Dưới đại môn khu dạy học, vài ba thanh niên tụ tập với nhau chung một chỗ để chặn đường."Tại sao cái tên Tịch Thiên Dạ kia vẫn chưa ra?"Một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ, sang trọng nói ra với vẻ không kiên nhẫn.
Người này mày kiếm, mắt sáng, ngũ quan cương nghị, có vài phần dáng vẻ oai phong của một mỹ nam tử.
Chỉ là hắn có một ánh mắt nông nổi lẫn kiêu căng, không phối hợp cùng với tướng mạo của hắn." Bẩm tiểu vương gia, chắc là tên Tịch Thiên Dạ kia chưa đi ra, ta luôn quan sát rất kỹ mà, cam đoan như thế."Dương Đại Tráng vội vội vàng vàng giải thích, bộ dáng khúm núm vâng lời như một con chó săn."Ta rất muốn xem thử cái tên Tịch Thiên Dạ dám ngày ngày làm ra chuyện xấu với U Tư Lan có phải có ba đầu sáu tay hay không..."Hướng Nghiễm Hi bộc phát lửa giận bừng bừng.
Mọi người ở đây ai mà không biết Cố Vân là không thể dây vào? đó là người mà Hướng Nghiễm Hi hắn độc chiếm, bất cứ ai đụng vào sẽ chết."Tiểu vương gia, ta đã đã cảnh cáo hắn, nhưng hắn không thèm nghe."Trong lòng Dương Đại Tráng cũng nổi lên oán khí."Tốt, thế thì ta rất muốn xem xem hắn có bản lãnh gì."Hướng Nghiễm Hi lạnh lẽo cười..
.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
.Cố Vân đi ra khỏi khu dạy học, liếc thấy Hướng Nghiễm Hi đã chặn cửa ra vào lại, thế nên nhíu mày thật chặt, nhìn ra chung quanh.
Lại không hề nhìn thấy Tịch Thiên Dạ, trong lòng càng thấy ngạc nhiên hơn.
Bởi vì nàng rất rõ ràng là Tịch Thiên Dạ đi đằng trước nàng, chẳng lẽ Hướng Nghiễm Hi không có ngăn hắn lại?"Cố Vân, thật là đúng lúc, ta mời nàng ăn cơm trưa nha."Hướng Nghiễm Hi nhìn thấy Cố Vân, gương mặt liền thay đổi, vô cùng nhiệt tình nhanh như điện phóng tới."Không cần, ta đã có hẹn với bằng hữu."Cố Vân khẽ cau mày từ chối."Bằng hữu? Người bằng hữu nào vậy, Tịch Thiên Dạ ư?"Theo bản năng, Hướng Nghiễm Hi nhìn lại phía sau lưng của Cố Vân.
Kết quả là không có trông thấy một ai cả." Ăn cơm với ai không có quan hệ gì với ngươi."Cố Vân thản nhiên nói."Dĩ nhiên, dĩ nhiên."Hướng Nghiễm Hi cười theo, nhưng lại không hề có chút xíu dáng vẻ nào là tránh Cố Vân ra.
Hắn đã hạ quyết tâm, Cố Vân đi chỗ nào hắn sẽ đi chỗ đó, hắn thật sự muốn nhìn xem là tên nào muốn đi ăn cùng với Cố Vân."Tiểu vương gia, vậy chúng ta??? "Dương Đại Tráng cười khổ.
Hắn biết ngay, Cố Vân vừa xuất hiện thì Tiểu vương tức khắc sẽ giống như mất hồn vậy."Các ngươi tiếp tục chăm chú quan sát, nếu phát hiện ra người thì trước hết bắt lại cho ta."Hướng Nghiễm Hi vội vàng dặn dò một câu rồi hấp tấp đuổi theo.Mấy người Dương Đại Tráng đưa mắt nhìn nhau, không nói gì cả nửa ngày.
Trên lý thuyết, ở trong học viện thì Cố Vân cũng không xinh đẹp lắm lắm, ít nhất thì U Lan Tư lão sư và đại sư tỷ Nguyễn Quân Trác có danh tiếng nổi bật hơn Cố Vân nhiều.Trường Thương học viện có mười danh hoa, Cố Vân chỉ có thể xếp hạng cuối cùng trong đó mà thôi.Mà với quyền thế và lực ảnh hưởng của Tiểu vương gia tại Lan Lăng quốc, có dạng nữ nhân như thế nào mà hắn tìm không được? làm sao lại khó khăn chinh phục Cố Vân như vậy?"Hướng Nghiễm Hi, trước đây dù ngươi làm bất cứ cái gì, chỉ cần không có quá phận ta đều có thể bỏ qua.
Nhưng Tịch Thiên Dạ là bằng hữu của ta, tốt nhất ngươi đừng có gây sự với hắn."Bước chân của Cố Vân hơi dừng lại, khẽ lạnh lùng liếc mắt Hướng Nghiễm Hi một cái.Nụ cười trên gương mặt Hướng Nghiễm Hi cứng đờ, hắn không thể ngờ rằng Cố Vân sẽ vì Tịch Thiên Dạ mà cảnh cáo hắn, loại cảm xúc và ngữ khí như vậy, hắn chưa từng nhìn thấy Cố Vân biểu hiện qua."Cố Vân, vì cái gì mà nàng che chở cho hắn như vậy, chủ động bảo vệ cho hắn?"Hướng Nghiễm Hi bùng cháy lửa giận, lòng ghen ghét lật trời.
Hắn không thể nào hiểu được, hắn đối xử với Cố Vân tốt như vậy, Cố Vân lại nhất nhất hờ hững với hắn.
Nhưng mà cái gã Tịch Thiên Dạ kia lại có thể làm cho Cố Vân che chở đủ kiểu như vậy..."Không có liên quan gì với ngươi."Cố Vân vẫn như cũ thong dong nói ra." Tiểu Vân, ngươi đang làm gì đó, sao mà lại chậm như vậy?"Một âm thanh êm ái vang lên từ đằng xa, một cô gái diễm lệ nóng bỏng như lửa, xinh đẹp tuyệt mỹ chậm rãi đi tới.
Nàng phiêu bồng tựa như đám mây ở phía chân trời, hấp dẫn tất cả quang mang tụ về."Nguyễn thư thư, ta đang nói chuyện phiếm với người ta, chậm trễ một chốc thôi."Cố Vân mỉm cười, ve vẩy sợi tóc, không thèm để ý tới Hướng Nghiễm Hi nữa, đi về hướng cô gái diễm lệ nóng bỏng như lửa, nụ cười trên mặt rất ngọt ngào và ấm áp, nhìn không ra tí xíu dấu vết nào là, ngay tại vừa rồi, nàng lộ ra móng vuốt của mình với người khác..."Lại là là Hướng Nghiễm Hi.
Hắn lại quấn lấy ngươi hay sao.
Thật là Tiểu Vân ngươi quá mềm mỏng, muốn tỷ tỷ giáo huấn hắn một trận hay không?"Nguyễn Quân Trác hung dữ trừng mắt với