Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 321: Côn Ngô thần thụ (1)


trước sau

Ba người nhất thời mắt choáng váng, đây là náo động thành cái gì a? Ngươi quỳ cũng đã đủ mất mặt, còn để chúng ta quỳ theo? Lý Vân Tiêu cũng là mắt choáng váng.

Cả người Hỏa Ngư tộc Tộc trưởng run rẩy kích động nói:

– Thánh sứ, Thánh sứ đại nhân! Ngài là Thánh sứ đại nhân a!

Lý Vân Tiêu:

– …

– Cha, ngài nói lung tung cái gì vậy, mau mau đứng dậy!

Thiết Lăng vội vã tiến lên muốn nâng Tộc trưởng, lại bị hắn một quyền đánh vào đầu, đau đến nhảy ra.

Tộc trưởng quay về mấy người lớn tiếng quát:

– Mấy người các ngươi còn không mau mau đến tham kiến Thánh sứ đại nhân!

Thiết Lăng:

– …

– Lão đầu cá, ngươi mau mau đứng lên đi, đem lời nói rõ ràng. Ngươi xem ba người bọn hắn, trong mắt đều bốc hỏa muốn nuốt ta.

Lý Vân Tiêu vội vã tiến lên nâng Hỏa Ngư tộc Tộc trưởng dậy.

Tộc trưởng nhìn ba người này tức giận một chút, hừ lạnh một tiếng, lúc này mới nắm thật chặt tay của Lý Vân Tiêu, hầu như nức nỡ nói:

– Thánh sứ đại nhân, không nghĩ tới ta sinh thời lại có thể nhìn thấy ngài!

– Cái này….

Lý Vân Tiêu ngượng ngùng nói:

– Này là từ đâu mà nói a.

Hỏa Ngư tộc Tộc trưởng kích động một hồi lâu, lúc này mới chầm chậm nói:

– Thánh sứ đại nhân cũng không rõ ràng nguyên do đi.

Hắn đối với ba người khác nói:

– Các ngươi thì cũng thôi. Các ngươi có biết lai lịch của Hỏa Ngư tộc ta không?

– Lai lịch? Còn có thể có lai lịch gì?

Thiết Lăng ngây ngẩn cả người.

Hỏa Ngư tộc Tộc trưởng trầm giọng nói:

– Hừ, tuy rằng Hỏa Ngư tộc chúng ta không sánh được những Chân Linh hậu duệ kia, nhưng mà không phải hạng người vô danh. Các ngươi có biết lai lịch của Côn Ngô thần thụ?

Tất cả mọi người đều là một mặt mờ mịt, trong mắt Lý Vân Tiêu lóe lên tinh quang, như có ngộ ra nói:

– Côn Ngô thần thụ chính là vị trí của Chân Linh Phượng Hoàng thời kỳ thượng cổ cư trú, trải qua Niết Bàn Chi Hỏa của Phượng Hoàng hoả táng, cùng Phượng Hoàng đồng thời sống lại, là Côn Ngô thần thụ.

Hắn tựa hồ rõ ràng cái gì, trong cơ thể mình thật là có Phượng Hoàng Chân Hỏa.

– Không sai! Không hổ là Thánh sứ đại nhân!

Trong mắt Hỏa Ngư tộc Tộc trưởng bốc lên vẻ hưng phấn, liên tục nói:

– Ở thời kỳ thượng cổ, Hỏa Ngư tộc chúng ta chỉ bất quá là hải quần phổ thông mà thôi. Chính là ở vùng biển này, có một con Chân Linh Phượng Hoàng ở trên Côn Ngô thần thụ niết bàn, Niết Bàn Chi Hỏa kia không cẩn thận liền chạm đến một vị tổ tiên của chúng ta. Vị tổ tiên kia vốn tưởng rằng chắc chắn phải chết, nhưng ai biết không chỉ không chết, trái lại thân thể ở dưới thần hỏa thiêu đốt xảy ra thay đổi cực lớn. Từ nay về sau, không chỉ đối với hỏa diễm có nhận biết cực kỳ nhạy cảm cùng khát vọng, hơn nữa cấu tạo thân thể cũng biến thành phi thường thích hợp tu luyện. Sau đó vị tổ tiên này càng là bước vào Vũ Đế cảnh, đem hải quần chúng ta trở thành tồn tại ở phụ cận vương giả!

– Còn có chuyện như vậy? Vậy vì sao hơn vạn năm qua, Hỏa Ngư tộc chúng ta không còn người có thể bước vào Cửu Thiên cảnh? Đừng nói Cửu Thiên, coi như là Bát hoang cảnh cũng chưa từng nghe thấy. Chỉ ở mấy ngàn năm trước có một vị Lão tổ đạt đến Thất túc Vũ Hoàng đỉnh cao, nhưng mà dừng lại ở Vũ Hoàng a.

Thiết Phàm ngẩn ra, nhất thời không hiểu hỏi.

