Thủy Tiên rất vui mừng, rốt cuộc không lãng phí nhiều bảo bối của nàng.
Tinh Uyên trừng Thủy Tiên, tức giận nói:
- Không chết cũng sẽ bị nàng hại chết!
Tinh Uyên nhận ra Thủy Tiên là người Thiên Vũ Minh, biểu tình kỳ dị giật mình hỏi:
- Ma thú kia đâu?
Thủy Tiên nói:
- Chết rồi.
Mắt Tinh Uyên bắn ra tia sáng:
- Chết rồi?!
Tinh Uyên kinh kêu:
- Chết ra sao?
- Thì đánh chết, còn chết sao nữa?
Thủy Tiên lẩm bẩm:
- Không biết sao nữa, có lẽ là bị ta đánh chết đi, có lẽ không phải. Sau đó một đống Ma Sát bắn ra đều bị ta thanh lý sạch.
Tinh Uyên nghe mà nhíu mày, cảm giác tư duy của Thủy Tiên quá loạn.
Tinh Uyên phất tay nói:
- Nói chậm lại, ma thú chết như thế nào?
Thủy Tiên ngẫm nghĩ nửa ngày, huơ tay múa chân nói:
- Ta cũng không rõ, hình như có người xuất hiện nhưng rồi không thấy.
Tinh Uyên hiểu ngay, có người đột nhiên xuất hiện cứu hai người.
Thủy Tiên lẩm bẩm:
- Kỳ cục, Chân Thực Chi Nhãn của ta có thể nhìn thấu hết thảy, nếu có người từng đến thì không nên trốn khỏi tầm mắt của ta mới đúng.
Tinh Uyên thầm nghĩ: thực lực tôm tép như nàng mà nhìn thấu hết thảy cái quái gì?
Trong lòng Tinh Uyên rất khinh thường nhưng đối phương dù gì đã cứu gã, không tiện lộ vẻ coi rẻ.
Tinh Uyên nói:
- Chúng ta đi đi, không biết trong ma vụ còn bao nhiêu ma thú, lần này sợ là sẽ gục ngã.
Vẻ mặt Tinh Uyên trầm trọng, lo âu. Đã không biết bao nhiêu cường giả chết trong ma vụ, tổn thất khó mà đánh giá.
Thủy Tiên cũng lo lắng Lý Vân Tiêu, vội vàng gật đầu nói:
- Ừm! Chúng ta đi nhanh lên!
Thủy Tiên dẫn đầu đi đằng trước nhất.
Tinh Uyên kinh ngạc nói:
- Khoan đã, nàng khẳng định là hướng này?
Thủy Tiên gật đầu nói:
- Đúng rồi, ta mới thấy bên kia hình như có người.
Thủy Tiên chỉ đằng trước.
Tinh Uyên nhíu mày, gã nhìn cỡ nào, thần thức trùng kích ra sao đều khó thấy vật gì ngoài năm mươi trượng.
Tinh Uyên nghi ngờ nhìn Thủy Tiên, hỏi:
- sao nàng thấy được?
Thủy Tiên trả lời:
- À thì lúc bình thường không thấy nhưng khi thi triển Chân Thực Chi Nhãn sẽ nhìn được khoảng tám trăm trượng, nhưng vận dụng Chân Thực Chi Nhãn rất tốn sức.
- Chân Thực Chi Nhãn?
Đầu óc Tinh Uyên xoay chuyển nhanh tìm tòi từ ngữ này, dường như gã đã nghe qua ở đâu rồi.
Chợt mắt Tinh Uyên bắn ra tia sáng hét thất thanh:
- Mạch Hải Hoàng, Chân Thực Chi Nhãn?
Thủy Tiên quay đầu lại, cười toe nói:
- Ừm ừa! Phụ thân của ta chính là Hải Hoàng!
Tinh Uyên ngây ngẩn, tuy lý trí cực kỳ nghi ngờ nhưng trong lòng gã đã tin tưởng.
- Hèn gì, hèn gì nàng có thể thấy được, đi đi.
Hai người sóng vai đi sâu vào ma vụ.
Đi không bao xa bốn phía tràn ngập mùi máu tươi, có một ít vũ giả cô độc lần mò trong ma vụ, vẻ mặt sợ hãi.
Thủy Tiên không ngừng nói cho Tinh Uyên nghe những gì mình thấy, sắc mặt của gã càng lúc càng âm trầm.
Rất nhanh đội phát triển lên hơn mười người, hễ thấy vũ giả đi lẻ là sẽ đón bọn họ.
Đột nhiên Thủy Tiên hét lên một tiếng:
- Vân Tiêu ca ca!
Thủy Tiên co giò lao nhanh tới trước.
Tinh Uyên kêu lên:
- Mau đuổi theo nàng!
Tinh Uyên thầm nghĩ tiểu nha đầu thô thần kinh thật, nếu nàng một mình chạy mất thì bọn họ sẽ lại lạc đường trong sương mù.
Đằng trước Lý Vân Tiêu đang đánh nhau với Nguyên Tượng Trí Mang đời thứ hai tiến hóa, tuy có lực lượng thế giới Giới Thần Bi nhưng hắn vẫn rơi vào thế yếu.
Dường như Nguyên Tượng Trí Mang đời thứ hai kháng tính giới lực càng lúc càng mạnh, đấu một lúc sau hầu như đã tới mức không bị ảnh hưởng.
Thứ này vốn ấp trứng trong Thiên Vũ giới, bẩm sinh đã có kháng tính với giới lực, thêm vào ma vụ yểm hộ, thực lực của Nguyên Tượng Trí Mang không lùi còn tiến bộ.
Lúc trước Lý Vân Tiêu dùng Giới Thần Bi dẫn động giới lực trong một lúc nổi lên công hiệu, hiện tại Nguyên Tượng Trí Mang dời thứ hai đã tiến hóa hiển nhiên càng thích ứng quy tắc hoàn cảnh Thiên Vũ giới.
Lý Vân Tiêu không ngừng né tránh Nguyên Tượng Trí Mang đời thứ hai công kích, liều mạng hét hướng Bàn Nghị ở phía xa:
- Bàn Nghị huynh đừng giỡn nữa, mau tới giúp ta đánh chết ma thú này, sau này huynh từ từ chơi1
Bàn Nghị luôn đánh có bài bản, hai tay và bước chân cùng nhau thi triển xác định võ đạo mình học, chơi rất là vui vẻ.
Bàn Nghị nghe Lý Vân Tiêu la lên, nhận