Lòng Khúc Hồng Nhan rung lên hỏi:
- Chẳng lẽ huynh định . . .
Lý Vân Tiêu cảm thán rằng:
- Ta chưa hoàn toàn nắm giữ Thập Nhị Đô Thiên Thần sát trận, không biết có thể đối kháng lại người này không.
Khúc Hồng Nhan vội la lên:
- Tuyệt đối không được! Lần trước đối phó hai huynh đệ Chiến Du, Chiến Phách suýt chết, thực lực của người này hiển nhiên trên hai huynh đệ đó. Hay là chúng ta cứ mở kiếm trận ra trước? Có nhiều người như vậy, ta không tin hắn có thể lật trời được.
Lý Vân Tiêu cắn răng nói:
- Tốt, thế thì thử xem.
Hai người tự bấm kiếm quyết diễn hóa ra hai kiếm trận, thiên tinh chiếu ứng, địa sát xung ngưng.
Thoáng chốc trong thiên địa chỉ còn một mảnh kiếm ảnh. Bầu trời rơi xuống, mặt đất chuyển dời gần như ghép một chỗ.
Trời và đất mỏng như trang giấy cuộn lại với nhau.
Lam Nham Chủ lộ vẻ mặt khác lạ:
- Thế giới kiếm!
Khóe môi Lam Nham Chủ cong lên cười khẽ nói:
- Vậy mới thú vị.
Lam Nham Chủ giơ tay lên, năm ngón siết lại đột nhiên đánh qua.
Người Lam Nham Chủ nổi lên trận quang, trong bách khiếu phát ra ánh sáng làm cả người gã sáng rực như ban ngày.
Lòng Lý Vân Tiêu rung lên, suýt hét chói tai:
- Đại thành thân thể!
Lam Nham Chủ cũng là bát môn đều mở, thần thể đại thành. Hơn nữa thần thể của Lam Nham Chủ vô cùng kỳ lạ, tất cả bách mạch khiếu huyệt toàn thân vận chuyển nguyên công đều có ánh sáng chuyển động như ngọc như chi.
Bắc Quyến Nam con ngươi co rút, biểu tình giật mình.
Đương thời chỉ có Bắc Quyến Nam, Lý Vân Tiêu, Ngạo Trường Không, Lam Nham Chủ là biết thân thể thành thánh, có được thân bất tử bất diệt.
Bắc Quyến Nam suy tư, trong mười vạn năm qua Thiên Vũ giới này có còn cường giả nào khác giống như Lam Nham Chủ tu luyện ra đại thành thân thể không? Có lẽ là có.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khi Bắc Quyến Nam suy tư thì cú đấm kia phá mở thế giới kiếm, thiên tinh địa sát diễn hóa thành kiếm bay đi trên dưới bốn phương tám hướng, chém giết tất cả.
Lam Nham Chủ đứng yên tại chỗ:
- Thú vị, nhưng muốn ngăn lại bổn tọa thì còn kém một tầng!
Lam Nham Chủ nhấc chân tiến lên trước, chẳng hề sợ hãi những kiếm khí này.
Kiếm ảnh đầy trời như mưa rơi anhnh xuống, cách quanh thân Lam Nham Chủ ba thước thì khó thể tiến thêm nữa.
Lý Vân Tiêu, Khúc Hồng Nhan sửng sốt:
- Sao có thể như vậy? Đó là lực lượng gì mà mạnh dữ vậy?
Trên người Lam Nham Chủ hiện ra ánh sáng mông lung như có thể chặn lại tất cả.
Lúc trước Lý Vân Tiêu ngăn một luồng sáng bạc của Lam Nham Chủ cũng bị đánh tan nhiều thần dịch lực, any hư quang mông lung chính là lực lượng đó, dường như không thua gì thần dịch lực.
Lam Nham Chủ đột nhiên khoanh hai tay lại, vô số ánh sáng bạc sinh ra từ vòng tay.
- Đại Tượng Vô Hình!
Lam Nham Chủ ngước mắt lên, trong mắt cũng là hư quang mông lung, hai tay liên tục biến đổi chưởng thế trên bầu trời, đột nhiên đẩy ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ánh sáng bạc đột nhiên nổ tung đẩy tới trước.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Vô số nổ tung, kiếm đồ trên bầu trời bị ngân nhẫn chém nứt, vô số thiên tinh địa sát nháy mắt tan biến, cả thế giới như đột nhiên bị xé rách.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Kiếm Thương Trảm Hồng và Tử Tiêu kiếm cùng rung bần bật. Lý Vân Tiêu, Khúc Hồng Nhan bị trùng kích cố nén hộc máu bay ra sau.
Nhưng hai người không nhịn được, phun bãi máu.
Những người có mặt đều giật mình. Đặc biệt đám người Phi Nghê biết rõ uy lực của Vạn Kiếm đồ trận, một khi vào trận thì dù là cường giả chưởng thiên cảnh cũng không còn đường sống, có thể áp chế hư cực thần cảnh một phen.
Nhưng Lam Nham Chủ một chiêu xé rách nó.
Người Bắc Quyến Nam run lẩy bẩy, lạc giọng kêu lên:
- Thánh thể hư quang! Ngươi tu luyện ra thánh thể hư quang!
Bắc Quyến Nam luôn bình tĩnh chưa từng hoảng hốt như vậy.
Nhưng hiện tại Bắc Quyến Nam lảo đảo lùi mấy bước, dường như không dám tin, không thể tin, trong mắt tràn ngập kinh sợ thậm chí ngơ ngẩn.
Lam Nham Chủ giật mình rung động liếc hướng Bắc Quyến Nam, mắt lóe tia sáng nghi hoặc:
- A? Có người nhận được thánh thể hư quang?
Bắc Quyến Nam lại lùi nửa bước, mặt tái xanh.
Lý Vân Tiêu tạm thở dốc, ngước lên trầm giọng hỏi:
- Thánh thể hư