Vi Thanh mỉm cười, nói:
- Ta thấy hai người các ngươi cách bình chướng siêu phàm nhập thánh một đoạn, lần này đi lang hoàn thiên trở về vô cùng có khả năng đột phá đấy.
- Đại nhân quá khen.
Trong lòng hai người vui mừng, kẹt ở võ đạo đỉnh phong chính là khúc mắc lớn nhất nội tâm hai người, cũng là mục đích chuyến đi lang hoàn thiên lần này.
Người cao là Hạng Lương, thăm dò hỏi:
- Đại nhân, phía trước có lẽ chính là Ngọc Thư các, không biết đại nhân muốn như thế nào?
Vi Thanh nói:
- Các ngươi muốn đi Ngọc Thư các?
Hạng Lương vội nói:
- Đã tới đây, tự nhiên phải đi xem.
Vi Thanh ai nha một tiếng, lắc đầu nói:
- Vậy thì thật là không khéo, bổn tọa ý định bỏ Ngọc Thư vào trong túi, đang bày trận, hai vị tới chậm, kính xin đi nơi khác chơi đùa đi.
- A? Bỏ vào trong túi?
Hai người đều chấn động, nhìn nhau.
Ngọc Thư các trong lang hoàn thiên thanh danh hiển hách, kinh thư bao hàm toàn diện, là nơi hấp dẫn vô số cường giả tiến vào lang hoàn thiên, Vi Thanh lại muốn lấy đi?
Sắc mặt hai người trở nên cổ quái, đều thầm nghĩ Ngọc Thư các có thể thu sao? Nếu có thể vì sao vài vạn năm qua không ai thành công qua.
Mễ Thành nói:
- Cái này... Cái này không dễ thu lắm nha?
Vi Thanh nói:
- Phần thắng một nửa a, nếu thất bại, các ngươi đi vào cũng không muộn.
- Một nửa?
Hai người lại chấn động, một nửa phần thắng đã phi thường cao.
Hào khí lập tức trở nên xấu hổ, hai người đi không phải, ở cũng không phải.
Bọn họ đã tới đây, há cam tâm quay đầu trở về như vậy, nhưng nếu tiến vào... Thân phận địa vị đối phương không nói, chỉ nói thực lực cũng không phải mình có thể chống lại, hơn nữa những người bên cạnh cũng không phải dễ chọc.
Vi Thanh sớm nhìn thấu tâm tư của bọn họ, mỉm cười nói:
- Hai vị không cần khó xử, ta thu Ngọc Thư các cũng vì tạo phúc cho thiên hạ.
Hạng Lương giật mình nói:
- Hẳn là... Đại nhân thu xong, nguyện ý cởi mở cho người trong thiên hạ?
Vi Thanh cười nói:
- Thần thông bí kíp trong Ngọc Thư các đều là võ học thượng phẩm, ai cũng có tư cách học sao? Hai vị có nghe được Thiên Địa Phong Vân Bảng trọng khải chưa?
Sắc mặt hai người biến hóa, hơi có do dự, Mễ Thành suy ngẫm nói:
- Có nghe thấy, nhưng không phân biệt thiệt giả, Vi Thanh đại nhân nói như vậy, là thật sao?
Vi Thanh gật đầu nói:
- Tự nhiên là thật. Đến lúc đó người có tên trên bảng sẽ có tư cách đi vào Ngọc Thư các.
- Người trên bảng?
Sắc mặt hai người khó coi, không nói đến tiến vào Ngọc Thư các và đi tham gia Thiên Địa Phong Vân Bảng phải chăng có lợi hay không, cho dù tham gia, muốn tiến vào top mười quá khó khăn.
Phong Vân bảng võ quyết lần trước, hai người bọn họ cũng có tham gia, hơn nữa thứ tự cực cao.
Nhưng cường giả năm đó tham gia không nhiều, đầu tiên là không có gì tốt, chỉ có một phong hào danh tiếng, rất khó hấp dẫn cường giả. Tiếp theo thủ lĩnh các phái tự trọng mặt mũi nên không tham gia.
Nếu lần này dùng Ngọc Thư các làm dẫn, lại có ban thưởng phụ, sợ là cạnh tranh sẽ vô cùng kịch liệt, danh hào top mười càng đừng nghĩ tới.
Vi Thanh xem thấu hai vị tâm tư, mỉm cười, nói:
- Nếu ta nhớ không lầm, nhị vị lần trước bài danh là mười bảy và mười tám nha, với tu vị hiện tại của các vị, tiến vào top mười vô cùng có khả năng. Mà lần này tư cách vào Ngọc Thư các là trước một trăm, về phần siêu cấp cường giả top mười sẽ có phần thưởng khác.
- Bài danh top một trăm!
Hạng Lương giật mình nói:
- Bài danh rộng thế? Sợ là võ giả tốt xấu lẫn lộn, dù sao có Ngọc Thư các làm mồi nhử, ai cũng muốn tới thử thời vận.
Vi Thanh nói:
- Vận khí vốn cũng là một phần thực lực.
Hai người đều im lặng không nói, nhưng ý niệm trong đầu xoay chuyển thật nhanh, biết rõ Thánh Vực tuyệt đối không có khả năng phóng khoáng công khai Ngọc Thư các, hơn nữa còn tổ chức võ quyết lớn như vậy, chắc chắn là có mưu đồ.
Nhưng mà Ngọc Thư các lực hấp dẫn xác thực quá lớn, bài danh top một trăm là có thể tiến vào.
Nhưng vào lúc này kỳ vọng vào Vi Thanh thu thất bại, như vậy cũng không cần đi tham gia Phong Vân bảng làm gì.
Sau một lúc, mấy đạo thân ảnh bay tới, muốn đi vào Ngọc Thư