, lười cùng nàng nói nhiều, nhìn phía dưới nói:
- Nói lên đẳng cấp uy áp, ta nghĩ đến một loại phương pháp phá giải, không biết có thể thông không, trước nghiệm chứng suy nghĩ trong lòng ta một chút.
Vạn Nhất Thiên không kịp chờ đợi nói:
- Nhanh, nhanh nghiệm chứng!
Lý Vân Tiêu xoay người nói:
- Phi Nghê, ngươi dùng Thiên Phượng chi Hỏa thử xem.
- Vâng.
Phi Nghê lên tiếng, vừa rồi thời điểm Tiểu Hồng nói đẳng cấp uy áp, nàng liền muốn thử.
Hồng quang ở trước mặt mọi người hiện lên, Phi Nghê triển khai song chưởng, thôi động chân hỏa trong cơ thể, nhất thời nửa bầu trời hóa thành hỏa hải, nghìn dặm bầu trời trở nên ánh hồng.
Một đạo âm cổ ở trong Hỏa ré dài, hỏa hải dần dần ngưng tụ ra chân dung Thiên Phượng, đuôi sí phiến động một cái, liền lao xuống đảo nhỏ.
Theo Thiên Phượng chân hỏa phủ xuống, sí quang trong đảo tựa hồ có chút luống cuống, hoảng hốt lợi hại, toàn bộ đảo nhỏ cũng phát sinh nổ vang, tựa hồ bị sí quang đốt nát bấy.
Ầm!
Cuối cùng từ trong khe vọt lên một đạo Hồng mang, Tân Quý Ly Diễm lượn vòng, lại hóa thành một quyền ảnh, muốn xung phá Thiên Phượng hỏa hải áp chế.
Ầm ầm!
Quyền quang đánh vào chân dung Thiên Phượng, hai hỏa diễm đồng thời nổ lên, hóa thành vòng xoáy kinh khủng, quang cùng hỏa đan vào một chỗ, không ngừng phóng lên cao, chấn hỏa hải khắp bầu trời nát bấy.
Vô số ánh sáng cùng Hỏa từ phía chân trời vỡ nát, như là sao băng rơi vào biển rộng, đem toàn bộ hải dương thiêu đốt.
Thân ảnh Lý Vân Tiêu khẽ động, thuấn di đi xuống, hướng trong khe lao đi.
- Cẩn thận!
Khúc Hồng Nhan bị động tác của hắn dọa sợ, vội nói lên, nhưng biết Lý Vân Tiêu tất có chừng mực, chỉ có thể ân cần kêu một tiếng.
Vạn Nhất Thiên nheo mắt, vội vàng kêu lên:
- Phi Dương lão đệ, cũng không thể độc chiếm a!
Đồng tử mấy người Thiên Minh cũng hơi co lại, đem Thần Thức tập trung Lý Vân Tiêu, muốn nhìn một chút hắn rốt cuộc làm cái gì.
Mặt ngoài da thịt của Lý Vân Tiêu bao trùm một tầng thủy màng nhàn nhạt, chính là thiên địa Thủy Nguyên, bảo vệ mình không bị diễm quang thiêu đốt, thoáng cái nhảy vào trong khe, hướng Trọng Lâu bay đi.
Diệu Pháp Linh Mục chớp động, chỉ thấy Trọng Lâu như Linh Lung Bảo Tháp, chỉ có ba tầng, tinh xảo không gì sánh được, phía trên viết một chữ "Đế", quanh thân Hồng mang không ngừng chớp động.
- Quả nhiên!
Trong lòng hắn vui vẻ, suy đoán của mình quả nhiên không sai.
Có linh tính cũng không phải là Tân Quý Ly Diễm, mà là Đế đan lâu này!
Trong lúc bất chợt, ánh sáng cùng Hỏa khắp bầu trời thoáng cái nổ lên, Tân Quý Ly Diễm cùng Thiên Phượng chân hỏa trong sát na xa nhau, Hồng mang khắp bầu trời kịch liệt hạ xuống, hướng trong khe thu nạp.
Hỏa diễm đỏ ngầu ở trên trời cao ngưng tụ, hóa ra Phi Nghê chân thân, sắc mặt có chút tái nhợt, "oa" một tiếng thổ huyết, không ngờ bị thương chân nguyên.
- Phi Nghê muội muội, thế nào rồi?
Khúc Hồng Nhan một mặt lo lắng trong khe, lại lo lắng thương thế của Phi Nghê, bay tới bên người nàng ân cần hỏi thăm.
Phi Nghê lắc đầu nói:
- Thương thế không sao, nhưng mà diễm quang kia thật lợi hại.
Trong mắt nàng hiện lên vẻ sợ hãi, bây giờ còn có chút nghĩ mà sợ, nói:
- Nếu không phải Thiên Phượng chân hỏa đẳng cấp cao hơn nó, sợ là ta từ lâu cầm cự không nổi.
Khúc Hồng Nhan lấy ra một cái hộp ngọc, sau khi mở ra, bên trong nằm một quả linh đan Bích Ngọc, đưa cho Phi Nghê nói:
- Không có việc gì liền tốt, ngươi ăn viên thuốc này vào, có khả năng ở trong ba canh giờ thương thế khỏi hẳn.
Linh đan vừa nhìn liền biết là vật phi phàm, huống chi trong ba