Nửa canh giờ sau, Lý Vân Tiêu thu về hồn lực, mặt ửng đỏ, dường như vì thi triển công pháp quá độ.
Kinh Bạch Mộc thì đã biến thành đồ ngốc ngã trên mặt đất.
- Cửu cung mê đồ!
- Bắc quảng pháp thiên đan!
Mắt Lý Vân Tiêu bắn ra tia sáng, hắn duỗi tay hút một túi trữ vật Kinh Bạch Mộc treo bên hông, lăng không bóp nát. Các loại báu vật trong túi đều bị thu vào túi của Lý Vân Tiêu, trong đó có một hộp ngọc rất giống tử kim lôi kiếp đan.
Lý Vân Tiêu nâng trên lòng bàn tay, mở nắp hộp ra quan sát kỹ một lúc, thở hắt ra, tâm tình siêu tốt.
Khúc Hồng Nhan nói:
- Đan này tên là bắc quảng pháp thiên đan sao? Không biết có tác dụng gì?
Lý Vân Tiêu mỉm cười cất đan đi:
- Lần này nhặt của hời rất lớn, đan này có tác dụng phá ách, có thể nâng cao xác suất đột phá thần cảnh, là một trong vài loại thần đan xếp hạng đầu trong Đế Đan Lâu.
Ba nữ nhân kinh kêu:
- Bài trừ ách chướng thần cảnh?
Các nàng hiểu ngay sự quý giá của đan dược.
Mười vạn năm nay Thiên Vũ giới không có thần đan xuất hiện, rất ít đan dược có thể cho cường giả thần cảnh hấp thu, hiệu quả cửu giai thượng phẩm đan không tốt mấy.
Đan tăng xác suất đột phá là tài nghịch thiên, huống chi có tác dụng cho thần cảnh.
Khúc Hồng Nhan reo lên:
- Có viên bắc quảng pháp thiên đan cộng thêm viên lôi đen lúc trước Phi Dương có được thì nắm chắc đột phá chưởng thiên cảnh rất lớn!
Lý Vân Tiêu gật gù:
- Ừm!
Lý Vân Tiêu nói thẳng:
- Dù sao kiếp trước ta kẹt trước chưởng thiên cảnh, không chút nắm chắc có thể đột phá cảnh giới này không. Nhưng hiện tại bát môn đều mở, thần thể đại thành, nắm chắc năm ưmơi phần trăm bước vào chướng ách này. Sau khi được lôi đan nếu rèn luyện hậu thiên lôi thân thì nắm chắc thăng cấp cỡ tám mươi phần trăm, nếu cộng thêm bắc quảng pháp thiên đan thì . . . ha ha ha, là trăm phần trăm!
Ba nữ nhân hết sức vui mừng, từ xưa đến nay dù có thần đan nghịch thiên cũng hiếm ai dám nói mình nắm chắc trăm phần trăm bước vào chưởng thiên cảnh.
Phi Nghê lập tức chúc mừng:
- Chúc mừng phu quân được đến cơ duyên này!
Hai nữ nhân khác cũng lên tiếng chúc mừng.
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
- Ta tạm thời giữ lại đan này, không vội dùng. Đột phá chưởng thiên cảnh chưa cần gắp, tương lai có lẽ có cơ hội chạm vào hư cực, đó mới thật sự có công hiệu lớn. Kinh Bạch Mộc vốn định dựa vào đan này trùng kích hư cực.
Khúc Hồng Nhan nói:
- thực lực của người này rất mạnh, với tu vi hiện tại của ngươi và ta hợp sức thi triển thiên kiếm đồ thì cường giả chưởng thiên cảnh bình thường không chống đỡ được nhưng lão ta vẫn không chết, thật là không tưởng tượng nổi.
Lý Vân Tiêu nói:
- Những lão quái vật này toàn là cường giả đỉnh cao trong mười vạn năm qua, vì truy tìm thần cảnh mờ mịt mà tiến vào Vĩnh Sinh chi giới, phong ấn mình tại đây giữ tuổi thọ, chờ đợi thập phương quy tắc tái hiện. Phía trước gặp huynh đệ Chiến Du, Chiến Phách cũng là thực lực kinh thiên, dưới Phiên Thiên Phúc Địa Ấn kia dù là vạn kiếm đồ cũng sẽ bị phá vỡ.
Mặt Lý Vân Tiêu lộ vẻ mặt đăm chiêu nặng nề, hiện tại lòng còn sợ hãi.
Phi Nghê cười nói:
- Hai huynh đệ kia có lợi hại đến mây cũng vaãn bị phu quân đánh bại, chật vật chạy trốn.
Nhớ đến Lý Vân Tiêu liều mình cứu nàng, trong lòng Phi Nghê ấm áp.
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
- Lúc ấy ta đã không thể khống chế Đô Thiên Thần sát trận, hơn phân nửa Phiên Thiên Phúc Địa Ấn kích động tiềm năng của trận pháp nên mới bị trận pháp chống cự, trực tiếp phá song ấn hợp nhất. Nếu gặp lại hai huynh đệ này phải hết sức cẩn thận.
Ba nữ nhân đồng thanh kêu lên:
- Vâng!
- Các nàng trở về Giới Thần Bi đi, ta đã hiểu cấu tạo của Đế Đan Lâu. Nó do một vị thuật thần đã qua đời luyện ra, tên gọi Nhất Phàm, tu vi thông thần. Bày ra cửu cung không gian đồ trong trận này, huyền diệu khó dò. Kinh Bạch Mộc chọn cách ngu ngốc nhất là mạnh mẽ xé rách không gian, tùy cơ rơi vào nơi đây.
Lý Vân Tiêu không có cách nào tốt hơn với không gian mê đồ này, đành bắt chước Kinh Bạch Mộc cầu may.
Ba nữ nhân bay vào