Hỏa Ngư tộc Tộc trưởng thở dài một tiếng nói:

– Cái vấn đề này ta cũng nghĩ tới rất lâu, cuối cùng đã rõ ràng rồi. Này là lực lượng huyết mạch từ từ suy nhược. Lúc trước Niết Bàn Chi Hỏa của Chân Linh Hỏa Phượng cải tạo huyết mạch của tổ tiên chúng ta, thế nhưng sau đó, từng đời huyết mạch bắt đầu mỏng manh, đến bây giờ, lực lượng huyết mạch của Hỏa Ngư tộc chúng ta, đã không đủ để chúng ta đột phá đến Bát hoang cảnh. Hơn nữa cứ như vậy xuống, sau này dù là Thất túc Vũ Hoàng cũng càng ngày càng khó. Ta nghĩ rất nhanh, có một ngày Hỏa Ngư tộc chúng ta lại lần thứ hai thoái hóa đến trình độ hải quần.

Ba người Thiết Phàm kinh hãi, sợ hãi nói:

– Này….. vậy phải làm sao bây giờ?

Hai mắt Hỏa Ngư tộc Tộc
trưởng phát sáng, nhìn chòng chọc vào Lý Vân Tiêu, kích động nói:

– Lần này không sợ, Thánh sứ đại nhân giáng lâm, đó là trời cao phái tới giúp chúng ta! Vừa nãy Thánh sứ đại nhân nghĩ hóa ra hình bóng Phượng Hoàng, để ta cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kỳ ấm áp cùng khát vọng, nguyên bản lực lượng thượng cổ vắng lặng ở trong huyết mạch tựa hồ hơi có chút tỉnh lại. Thánh sứ đại nhân, trên người ngài nhất định nắm giữ Phượng Hoàng Thần hỏa, có đúng hay không?

Mấy người khác cũng đều nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, Đoàn Việt càng là khiếp sợ tới tột đỉnh, Chân Linh Hỏa Phượng, đây chính là tồn tại thượng cổ trong truyền thuyết, có thực hay không còn chờ khảo chứng, bây giờ lại gặp phải một đám người cá bị Phượng Hoàng Chân Hỏa cải tạo, Phượng Hoàng Thần hỏa kia càng là thần vật tương truyền có thể thiêu cháy tất cả, niết bàn sống lại, lại bị một tên thiếu niên nắm giữ.

Lý Vân Tiêu cũng không nghĩ tới dĩ nhiên là loại tình huống này, hắn suy nghĩ một chút, lúc này mới hơi gật gật đầu.

Chi!

Tất cả mọi người đều hít vào ngụm khí lạnh, tất cả đều ngơ ngác theo dõi hắn. Chỉ có Hỏa Ngư tộc Tộc trưởng là hoan hô nhảy nhót, lần thứ hai quỳ xuống khóc lớn, trong miệng không ngừng hô:

– May mắn bộ tộc ta, may mắn bộ tộc ta!

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

– Mặc dù ta nắm giữ Phượng Hoàng Chân Hỏa, lại làm sao có thể giúp các ngươi? Sẽ không đến nỗi đem toàn bộ các ngươi thiêu một lần chứ?

– Chuyện này…

Hỏa Ngư tộc Tộc trưởng cũng ngẩn ra, trầm tư nói:

– Vừa nãy thời điểm Thánh sứ đại nhân gọi ra chân hỏa, ta cảm giác được loại thức tỉnh trong huyết mạch kia. Ta nghĩ Thánh sứ đại nhân nhất định có biện pháp, nếu trời cao phái ngài đến, liền nhất định là đến giúp Hỏa Ngư tộc chúng ta!

Hắn tràn đầy tự tin nói, ngay cả ba người Thiết Phàm cũng thay đổi, dùng một loại ánh mắt tôn kính nhìn Lý Vân Tiêu.

Thiết Phi vội vã tiến lên, quỳ xuống một chân nói:

– Lúc trước có chỗ đắc tội, mong Thánh sứ đại nhân trách phạt!

Lý Vân Tiêu cảm giác hơi ngây ngất, vội nói:

– Đừng quá khách khí, ta sẽ không quen. Làm sao giúp các ngươi ta cũng không rõ ràng, nhưng nếu có thể tiến vào Côn Ngô thần thụ, chí ít lúc trước ta nói hai điểm là tuyệt không vấn đề!

– Không sai!

Hỏa Ngư tộc Tộc trưởng bỗng nhiên nói:

– Lúc trước tổ tiên là ở bên trong Côn Ngô thần thụ nhiễm Niết Bàn Chi Hỏa, thần thụ tất nhiên là then chốt để bộ tộc ta phục hưng!

Tộc trưởng nói rất nhanh làm mấy người Thiết Phàm cộng hưởng, thêm vào Lý Vân Tiêu biểu hiện ra Khống Hỏa Chi Thuật đã sớm sâu sắc thuyết phục mấy người, nhất thời từng cái từng cái kiên định lạ thường, cho rằng hắn là Thánh giả trời cao phái tới.

Chuyện kế tiếp liền đơn giản, nếu mọi người mục tiêu nhất trí, liền trực tiếp đi tới Côn Ngô thần thụ.

Nguyên bản Hỏa Ngư tộc Tộc trưởng còn muốn làm một đại hội tiếp đón, để toàn tộc đến cúi chào Thánh sứ đại nhân, lại bị Lý Vân Tiêu ngăn lại.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện