Anh Thiều cũng mở miệng nói:
- Đúng vậy! Ba vị đảo Huyền Ly đứng ở cửa, chúng ta rất không yên tâm. Mời ba vị đại nhân nhanh chóng rời đi.
Mạnh Trác lạnh lùng nói:
- Cấm chế đế đan cung là hai chúng ta tốn công sức mới mở ra, dựa vào cái gì kêu chúng ta đi? Bàn về thực lực, tư cách thì các ngươi là gì?
Mạnh Trác, Chu Quân cực kỳ bực bội, thầm tức giận. Đúng là bọn họ muốn rai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, nhưng không ngờ nhanh vậy đã thành đối tượng bị bài trừ.
Ngẫm lại cũng đúng, có mặt ở đây ai không phải cáo già, sao có thể cho bọn họ nhặt của rơi?
- Ha ha ha!
Nguyên Cơ cười to bảo:
- Chúng ta có thực lực, có tư cách hay không chẳng làm phiền ba vị đại nhân lo. Các người nhanh chóng cút đi là được!
Nguyên Cơ chuyển sang nhìn Lý Vân Tiêu, Cố Thanh Thanh, hỏi:
- Chắc lần này hai vị sẽ không khoanh tay bàng quan đi?
Lý Vân Tiêu híp mắt cười tươi như hoa:
- Ừm! Lần này ta đồngg ý, hết sức ủng hộ!
Nếu đuổi ba người đảo Huyền Ly đi thì còn lại ba người Anh Thiều, không đáng sợ. Lý Vân Tiêu có nắm chắc rất lớn sẽ lấy được đan dược.
Khi đó Cố Thanh Thanh, Mạch trở thành biến số.
Mạch tỏ rõ muốn cướp đan. Tuy lúc này Cố Thanh Thanh kết minh với Lý Vân Tiêu nhưng trong lòng nàng nghĩ gì, Thiên Vận Tạo Hóa đan hấp dẫn sẽ khiến nàng sinh ra ý tưởng gì thì thật khó đoán.
Mạnh Trác, Chu Quân biểu tình cực kỳ khó xem. Nếu sáu người trong điện đều nhằm vào họ thì không cách nào ở lại đây nữa. Cộng thêm Lý Vân Tiêu có Giới Thần Bi, thân phận trở nên cực kỳ đặc biệt, Mạnh Trác và Chu Quân không muốn đối địch với hắn.
Chu Quân trầm giọng nói:
- Dù đuổi ba người chúng ta đi thì các ngươi có bao nhiêu nắm chắc có thể cướp đan? Cuối cùng vẫn là đa số người chết. Theo ta thấy hãy dùng cách công bằng nhất, rút thăm vũ quyết, người thắng được đan. Làm vậy sẽ tránh cho mọi người chết, cũng khiến ai nấy tâmp hục khẩu phục.
Nguyên Cơ nói:
- Cách này tốt, nhưng người vũ quyết càng ít càng tốt.
Nguyên Cơ cười nhìn đám người trong điện:
- Chờ chúng ta khụ tục người đảo Huyền Ly rồi lại dùng vũ quyết định ra được không?
Anh Thiều, Ba Cẩn cười to đồng ý:
- Ha ha ha! Cách này rất tốt!
Chu Quân tức giận quát:
- Nguyên Cơ, ngươi muốn chết! Hôm nay dù có cướp đan hay không đều sẽ xử ngươi!
Mặt Chu Quân đen như lọ nồi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Không khí nổ tung, một dòng khí lưu xuyên qua, lực lượng cường đại kích thích khí xoáy bắn hướng Nguyên Cơ.
Nguyên Cơ giật nảy mình lắc người thụt lùi, nhưng khí xoáy như giòi trên xương bàn chân không trốn thoát được.
Nguyên Cơ vận chuyển nguyên công vỗ ra một chưởng:
- Grao! Xích Toàn chưởng!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai kình đạo nổ tung cuốn hai người vào.
Hai bóng người thấp thoáng trong gió bão, khoảnh khắc đã đánh nhau túi bụi, các loại kình khí hóa thành từng vòng năng lực khuếch tán.
Người trong điện tản ra hai bên, vừa xem cuộc chiến vừa nhìn chằm chằm kim lô trên mặt đất tránh cho bị chấn vỡ.
Kim lô nằm dưới đất bị nguyên lực kích thích rung bần bật, cực kỳ nguy hiểm nhưng không ai dám tiến lên nhặt.
Chu Quân thật sự quyết tâm muốn giết Nguyên Cơ, không lo cướp đan nữa, dốc sức ra chiến đấu chẳng chút nương nay.
Nguyên Cơ vừa kinh vừa giận vội la lên:
- Mau đến giúp ta!
Chu Quân điên cuồng tấn công, Nguyên Cơ chỉ có lực lượng phòng ngự đã bị buộc vào thế yếu.
Tròng mắt Anh Thiều xoay tròn cười to bảo:
- Nguyên Cơ đại nhân yên tâm, có chúng ta ở đây hai người đảo Huyền Ly khác tuyệt đối không dám nhúng tay vào, chúng ta sẽ không ngồi xem mặc kệ.
Nguyên Cơ:
- . . .
Mấy lời này tương đương với các ngươi cứ yên tâm đấu tay đôi, đối phương sẽ không có hai nhúng tay vào, chúng ta cũng vậy.
Người trong điện chung một ý tưởng, ước gì hai người này đánh nhau đồng quy vu tận.
- Đám tiểu nhân tồi tệ các ngươi, đã quên minh ước vừa rồi sao!?
Nguyên Cơ chửi um lên:
- Đã nói là cùng nhau khu tục đảo Huyền Ly vậy mà để một mình ta đánh, tín dụng đâu?
Anh Thiều, Ba Cẩn mất mặt, lúng túng cúi đầu vờ như tai điếc.
Lý Vân Tiêu, Cố Thanh Thanh cười tủm tỉm nhắm mắt làm ngơ, vui vẻ nhìn đánh nhau.
Chu Quân châm chọc nói:
- Hiện tại