Phanh!
Hai đao chạm vào nhau, hoa lửa bắn ra cuồn cuộn.
Ma Khương bị đánh lui ra xa mười trượng, trên đao bị phá ra một lổ hổng, hắn nhíu mày, tức giận ẩn hiện trên hai hàng chân mày.
- Lỗ Thông Tử chế tạo bảo đao cho bổn quân, nhưng nó đã bị ngươi phá hư rồi.
Hạo Phong cười lạnh nói:
- Người nát xứng đao nát, không phải rất thích hợp sao? Chờ lát nữa ngươi chết đao gãy đấy.
Khí tức trên người hắn biến hóa kinh thiên động địa, lập tức tăng lên mấy lần, hai mắt hóa thành màu xanh da trời, thâm thúy như biển cả.
Đột nhiên Ma Khương kinh hô một tiếng, nói:
- Không tốt!
Một cảm giác nguy hiểm lan tràn trong nội tâm của hắn, quay người hóa thành ma quang chạy trốn.
Hạo Phong lạnh giọng nói:
- Đao giới bị thương nặng!
Niết nguyên đao lóe lên, đao mang khôn cùng như biển, một thế giới xanh thẩm xuất hiện.
Phanh!
Ma Khương vội vàng huy đông ngăn cản, lập tức bảo đao bị chấn nát, sau đó thân hình bị đao hải đánh trúng, thân ảnh nhanh chóng nổ tung.
Oa oa oa!
- Cái gì? Ma Khương hắn?
Lỗ Thông Tử, Bạc Vũ Kình, Ma Cát biến sắc, ba người rốt cục đầy kuinh hãi.
Ma Khương vừa chết, cục diện thế cục ngang nhau bị đánh nát, bọn họ thua không nghi ngờ.
- Không cần sợ, Hạo Phong đã nỏ mạnh hết đà.
Lỗ Thông Tử trầm giọng hét lớn, khóe mắt nhìn qua, Hạo Phong đã xuất toàn lực thi triển đao giới, thân thể của hắn hiện tại suy nhược tới cực điểm, huy đao cũng chậm chạp, đánh chết đối thủ cũng là lúc hắn không còn sức lực.
Sự thật cũng như Lỗ Thông Tử nói, Hạo Phong thi triển một kích vượt qua lực lượng của mình, hiện tại đã bị bí thuật cắn trả, lực lượng dần dần biến mất, muốn chiến đấu tiếp cũng không được.
- Thật sự là thứ khó chơi.
Hai mắt Hạo Phong khôi phục bình thường, một đạo ấn quyết bao phủ bản thân mình.
Trên đao liên tục hiện lên bảy đạo ấn ký, một tiếng chiến minh vang lên, trong đó ngưng tụ kim quang hình tráng hán.
Đại hán canh giữ bên cạnh Hạo Phong, hai đấm vung vẩy, đánh ra mỗi quyền hung báo, hóa thành ma nguyên bình thường nhất.
Chính là đao linh thủ hộ|!
Mặc dù Hạo Phong đã khó tái chiến, nhưng Ma Khương chết đi làm đám người Lỗ Thông Tử bị trùng kích thật lớn, đặc biệt là Ma Cát, sắc mặt âm độc, hắn bị Trác cùng Xán vây công, đánh không lực hoàn thủ.
Lỗ Thông Tử cũng bị Phong Yếu Ly bức vào hiểm cảnh, đột nhiên lớn tiếng nói:
- Ma Cát đại nhân, nhanh thi triển Kỳ Thần Thuật!
- Kỳ Thần Thuật?
Tất cả mọi người cả kinh, ai cũng hiểu đây là kỳ thuật mời cường giả hàng lâm, một khi thi triển, khả năng sẽ tạo thành hậu quả khó lường.
Nhưng mà cấu tạo và khác thường của người Ma giới, bị trùng kích không lớn.
Lý Vân Tiêu càng lo lắng, Ma Quân cấp thấp nhất cũng tương đương với Hư Cực Cảnh, hơn nữa tại không có giới lực áp chế sẽ cường đại hơn Hư Cực Cảnh không ít.
Như vậy hắn thi triển Kỳ Thần Thuật sẽ là cấp bậc gì hàng lâm?
Tạo hóa? Giới Vương?
Cho dù là tình huống gì, đối với bọn họ mà nói đều là tin tức ác mộng.
Trác và Xán là cao thủ giao thủ với Ma Quân vào mười vạn năm trước, có kinh nghiệm nhất định, nghe vậy liền biến sắc, công kích càng nhanh, không cho đối thủ thi thuật.
Ma Cát cười lạnh nói:
- Các ngươi cho rằng chỉ có bổn quân mới có thể thi triển Kỳ Thần Thuật sao?
- Cái gì?
Hai người sững sờ một chút, lập tức nhìn qua Lỗ Thông Tử, cả kinh nói:
- Vậy là...
Lỗ Thông Tử lúc này cắn bờ môi, máu tươi đang chảy xuống.
Đột nhiên đồng tử Phong Yếu Ly co lại, nói:
- Dùng nghê hồng thạch đâm vào trong đầu?
- Hắc hắc.
Mặt nạ sau đó hóa thành kim châm trực tiếp đâm vào ấn đường Lỗ Thông Tử, nghê hồng dị lực rót vào thân thể hắn.
- Ngươi cho rằng lão hủ luyện hóa nghê hồng thạch chỉ vì thi triển tinh thần lực yếu ớt hay sao?
Lỗ Thông Tử cười lành lạnh nói ra, ma khí trên người cực nóng, từng tia sáng kích động bắn ra ngoài, sắc mặt Phong Yếu Ly thay đổi, không dám tùy tiện tiến lên.
Lỗ Thông Tử dùng mặt nạ tăng lực lượng lên, cũng không nóng lòng tiến công, một tay bấm niệm pháp quyết, một tay vỗ vào người.
Một quyền ma quang hiển hiện, hóa thành bóng người xuất hiện bên cạnh hắn, đúng là Dận Vũ. Lân phiến màu da cam lập lòe, gương mặt ngây ngốc, còn chưa khôi phục dưới